Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 234 - Chương 234 - Nhìn Ra Mánh Khoé

Chương 234 - Nhìn Ra Mánh Khoé
Chương 234 - Nhìn Ra Mánh Khoé

"Đi thôi." Diệp Thu thản nhiên nói, đồng thời kéo Liên Phong tránh xa Hoa Phi Vũ.

Chủ yếu là hắn sợ tên này nổi điên muốn liều mạng với mình.

Mặc dù Diệp Thu không sợ Hoa Phi Vũ, nhưng bây giờ thuốc trường sinh đã xuất hiện, chiến đấu sẽ bộc phát bất cứ lúc nào, vậy nên hắn cần giữ sức thì tương đối tốt một chút.

Liên Phong vô cùng nghi hoặc, ngẩng đầu nhìn Diệp Thu hỏi: "Ngươi không sợ hắn trả thù sao?"

Diệp Thu hỏi lại: "Ngươi đã biết hắn sẽ trả thù thì vì sao lại đẩy ta ra?"

Liên Phong mỉm cười nói: "Đạo lữ không phải nên như vậy sao? Dọn hết tất cả người theo đuổi, tuyên thệ chủ quyền, đây là chức trách của ngươi."

Nam nhân mạnh mẽ Diệp Thu chỉ biết im lặng.

Ai bảo với nàng những điều này thì đứng ra đây cho lão tử bổ ngươi một kiếm!

Đạo lữ mà nên như vậy à?

Ừm, xem ra ta cần có nghĩa vụ dành thời gian bồi bổ cho nàng một khoá, giảng giải cho nàng cách dùng cụ thể của đạo lữ càng chi tiết càng tốt!

Diệp Thu tà ác cười một tiếng, nhưng cảm thấy như vậy cũng tốt để tránh sự đeo bám của Hoa Phi Vũ.

Chỉ là hắn không ngờ Liên Phong vốn lạnh lùng như tảng băng mà lại có tính cách xấu xa này. Trình độ xấu xa của nàng còn lợi hại hơn hắn.

Diệp Thu tối đa cũng chỉ dối gạt một vị sư huynh đồng môn là Tề Vô Hối, còn nàng lại tuyệt hơn mà trực tiếp dối gạt nam nhân của mình.

Chẳng lẽ ta và nàng là một đôi trời sinh trong truyền thuyết?

"Ta tin ngươi nhất định có thể thắng hắn mà thành công ôm mỹ nhân về nhà!" Liên Phong nghiêm túc nói.

"Vậy ngươi rất có lòng tin về ta rồi!" Diệp Thu cười nói.

Trong lòng hắn thầm nghĩ: Tình địch xuất hiện chẳng phải lại cho ta một cơ hội biểu diễn hay sao?

Nếu ta nhân cơ hội này biểu hiện tốt một phe mà hiện tại nàng liền chuyển sang đạo lữ chính thức thì há chẳng phải quá tuyệt rồi sao?

Ừm, có thể thử một lần!

Chủ yếu là mười vạn lần trả về sau khi chuyển sang đạo lữ chính thức quá dụ hoặc!

Nó cho ta quá nhiều đi!

Liên Phong nghiêng đầu, nghiêm túc suy tư, nói: "Luận tu vi ngươi có khả năng không bằng hắn. Nhưng luận về sức chiến đấu ta cảm thấy hắn đánh không lại ngươi."

Dù sao Diệp Thu cũng có đại bảo bối. Ngay cả thanh tiên kiếm kia cũng đủ để nghiền ép Hoa Phi Vũ thì nàng cần gì phải lo lắng.

Từ khi mới bắt đầu Liên Phong đã nghĩ đến điểm này, nếu không nàng cũng không dám đẩy Diệp Thu ra đánh.

Mục đích nàng làm như vậy cũng là vì cảm thấy Diệp Thu vô cùng để ý đến nàng, đây xem như là một cuộc khảo nghiệm cho hắn.

Nếu Diệp Thu thật sự quan tâm đến nàng, không tiếc gì mà vì nàng đối đầu với Hoa Phi Vũ, vậy liền chứng minh hắn đối với nàng rất thật lòng.

Chỉ cần xác định được điểm này thì Liên Phong sẽ có thể chính thức xác định quan hệ đạo lữ với Diệp Thu.

Diệp Thu cười cười, hắn thật sự không quan tâm liệu Hoa Phi Vũ có trả thù hay không, chỉ là không đoán được trong lòng Liên Phong.

Nhưng bây giờ hắn cũng đã nhìn ra chút mánh khoé, đó là Liên Phong đang muốn khảo nghiệm hắn mà thôi.

Chà, được lắm! Ta khẳng định sẽ để cho nàng hài lòng, mà còn là kiểu vô cùng cảm động, hận không thể hiến thân cho ta!

Trong lòng Diệp Thu đại khái đã có chút kích thích, sự kích thích khi công lược nữ thần.

Ttiến trình nhiệm vụ thứ nhất: Đánh bại kẻ si tình, tuyên thệ chủ quyền.

Phía bên kia, Hoa Phi Vũ tự giễu hồi lâu, cuối cùng cũng dừng lại.

Ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn Diệp Thu, âm lãnh nói: "Lát nữa ta muốn nhìn xem ngươi rốt cuộc có chỗ nào hơn ta?"

Trong mắt hắn Diệp Thu chẳng qua chỉ là một tên tu sĩ Chí Tôn cảnh tầm thường không có tiếng tăm.

Độ tuổi này của Diệp Thu thì tối đa cũng chỉ là Chí Tôn cảnh sơ kỳ mà thôi, ngay cả tư cách xách giày cho Hoa Phi Vũ hắn mà Diệp Thu cũng không có.

Lát nữa nếu có bộc phát hỗn chiến, dựa vào thực lực của Diệp Thu thì tuyệt đối sẽ là người đầu tiên chết trong lúc hỗn loạn. Đến lúc đó Hoa Phi Vũ hắn chẳng phải lại có cơ hội rồi sao?

Đương nhiên Hoa Phi Vũ sẽ không ngu ngốc mà ra tay với Diệp Thu, vì làm như vậy sẽ chỉ làm cho Liên Phong càng thêm chán ghét hắn mà thôi.

Bầu không khí tại hiện trường lập tức đọng lại.

Hoa Phi Vũ mang diện mục dữ tợn, nội tâm giấu sát ý, căm tức nhìn xem Diệp Thu.

Tại một bên khác, bọn người Vân Sinh Tử và gã đồ tể thì đang tham lam nhìn xem thuốc trường sinh trên lưng cự quy.

Chỉ gặp Thôn Thiên Tước đột nhiên dang ra hai cánh, xông lên Cửu Tiêu mà đi, thoát ly chiến trường.

Nó đột nhiên há ra miệng rộng, muốn đem tất cả mọi người ở đây hút vào trong bụng.

Bình Luận (0)
Comment