Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 354 - Chương 354 - Giở Trò

Chương 354 - Giở Trò
Chương 354 - Giở Trò

Tề Hạo nói ra: "Tiểu sư muội, Tàng Kiếm phong kia cũng không vui đâu, nếu được thì ta sẽ dẫn ngươi đi tới Thí Kiếm phong nhé? Nơi đó chơi vui hơn vì khắp núi đều là linh thú, rất tốt để ngươi vui chơi."

Lời này vừa nói ra, đám đệ tử của Thí Kiếm phong lập tức giật mình.

Vãi lồng! Tiểu tử này giở trò a!

"Thí Kiếm phong cũng chơi không vui đâu, ngươi đi tới Quy Vân phong đi, tại Quy Vân phong chơi rất vui."

"Ngươi nằm mơ đi, phải là Tề Thiên phong chơi rất vui mới đúng, tại đó có ngọn núi cao hơn trời, rất là bá khí."

"Muốn chơi vui thì ngươi nên đến Thiên Thủy phong, nơi đó thuần một sắc là các sư tỷ xinh đẹp, ngươi nhất định sẽ chơi rất vui."

"Chơi cái gì ở Thiên Thủy phong chứ? Ngươi thật không đứng đắn a!"

Hiện trường lập tức hỗn loạn tưng bừng, một đám người tranh nhau nói muốn cho tiểu Linh Lung đi tới sơn mạch khác, chứ đừng đến sơn mạch của mình.

Vào lúc này, một đạo thân ảnh màu xám tro vội vã bay tới.

Khi người này trông thấy mặt đất là một mảnh bừa bộn, học đường đã hóa thành một vùng phế tích, toàn bộ khuôn mặt người này liền đen lại như đít nồi.

"Là ai làm?" Từ trưởng lão tê tâm liệt phế gầm thét lên.

Ông ta chỉ mới rời đi một lát mà khi trở về thì học đường liền tan nát.

Nhìn xem mặt đất là một bãi phế tích bừa bộn, Từ trưởng lão không thể tin được.

Huyết áp của ông ta lập tức tăng lên, tuổi ông ta đã lớn thì làm sao chịu được loại đả kích này?

Nghe thấy tiếng thét tê tâm liệt phế của Từ trưởng lão mà đám người không dám nói một lời, lặng lẽ meo meo tránh ra một lối đi, rồi chỉ tay về phía tiểu Linh Lung.

Từ trưởng lão quay đầu nhìn, phát hiện tiểu Linh Lung đang khiêng chùy mà lập tức phun ra một ngụm lão huyết.

"Phụt!!!"

Ông ta bị tức giận công tâm, trực tiếp ngã xuống ngất lịm đi.

Từ trưởng lão cũng không biết rõ tiểu Linh Lung tại thời điểm nào đã mang chùy tiến vào học đường.

Ông ta đã dặn đi dặn lại đám học sinh, nhưng không ngờ ông ta mới rời đi mấy phút thì học đường liền biến thành cái bộ dáng này.

"Sư thúc, tỉnh dậy đi. . ." Gặp Từ trưởng lão ngã xuống đất ngất đi, tất cả mọi người vội vàng chạy tới đỡ lấy ông ta.

Một lát sau, Từ trưởng lão rốt cục cũng tỉnh lại. Nhìn xem học đường đã bị hủy đi mà ông ta đau lòng nhức óc một trận.

Từ trưởng lão tự trách mình đã bị ma xui quỷ khiến, bị những bảo vật kia dụ dỗ mà để cho tiểu Linh Lung một lần nữa tiến vào học đường.

Ông ta vô cùng tuyệt vọng, hối hận lúc ấy không nên thu lấy những lễ vật kia, chủ yếu là do Diệp Thu đã đưa cho ông ta quá nhiều bảo bối.

"Phù. . ."

Từ trưởng lão thở phào một hơi, dần dần tỉnh táo lại. Ông ta cũng không có nổi giận nữa, mà là hòa ái dễ gần đi đến bên người tiểu Linh Lung, hỏi: "Linh Lung, lần này là vì cái gì?"

Tiểu Linh Lung nghiêng đầu một cái, nghiêm túc suy tư một hồi rồi nói: "Ta nói với bọn hắn là ta có thể dùng một cái chùy để đập nát tòa nhà này, tiểu tử họ Dương kia không tin nên nói ta khoác lác, hắn nói ta không có bản sự mà còn ưa thích mạnh miệng. Vậy ta làm sao có thể nhẫn được, thế là ta liền dung một cái chùy phá hủy tòa nhà này."

Tiểu Linh Lung chậm rãi giải thích, Từ trưởng lão nghe xong mà khóe miệng co giật, lập tức phun ra một ngụm trọc khí.

Trong lòng ông ta hận không thể nhấn đầu tên tiểu tử Dương Bất Bại kia xuống mặt bàn, sau đó đánh nát cái mông của hắn.

Con mẹ ngươi! Ngươi không có việc gì mà lại đi trêu chọc tiểu nha đầu ngu ngơ này làm gì hả?!!

Có chuyện gì mà nàng không dám làm đâu chứ?!!

"Sau đó thì sao?" Từ trưởng lão tiếp tục hỏi.

Nhìn xem tình huống hiện tại làm cho ông ta cảm thấy chuyện này tuyệt đối không có đơn giản như vậy.

Chỉ nghe tiểu Linh Lung tiếp tục nói ra: "Sau khi ta phá hủy tòa lầu đó nhưng tiểu tử kia vẫn còn không phục, thế là ta lại đánh hắn một trận, đánh cho hắn thành cái đầu heo. Về sau có mấy vị sư huynh đi ngang qua cũng muốn động thủ cùng ta, cho nên ta liền đánh bọn hắn luôn."

Nghe đến đó thì Từ trưởng lão lập tức run lên vì đã thấu hiểu tất cả. Lần trước ông ta cũng bởi như thế mà bị nàng đánh.

Từ trưởng lão nhìn xem mấy tên đệ tử của Thủ phong đang nằm trên mặt đất, chật vật không chịu nổi.

Bọn hắn chỗ nào có thể nghĩ mình đã tu đạo mấy năm nhưng ngày cả một tiểu nha đầu cũng đánh không lại.

Linh Lung còn muốn nói điều gì thì Diệp Thu đã đi tới bên người nàng.

Vừa nhìn thấy Diệp Thu xuất hiện thì tất cả mọi người đều nới lỏng một hơi.

Nếu như Diệp Thu còn không đến thì bọn hắn đều có chút lo lắng tiếp xuống tiểu Linh Lung có thể sẽ phá hủy Ngọc Thanh điện hay không?

Không ai nghĩ ra trên đời này có sự tình gì mà nàng không dám làm!

Bình Luận (0)
Comment