Chỉ gặp cách đó không xa, người phụ trách của Tiêu gia là Từ lão bay xuống.
"Chân nhân, chào mừng ngài đã trở về."
Gặp bên này có động tĩnh nên Từ lão mới vội vàng bay tới, ông ta còn tưởng rằng có người đến trộm nhà.
Lúc đến phụ cận thì ông ta phát hiện là Diệp Thu trở về nên trong lòng rất vui mừng.
"Ta đã ở chỗ này chờ đợi ngài nửa tháng để bàn giao cho ngài." Từ lão mỉm cười giải thích.
Diệp Thu chỉ cười không nói.
Từ lão tiếp tục giải thích: "Đoạn thời gian trước, tộc trưởng để nhóm chúng ta tu sửa đạo tràng cho Tử Hà phong, và sớm tại nửa tháng trước liền tu sửa xong. Chân nhân xuống núi lần này hao phí rất nhiều thời gian, hồi lâu không thấy trở về, cho nên Tiêu gia của ta đã rút về trong tộc, chỉ có ta ở lại nơi này chờ đợi chân nhân trở về, để bàn giao lại đạo tràng mới cho chân nhân."
"Ừm, thì ra là vậy." Diệp Thu bừng tỉnh đại ngộ, suýt chút nữa quên mất mình còn có chuyện như vậy, chủ yếu là do gần đây hắn quá bận bịu.
"Từ lão đã vất vả rồi! Đợi lát nữa ta sẽ để đồ nhi làm một bàn thức ăn ngon, chuẩn bị vài hũ rượu ngon để chiêu đãi ngươi."
Tuy Diệp Thu không keo kiệt, nhưng Từ lão lại từ chối: "Ha ha ha, hảo ý của chân nhân ta xin tâm lĩnh, chỉ là ta còn có chuyện quấn thân nên phải trở về hướng tộc trưởng phục mệnh, ta sao dám ở đây quấy rầy sự thanh tịnh của chân nhân được. Nếu như không có sự tình khác thì ta xin phép về trước."
Gặp Từ lão không muốn dừng lại, Diệp Thu cũng không có giữ lại mà nhẹ gật đầu, ra hiệu cho ông ta có thể tự động rời đi.
Đợi sau khi Từ lão rời đi, Diệp Thu mang ba vị đồ nhi đi đến đạo tràng mới để tản bộ một vòng.
Tổng thể mà nói vẫn là rất được.
"He he, đã đủ lớn, ta rất ưa thích.” Trong lòng Diệp Thu cười một tiếng, nhưng mặt ngoài lại vô cùng bình tĩnh.
Tại chính giữa đạo tràng mới là một gian đại điện, lấy tên là Càn Thanh điện. Phía trước có một cái võ trường to lớn, hào khí bàng bạc.
Nhưng mà Tử Hà phong có số đệ tử tương đối ít, cho nên võ trường lớn hay không cũng không quan trọng.
Bên trái đại điện là một mảnh vườn hoa, sương mù mịt mờ, đi vào trong là hoa lá khắp núi, từng mảnh phiêu đãng ở bên trong, giống như một trận mưa hoa vậy.
Tại chỗ sâu của vườn hoa là từng gian phòng trang nhã, đó là ký túc xá để nghỉ ngơi, hết thảy có hơn mười tòa, cùng vườn hoa hòa làm một thể, nhìn xem thật sự có điểm ý cảnh Tiên gia thánh địa.
Cả đám lượn một vòng, đại khái thưởng thức một chút đạo tràng mới, Diệp Thu quay đầu hướng về mấy vị đệ tử nói: "Được rồi, vẫn là quy tắc cũ, các ngươi tự chọn lựa một gian phòng, ưa thích cái nào thì liền chọn cái đó. Lát nữa trở về thu thập đồ vật một phen rồi liền chuyển tới đạo tràng mới."
Ba nàng nghe xong liền bắt đầu chọn lựa gian phòng của mình.
Trong đó người có biểu hiện kịch liệt nhất chính là tiểu Linh Lung.
"Hì hì, ta muốn gian phòng này, còn có gian phòng kia nữa."
Nàng chưa từng thấy qua phòng ở xinh đẹp như vậy, trước kia nàng ở trong làng chỉ là cái miếu nát nhỏ.
Không nghĩ tới vừa lên núi thì liền có được phòng ở xinh đẹp như vậy, trong lòng nàng mười phần vui vẻ, do đó chọn một gian phòng còn chưa đủ mà lại muốn chọn thêm mấy gian.
Tiểu Linh Lung hưng phấn tản bộ trong hoa viên, Triệu Uyển Nhi đã chọn xong gian phòng của mình liền lại gần, dụ dỗ nói: "Tiểu sư muội, một mình người đi ngủ ban đêm có sợ không? Ngươi có muốn đến ở cùng sư tỷ chứ?"
Tiểu Linh Lung đảo mắt một vòng, ngạo kiều nói: "Không muốn! Ta đã là người lớn nên sẽ ở một mình!"
"Vậy được rồi, sư tỷ liền ở bên cạnh ngươi. Về sau có chuyện gì nhớ kỹ tới tìm sư tỷ nha." Triệu Uyển Nhi có chút thất vọng, nhưng nàng cũng không có để ý.
Tiểu nha đầu này tuổi tác tuy nhỏ nhưng đã có ý nghĩ của riêng mình, dù nàng ngủ mình cũng đều không sợ.
Ngẫm lại cũng đúng, với tính cách hùng hổ kia thì trên đời này đâu còn có đồ vật để cho tiểu nha đầu này sợ.
Nàng ngây người ở tại miếu nát nhỏ cùng với một cỗ thi thể suốt mấy ngày mà không một điểm sợ hãi, lại còn mỗi ngày thật vui vẻ đi ra ngoài đánh nhau mà.
"Tốt, các ngươi đi về trước đi, dọn dẹp một chút rồi một hồi liền dọn nhà." Đợi các nàng toàn bộ chọn xong, Diệp Thu cười nói.
Lâm Thanh Trúc chọn một gian phòng tương đối yên lặng, phía sau là một tiểu sơn cốc, rất có ý tứ ngăn cách.
Triệu Uyển Nhi thì chọn một gian phòng phía trước vườn hoa, sát bên gian phòng của tiểu Linh Lung để thuận tiện chiếu cố nàng.
Về phần Diệp Thu thì…
Hắn sẽ không chọn mà liền ở ngay tại Càn Thanh điện.