Lúc này bầu không khí hơi ngưng lại, tất cả mọi người đều chăm chú nhìn quan tài bằng đồng trên lưng Lão Quy.
Trận rung chuyển vừa rồi phát ra từ quan tài sau khi nó mở nắp ra.
"Thuốc trường sinh!"
Một luồng khí tức tràn đầy sinh mệnh thuần tuý lập tức bay tới, tất cả mọi người đều lộ ra ánh mắt tham lam.
Từ khi Đế mộ mở ra đến nay, bảo vật chân chính cuối cùng cũng xuất hiện.
Ngay cả Liên Phong cũng không cản được sự dụ hoặc này mà trong ánh mắt tràn đầy sự mừng rỡ.
"Đúng thật là thuốc trường sinh!"
Liên Phong nói thầm, trong lòng chợt nổi lên ý chí chiến đấu.
Bây giờ nàng đã đạt tới Chí Tôn cảnh trung kỳ, nếu có thể ăn vào thuốc trường sinh thì nói không chừng có thể lập tức kết ấn phong vương.
"Ha ha ha, thuốc trường sinh cuối cùng cũng xuất hiện!"
Chân trời bỗng nhiên truyền đến một giọng nói thô cứng.
Chỉ thấy một nam tử trung niên mập mạp cầm đại đao trong tay bay tới.
Trên thân người này có sát khí rất lớn, thực lực lại rất mạnh khiến cho tất cả mọi người đều tăng gấp đôi áp lực.
"Đây không phải đồ tể của Sát Lục Chi Thành tại Cực Vực sao? Hắn vậy mà lại tới đây!"
Đám người kinh ngạc ầm ĩ một phen.
Ngay cả Diệp Thu cũng ném đến ánh mắt kinh ngạc, vì hắn có thể cảm nhận được luồng sát khí kinh người trên thân tên đồ tể kia.
Có vẻ đây là loại người hung ác dính đầy máu tươi trên tay.
Xẹt!!!
Toan Nghê đang nằm rạp trên mặt đất bỗng nhiên phát ra lôi điện kinh thiên, đẩy lùi những tu sĩ muốn cướp đoạt thuốc trường sinh.
Đám người liền kinh hãi, không ngờ Toan Nghê lại hồi phục nhanh như vậy, vừa phát hiện thuốc trường sinh thì nó liền điên cuồng lao vào đánh giết Cự Quy.
Chu Yếm ở một bên khác cũng xuất thủ, trong chốc lát đã tấn công Toan Nghê, đôi bên lại một lần nữa giao thủ.
Thôn Thiên Tước trông thấy vậy mà ngửa mặt lên trời kêu to một tiếng, nó đột nhiên mở rộng hai cánh, tham lam nhìn về phía thuốc trường sinh.
Thôn Thiên Tước há ra miệng rộng và hút mạnh vào, tựa như muốn hút hết tất cả Hỗn Độn khí nơi này vào bụng.
Trận chiến lại được bắt đầu, ai cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ mà chậm rãi chờ đợi thời cơ.
Thời điểm này mà bất luận ai xuất thủ thì cũng có thể lọt vào thế tấn công của người khác. Bởi vậy bọn họ đều đang đợi thời cơ.
Mùi vị thuốc trường sinh không ngừng lan ra thu hút ngày càng nhiều người tới.
Chỉ thấy hư không đột nhiên rung chuyển, một gã nam tử soái khí mặc áo bào tím đã xuất hiện bên trong tầng mây trên cao.
"Hoa Phi Vũ, Dao Sơn Thần Tử! Chí Tôn cảnh hậu kỳ!"
Người này vừa xuất hiện, bầu không khí nơi đây lập tức đọng lại.
Ngay cả tên đồ tể kia cũng có vẻ kinh ngạc.
Diệp Thu híp mắt nhìn xem thân ảnh tuyệt thế kinh diễm kia mà không khỏi tán thưởng.
Thực lực người này rất mạnh!
"Hoa Phi Vũ, tại sao hắn cũng tới?" Liên Phong tự lẩm bẩm, ánh mắt nàng hiện lên một tia phức tạp.
Nàng nhìn xem Diệp Thu bên cạnh mà bỗng hiện lên một tia giảo hoạt, tựa như đang thầm có âm mưu gì đó.
Diệp Thu thấy vậy mà trong lòng run lên, hắn có dự cảm không lành.
Trong lòng nàng sẽ không tính gài bẫy ta đấy chứ?
Diệp Thu không khỏi hoài nghi, người bạn gái tạm thời này hắn vẫn chưa thể đoán được tâm tính.
Nhưng Diệp Thu rất nhanh liền biết Liên Phong đang nghĩ cái gì.
Chỉ thấy sau khi Hoa Phi Vũ xuất hiện, thân hình liền hắn loé lên và một lúc sau đã đến trước mặt Liên Phong.
"Liên Nhi, thì ra ngươi ở đây, ngươi để ta tìm lâu quá đó." Hoa Phi Vũ si tình nói ra, trong mắt hắn tràn đầy sự mừng rỡ và lo lắng.
Dáng vẻ của Hoa Phi Vũ rất si tình.
Diệp Thu thầm nghĩ, đây chẳng lẽ là tình địch trong truyền thuyết?
Liên Phong đột nhiên lạnh lùng nói: "Hoa Phi Vũ, chúng ta không thân, xin đừng gọi ta như vậy.”
Đối mặt với sự ghét bỏ của Liên Phong, Hoa Phi Vũ không tức giận chút nào mà lại kiên nhẫn nói: "Liên Nhi, ta biết rõ ngươi chán ghét ta, chán ghét con người và những gì ta làm trước đây. Nhưng ta có thể cam đoan với ngươi, sau này ta chắc chắn sẽ nghiêm túc sửa sai, quyết không tái phạm. Ta cũng biết rõ ngươi chỉ một lòng cầu tiên đạo, không có hứng thú với chuyện nam nữ. Nhưng không sao, ta có thể đợi. Cho dù là trăm năm hay ngàn năm thì ta cũng có thể đợi ngươi."
"Chà..." Lời này vừa nói ra, Diệp Thu lập tức hít sâu một hơi.
Đây chẳng phải kẻ siêu si tình trong truyền thuyết ư?
Trời đất ơi, cuối cùng ta cũng được mở mang tầm mắt!
Có điều tên Hoa Phi Vũ này có vẻ cũng phong nhã, thiên phú cũng cao, trông rất ưu tú. Nhưng vì sao hắn lại có mâu thuẫn với Liên Phong?
Nghĩ lại người này chắc hẳn trước kia đã làm gì đó khiến cho Liên Phong có ấn tượng đầu quá kém, cho nên mọi chuyện sau đó hắn làm đều không thể thay đổi cách nhìn của Liên Phong về hắn.
Vậy mới thấy ấn tượng đầu tiên vô cùng quan trọng!
Nếu như ấn tượng đầu tiên không tốt, vậy sau này bất kể ngươi có làm gì tốt cũng đều khiến người ta cảm thấy như ngươi đang giả vờ.