Diệp Thu dặn dò:
"Ngươi bây giờ tu vi, cũng đã tiến vào Trúc Cơ cửu phẩm, chỉ cần một bước nữa liền có thể bước vào Huyền Chỉ cảnh."
"Ngươi đi về nghỉ ngơi trước đi, làm quen phương thức vận công vừa rồi vi sư dạy cho ngươi để rèn luyện thân thể, vô hạn kích phát lực lượng của thân thể ngươi, khiến cho nó đạt tới Cực Cảnh."
"Chỉ có đánh vững chắc căn cơ thì tiềm lực của ngươi mới có thể vô tận phóng đại, hiểu không?"
Tiểu Linh Lung ngẩn ra một chút, rồi lắc đầu vì không hiểu nhiều, nhưng nàng biết rõ một chuyện đó là sư tôn để nàng làm cái gì thì nàng liền làm cái đó.
Tiểu Linh Lung gật đầu đáp ứng, sau đó chạy đi tìm đại sư tỷ của nàng.
Lâm Thanh Trúc thật vất vả mới tiến vào trạng thái tĩnh tâm để chuẩn bị bế quan, lúc này nàng trực tiếp bị tiểu Linh Lung gọi tỉnh để lên núi bắt linh thú.
Lâm Thanh Trúc cũng không có biện pháp khác mà chỉ có thể tạm thời từ bỏ tu luyện, chờ đến ban đêm khi tiểu Linh Lung đi ngủ thì nàng sẽ vụng trộm tu luyện.
Sau khi tiểu Linh Lung rời đi, Diệp Thu thu hồi Càn Khôn Đỉnh, chậm rãi tiến vào Càn Thanh điện để chuẩn bị bắt đầu hành trình rèn luyện của mình.
"Không biết hai đạo đồng tu sẽ để ta có biến hóa như thế nào đây?"
Nếu là người bình thường thì tu một đạo đã rất khó khăn, bởi vì vô luận là Luyện Khí hay là luyện thể thì sự tốn hao tài nguyên đều phi thường kinh người, mà lại còn khảo nghiệm rất nhiều yếu tố như thiên phú, tư chất, căn cốt.
Người bình thường chỉ có thể miễn cưỡng chèo chống một hạng mục, nhưng đối với những đại tộc thời Viễn Cổ hay người có huyết thống Đế Tộc và Vương tộc thì đều sẽ lựa chọn hai đạo đồng tu để kéo thực lực của mình đến cực hạn.
Bởi vì cũng chỉ có tại loại tình huống này thì mới có thể chân chính làm được vô địch cùng thế hệ.
Mà Diệp Thu thì đều thỏa mãn tất cả điều kiện. Về thiên phú hắn có Tiên Thiên Đạo Thể, về tư chất căn cốt thì hắn cũng đã kéo đến cực hạn. Về phần thiên tài địa bảo thì hắn càng là không thiếu.
Diệp Thu thông qua việc cho tiểu Linh Lung tu luyện để có thể không ngừng thu về tài nguyên nhằm chèo chống cho hắn tu luyện.
Trong lòng đã nắm chắc nên Diệp Thu cũng không nói nhảm mà trực tiếp bắt đầu điều chế.
Phương thuốc của hắn khác biệt với phương thuốc của tiểu Linh Lung, vì Diệp Thu áp dụng các dược thảo có đẳng cấp cực cao, trong đó một loại là Hoàng Tam Rễ càng là linh khí bức người, triệt để kích phát ra dược tính của bảo dược.
Diệp Thu lại gia nhập thêm nhiều loại bảo dược, linh dược, trong một lần tạo ra một đỉnh đại loạn hầm.
Không đến một lát, dược thủy đã được điều phối xong xuôi, Diệp Thu chậm rãi vận công kích phát toàn bộ dược tính của nó.
Nhìn xem dược thủy nóng hổi trước mắt, Diệp Thu mỉm cười và trực tiếp nhảy vào trong đỉnh.
Trong chốc lát, một cỗ lực lượng kinh người đã điên cuồng tràn vào thể nội của hắn, mặt ngoài làn da nhận lấy sự thiêu đốt đau đớn.
Nhưng mà sự đau đớn này đối với Diệp Thu mà nói chỉ như là muỗi đốt, không đáng nhắc đến.
Hắn chậm rãi vận chuyển Thần Ma Luyện Thể Thuật, và bắt đầu điên cuồng hấp thu cỗ lực lượng này.
Không đến một lát, Diệp Thu đã Trúc Cơ thành công, tu vi phi tốc tăng lên. Hắn một đường từ Trúc Cơ nhất phẩm gia tăng đến Trúc Cơ cửu phẩm. Chỉ còn một bước lâm môn là hắn sẽ tiến vào Huyền Chỉ cảnh.
"Trời đất!" Diệp Thu âm thầm giật mình.
Trước đó nhìn tiểu Linh Lung đột phá đã đủ kinh người, không nghĩ tới tiến độ của hắn lại càng kinh khủng hơn, mới vừa tu luyện mà đã đạt đến Huyền Chỉ cảnh.
Có thể là do Diệp Thu có tu vi Chí Tôn cảnh hậu kỳ, và lại có phù văn Chân Long tại thể, nhục thân đã tiếp cận với tình trạng hoàn mỹ, cho nên hắn mới tu luyện cực nhanh.
Đây chỉ là một cái giai đoạn quá độ, bước vào cảnh giới này liền có thể trực tiếp đả thông huyết mạch toàn thân.
Dưới hiệu quả của một gốc bảo dược Tiên Thiên, lực lượng nhục thân của Diệp Thu đã phi tốc tăng lên, chưa tới một canh giờ mà hắn đã bước vào Thiên Tướng cảnh.
Đương nhiên chỉ là Thiên Tướng thì Diệp Thu căn bản không để vào mắt, vì điều hắn muốn chính là tại bên trong thời gian ngắn nhất đem tu vi Luyện Thể của mình kéo đến trình độ ngan bằng Luyện Khí.
Mặc dù nghe qua có chút người si nói mộng, nhưng chuyện này cũng không phải là hoàn toàn không có khả năng.
Đến sáng ngày thứ hai, Diệp Thu đã hấp thu sạch sẽ bảo dược bên trong Càn Khôn Đỉnh, cảnh giới luyện thể của hắn cũng đã tới đến Vô Cự cảnh.
Loại tiến độ này quả thật quá kinh người, ngay cả Diệp Thu cũng giật nảy mình.
Sau khi bảo dược bị hấp thu sạch sẽ, Diệp Thu chậm rãi từ trong đỉnh đi ra, thân thể hắn chấn động một cái, những giọt nước bên trên y phục lập tức bị bắn ra hết.