Tề Vô Hối đi vào bên người Mạnh Thiên Chính, vội vàng giải thích: "Hồi bẩm chưởng giáo sư huynh, là Diệp sư đệ đã cứu ta. Hắn cho ta một viên tiên đan giúp ta có thể trùng sinh."
"Cái gì?!! Lại là Diệp sư thúc sao?" Cả đám đệ tử đều kinh hãi, nhóm trưởng lão càng là mang vẻ mặt mơ hồ.
"Vãi nồi! Vị Diệp sư đệ này giàu có như vậy ư? Vừa ra tay chính là tiên đan!"
"Tê!!! Không phải nói hai người bọn hắn không đội trời chung sao, thế nào lại đột nhiên xuất thủ hào phóng như vậy, ngay cả tiên đan cũng đều lấy ra!"
Đừng nói bọn hắn chấn kinh, dù là Mạnh Thiên Chính cũng không thể tin nổi.
Diệp Thu vậy mà bỏ được thù oán để lấy ra một viên tiên đan tới cứu Tề Vô Hối.
Không có người nào càng rõ ràng hơn so với Mạnh Thiên Chính về ân oán giữa Diệp Thu cùng Tề Vô Hối đến cùng sâu bao nhiêu.
Ông ta làm sao cũng không nghĩ tới Diệp Thu sẽ ra tay tương trợ Tề Vô Hối. Và càng không nghĩ đến Diệp Thu ngay cả người chết cũng đều có thể cứu sống.
Tề Vô Hối tới đây để cho tất cả mọi người ở đây đều ngừng lại, mặt mũi tràn đầy vẻ chấn kinh.
Mà Công Tôn Lệ cũng tại thời khắc này minh bạch cái gì. Sắc mặt ông ta lập tức trở nên hết sức khó coi, nói: "Tốt lắm! Nói cho cùng đây chính là các ngươi tùy tiện tìm một cái cớ để cùng Bất Lão sơn chúng ta khai chiến. Mạnh Thiên Chính, hôm nay lão phu muốn để cho các ngươi trả ra cái giá nặng nề."
Công Tôn Lệ nguyên bản tự biết đuối lý, vốn định dàn xếp ổn thỏa, nhưng lúc này Tề Vô Hối vậy mà không có chết, cho nên tính chất lập tức thay đổi.
Trong chốc lát, Công Tôn Lệ đặt mình vào phía dưới mây đen, đùng một tiếng, một đạo sấm sét xẹt qua trời cao.
"Grào!!!"
Thao Thiết di chủng phát ra một tiếng gào thét, cái chân đứt lìa kia trong khoảnh khắc đã khôi phục nguyên dạng.
Chỉ thấy nó đột nhiên hướng về bầu trời mà bay đi, chậm rãi bay tới dưới chân Công Tôn Lệ.
Công Tôn Lệ một cước giẫm trên đầu nó, trong nháy mắt một cỗ lực lượng hủy thiên diệt địa liền bộc phát.
"Không được!" Mạnh Thiên Chính lập tức biến sắc, vì Công Tôn Lệ đây là muốn cá chết lưới rách.
Ông ta quay đầu nhắc nhở: "Tất cả đều lui ra ngoài cho ta."
Vừa dứt lời, chỉ gặp Mạnh Thiên Chính chậm rãi tế ra một khối thất thải thần thạch, đặt mình vào bên trong ánh sáng Thần Thánh.
"Bổ Thiên Thuật!"
Đám người nhìn thấy vậy mà trong lòng giật mình, vì Mạnh Thiên Chính lại một lần nữa thi triển Bổ Thiên Thuật.
Nhưng lần này cùng lần trước là có sự khác biệt. Ông ta lấy ra một khối bổ thiên thần thạch để làm kíp nổ, phát động thất thải thánh quang, giúp cho uy lực của Bổ Thiên Thuật trong nháy mắt đã tăng lên gấp mấy trăm lần.
Ngay cả Huyền Dịch đạo nhân giờ phút này cũng âm thầm giật mình, áp lực tăng lên gấp bội.
Cường giả Chí Tôn cảnh trong nháy mắt đã triển khai chiến đấu, tất cả mọi người vội vàng lui lại vì sợ bị vạ lây.
Đối mặt nghiền ép chi thế của Công Tôn Lệ, Mạnh Thiên Chính không có chút nhượng bộ nào.
Sự tình đã đến một bước này thì cũng không còn chỗ để quay đầu lại.
Coi như Tề Vô Hối không có chết nhưng mâu thuẫn giữa hai giáo đã đến tình trạng không cách nào hóa giải.
"Grào!!!”
Công Tôn Lệ toàn lực bộc phát, đem ra tất cả lực lượng tiến nhập vào thể nội Thao Thiết di chủng, triệt để kích phát nó.
Tế Linh giận dữ gầm lên, một cỗ thôn thiên phệ địa chi lực liền phô thiên cái địa mà tới.
Tất cả mọi người đều cảm giác được khí tức tử vong, bọn họ khống chế không nổi thân thể mà không ngừng lao về hướng cái miệng rộng của Thao Thiết.
Vào lúc này, Mạnh Thiên Chính quát lạnh một tiếng.
"Trấn!"
Trong chốc lát, Bổ Thiên Thuật cũng bộc phát toàn lực, một cỗ lực lượng kinh người lao ra chặn lại phần lớn lực lượng thôn phệ, nhất thời không phân cao thấp.
Không thể không nói, Bổ Thiên Thuật xác thực quá kinh khủng, ảo diệu vô tận.
Dù sao đây đã từng là thần kỹ, chỉ do thời kỳ Thượng Cổ phát sinh náo động mới gián tiếp để cho Bổ Thiên Thuật từ thần kỹ biến thành bí pháp Thiên giai.
Nếu như có thể tìm về một bộ phận khác, cái Bổ Thiên Thuật này tuyệt đối có thể trở lại đỉnh phong.
Mạnh Thiên Chính toàn lực ngăn cản nhưng chung quy là thua thiệt về tu vi nên cảm giác cố hết sức. Trong lúc giằng co, ông ta mơ hồ có dấu hiệu thất bại.
Bổ Thiên Thuật tuy mạnh nhưng Công Tôn Lệ lại có tu vi mạnh hơn Mạnh Thiên Chính, huống chi ông ta còn dung hợp thần thông của Tế Linh, thực lực liền tăng mạnh, như vậy Mạnh Thiên Chính làm thế nào có khả năng chống đỡ được.