Đứng trên Tru Tiên Kiếm, Diệp Thu nhìn xung quanh một chút, tay phải nhẹ nhàng búng một cái, hai vị đồ nhi của hắn trong nháy mắt đã bị truyền tống ra.
Diệp Thu quay đầu hướng các nàng nói: "Đi xuống đi, ở tại bên người sư bá của các ngươi, không nên chạy loạn."
"Vâng!" Hai nàng nhẹ gật đầu, sắc mặt đã hoàn toàn trắng bệch, nhao nhao hoảng sợ với tốc độ vừa rồi của Diệp Thu.
Quá nhanh đi!
Cái gì cũng thấy không rõ!
Vèo một cái đã không biết rõ đi tới chỗ nào!
Các nàng chưa từng thấy qua tốc độ nhanh như vậy, cảm giác gì đều không có mà lập tức tới nơi.
Đây chính là tốc độ bây giờ của sư tôn sao?
Thật nhanh a!
Đợi hai vị đồ nhi trở lại bên trong đội ngũ của Bổ Thiên giáo, Diệp Thu đem ánh mắt nhìn về phía Công Tôn Lệ.
"Xin hỏi các hạ là người nào?" Sắc mặt Công Tôn Lệ đã là một mảnh tái nhợt, toàn thân đều đang phát run, e ngại nhìn xem Diệp Thu, cảnh giác hỏi.
Loại cảm giác áp bách này để cho ông ta nhớ lại năm đó bị Huyền Thiên đạo nhân chi phối đến sợ hãi.
Chỉ nghe Diệp Thu chậm rãi nói ra: "Bổ Thiên giáo, Tử Hà phong, Huyền Thiên đạo nhân chi đồ, Diệp Thu."
"Cái gì?!! Ngươi là đồ đệ của Huyền Thiên đạo nhân sao?" Từng cái tên quen thuộc kích thích thật sâu nội tâm Công Tôn Lệ.
Ông ta lặng lẽ nhìn chăm chú vào thanh niên trước mắt, vô luận như thế nào cũng không nghĩ ra Diệp Thu lại là đồ đệ của Huyền Thiên đạo nhân.
Cảm thụ được cỗ cảm giác áp bách kinh người đến từ Diệp Thu, trong lòng Công Tôn Lệ là một trận bàng hoàng, thất thố.
Loại cảm giác áp bách này so với Huyền Thiên đạo nhân mang đến năm đó còn kinh khủng hơn.
Công Tôn Lệ không nghĩ ra ông ta năm đó đã bị Huyền Thiên đạo nhân đè ép một đầu, sau khi Huyền Thiên đạo nhân chết ông ta vốn cho là mình đã có thể vô địch thiên hạ, nhưng ai ngờ lại xuất hiện một tên đồ đệ của Huyền Thiên đạo nhân.
Dựa vào khí thế để phán đoán, Diệp Thu không hề yếu hơn so với ông ta.
Công Tôn Lệ đè nén cảm xúc, nội tâm dần dần mất khống chế, chậm rãi bay lên không trung. Từ nơi sâu xa tựa hồ đã sớm có thiên ý, Huyền Thiên đạo nhân chính là khắc tinh trong vận mệnh của ông ta. Dù cho Huyền Thiên đạo nhân đã chết nhưng đồ đệ của Huyền Thiên đạo nhân cũng có thể bình ổn vượt qua ông ta.
Công Tôn Lệ rất không phục, chậm rãi thôi động lực lượng toàn thân, trong chốc lát một đạo lôi điện kinh người xẹt qua trời cao.
"Đây là bí thuật Thiên giai!"
Đám người liền kinh hãi, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
Giữa trừng đạo lôi điện vang dội, Công Tôn Lệ phảng phất như biến thành người khác.
"Khí tức thật kinh người, đây là thực lực chân chính của Chí Tôn cảnh sao?"
Tất cả mọi người ở đây đều hít sâu một hơi, nhìn chăm chú vào thiên khung.
Bên trong lôi đình vạn trượng, Công Tôn Lệ đẩy ra hai tay.
Trong chốc lát, vạn đạo lôi đình lấp lóe lao xuống, hình thành một cái trận pháp.
"Ta mặc kệ ngươi là đồ đệ của ai, nếu ngươi có can đảm bước vào Bất Lão sơn của ta một bước thì ta đều giết không tha."
Khí thế kinh khủng của Công Tôn Lệ dần dần bộc phát, tất cả mọi người đều bị bức lui ra xa.
Diệp Thu đứng độc lập dưới Thiên Uyên, nhẹ nhàng giẫm lên Tru Tiên Kiếm, thả người nhảy lên, hắn tựa như đạn pháo cao xạ mà trực tiếp xông vào bên trong lĩnh vực lôi điện kia.
"Ta ngược lại thật muốn nhìn xem ngươi có bản lãnh gì!"
Diệp Thu đi bộ nhàn nhã xâm nhập vào bên trong lôi trận, một chưởng đánh ra Càn Khôn Vô Cực Thủ.
Trong nháy mắt, có một đạo lôi điện vạch phá trời cao lao thẳng về phía Diệp Thu.
Đối mặt với đạo lôi điện kinh người như thế nhưng Diệp Thu không có chút nào nhượng bộ.
Ầm!!!
Chỉ nghe một tiếng nổ vang rung trời, phía dưới mây đen cuồn cuộn, hai đạo thân ảnh đang phiêu phù ở ở bên trong hư không.
Đứng dưới Thiên Uyên, Diệp Thu chậm rãi nâng tay phải lên, nhìn xem giữa ngón tay lưu động thiểm điện mà lẩm bẩm.
"Lĩnh vực lôi điện sao? Ừm, lực lượng này tràn ngập tính xâm lược, lực sát thương xác thực rất to lớn."
Công Tôn Lệ vừa thi triển ra Viễn Cổ bí thuật của Bất Lão sơn, Cửu Thiên Thần Lôi Dẫn.
Bí thuật bày một khi bị triển khai thì tại bên trong Chu Thiên sẽ hình thành một cái lĩnh vực lôi điện.
Một khi tiến vào bên trong lĩnh vực lôi điện thì sẽ nhận ngàn vạn lôi điện công kích, mà lại lôi điện có lực lượng mười phần kinh người.
Tại bên trong lĩnh vực lôi điện, tốc độ và lực lượng của Công Tôn Lệ đều sẽ đạt được sự tăng lên to lớn.
Diệp Thu có thể cảm giác được khí tức của ông ta đang trở nên mờ ảo, trông rất huyền huyễn.
"Tiểu tử! Ngươi có là gan thật lớn a, ngay cả lĩnh vực lôi điện của ta mà cũng dám tiến vào!" Trong hư không, Công Tôn Lệ cười lạnh nói ra, tựa hồ đã thấy tử kỳ của Diệp Thu.
Tiểu tử này cũng có chút thực lực, chỉ tiếc là hắn quá mức tự phụ, tự mãn. Dạng người này chỉ có một cái hạ tràng, đó chính là chết!
"Tại trong lĩnh vực này ta chính là vô địch! Hôm nay liền xem như Đại La Thần Tiên hạ phàm thì cũng không thể nào cứu được ngươi!"
Công Tôn Lệ hừ lạnh một tiếng, trong nháy mắt đã vỗ ra một chưởng, tốc độ của ông ta rất nhanh, cơ hồ là trong nháy mắt đã đi đến trước mặt Diệp Thu.
Nhưng mà so tốc độ thì Diệp Thu cũng không e ngại bất luận kẻ nào.