Một tháng qua, được sự giúp đỡ của Diệp Thu, tu vi của Lâm Thanh Trúc cũng đã đạt tới Vô Cự cửu phẩm.
Mà nàng lại nắm giữ các loại bí thuật Thiên giai như Tu La Trảm, có thể nói nàng cũng thuộc về thê đội thứ nhất trong hàng ngũ thiên chi kiêu tử.
Về phần Triệu Uyển Nhi thì tương đối kém một điểm khi chỉ có tu vi Vô Cự ngũ phẩm, tăng lên không phải rất nhanh. Có thể là do nàng trầm mê trong việc luyện đan, chuyên tâm nghiên cứu luyện đan thuật mà lười nhác việc tu luyện.
Còn tiểu Linh Lung sau khi trải qua một đợt lại một đợt dỗ em bé của Diệp Thu, thực lực của nàng bây giờ đã đạt tới Vô Cự nhất phẩm.
Mặc dù tiểu Linh Lung không có Luyện Khí thành công, nhưng lấy sức mạnh cường hãn từ tu vi Luyện Thể thì nàng không có chênh lệch bao nhiêu so với Luyện Khí.
Điều duy nhất khiến cho tiểu Linh Lung không được hoàn mỹ chính là nàng tuy có lực lượng cường đại nhưng lại không có bí pháp cường đại để chèo chống, do đó nàng không thể phát huy ra chiến lực mạnh nhất.
Một tháng qua, Diệp Thu đã trước trước sau sau mời tới mấy vị lão sư tư thục để dạy cho tiểu Linh Lung biết chữ, nhưng cơ hồ mỗi một vị đều chịu không nổi ngày đầu tiên mà liền mặt mũi xám xịt chạy trốn.
Bây giờ không có biện pháp nên Diệp Thu chỉ có thể dùng nhất phương thức ngang ngược để dạy nàng. Đó chính là để nàng chiến đấu, không ngừng chiến đấu, không ngừng nhận chiêu.
Hắn có ý đồ sử dụng chiến đấu để cho tiểu Linh Lung từ trong chiến đấu lĩnh ngộ ra sự ảo diệu của bí pháp.
Tự thân dạy dỗ mà có thể làm được một bước này là Diệp Thu đã rất tận tụy.
Tổng thể mà nói coi như không tệ. Trải qua một tháng khổ luyện cuối cùng tiểu Linh Lung cũng học xong một bộ bí pháp.
"Cửu Thiên Thần Lôi Dẫn!"
Bộ bí pháp này chính là thu hoạch từ sau khi Diệp Thu đánh giết Công Tôn Lệ. Đây Chính là bí pháp Thiên giai của Bất Lão sơn.
Hắn cảm thấy nó phi thường thích hợp với tiểu Linh Lung nên đã truyền thụ cho nàng, thuận tiện cũng ban cho nàng Hạo Thiên Chùy.
Cả hai phối hợp để cho sức chiến đấu của tiểu Linh Lung trực tiếp bạo tăng, ngay cả Lâm Thanh Trúc giao thủ cứng đối cứng cùng nàng mà cũng đều có chút phí sức, trừ phi sử dụng Tu La Trảm chứ nếu không sẽ không thắng được nàng.
Lực lượng của tiểu Linh Lung thực sự quá mạnh, để cho Lâm Thanh Trúc đều cảm thấy hoài nghi nhân sinh.
Nhưng cũng không phải Lâm Thanh Trúc thật sự đánh không lại tiểu Linh Lung, nếu như toàn lực xuất thủ thì Lâm Thanh Trúc tuyệt đối có nắm chắc đánh bại nàng tại bên trong một hiệp.
Dù sao Lâm Thanh Trúc cũng có tu vi Vô Cự cửu phẩm, trước thực lực tuyệt đối thì mọi thứ đều không có ý nghĩa gì.
Lực lượng của ngươi có mạnh hơn nhưng nếu đánh không trúng ta thì cũng uổng công mà thôi, ta không có khả năng luôn một mực chọi cứng cùng ngươi!
Vấn đề này Diệp Thu ngay từ đầu liền cân nhắc đến, cho nên hắn mới dạy Cửu Thiên Thần Lôi Dẫn cho tiểu Linh Lung, hi vọng nàng có thể dùng bí pháp này để cải biến một nhược điểm của nàng.
Ngay cả Hạo Thiên Chùy mà Diệp Thu cũng đưa cho tiểu Linh Lung. Nhưng nàng cảm thấy cái tên Hạo Thiên Chùy không dễ nghe, do đó nàng đã sửa lại một cái tên khác là Linh Lung Chùy.
Tiểu Linh Lung tự ý như vậy Diệp Thu cũng lười ngăn cản nàng, dù sao cũng là đồ đã tặng nàng nên nàng muốn gọi cái gì thì liền kêu cái đó.
Thông qua một tháng tẩy luyện và bế quan, tu vi Luyện Thể của Diệp Thu cũng đã đạt tới Chí Tôn cảnh, khoảng cách Chí Tôn cảnh hậu kỳ chỉ còn có một đoạn xa, nhưng hắn cũng đã sắp đạt tới.
Đợi cho đại hội luận đạo tại Vân Đỉnh sơn lần này kết thúc, hắn sẽ trở về bế quan một phen thì liền có thể cân nhắc xung kích Phong Vương cảnh.
Điều đáng được ăn mừng chính là thông qua một tháng bế quan này, tu vi của Diệp Thu cũng đã thành công đạt tới viên mãn khi đột phá vào Chí Tôn cảnh đỉnh phong, thực lực của hắn liền có một sự tăng lên to lớn.
Diệp Thu không chỉ có tu vi tăng lên, mà một kiếm vạn dặm giết một người kia cũng được hắn tu luyện đến trình độ tinh thông, nắm giữ thuần thục sự ảo diệu trong đó.
Có thể nói chỉ với thời gian một tháng ngắn ngủi này mà tất cả mọi người đều bắt đầu gấp gáp, từng người giống như kẻ điên mà điên cuồng tu luyện.
Dù sao đại hội luận đạo tại Vân Đỉnh sơn rất khác biệt so với thất mạch hội võ.
Bởi vì ngươi đánh thắng tại thất mạch hội võ thì cũng chỉ đánh ra chút thanh danh tại bản môn mà thôi. Mà một khi ngươi thành danh tại Vân Đỉnh sơn thì ngươi sẽ nổi danh toàn bộ Đông Hoang, cả thế gian đều chú ý đến ngươi.
Diệp Thu nhìn xem các đạo thân ảnh lần lượt bay qua trên bầu trời mà nhàn nhạt nhạt nói ra:
"Được rồi, hôm nay chính là đệ nhất thịnh hội của Đông Hoang chúng ta, đại hội luận đạo tại Vân Đỉnh sơn."
"Cũng đã đến lúc ta khảo nghiệm thành quả tu hành của các ngươi. Các ngươi có thể lấy được thành tích như thế nào thì phải nhìn tạo hóa của các ngươi."
"Hãy nhớ kỹ một câu của vi sư, nếu muốn một trận chiến liền thành danh thì đừng chọn những tiểu gia hỏa vô danh để đánh, mà phải trực tiếp chọn kẻ mạnh nhất rồi đánh thắng hắn, dùng một trận chiến để phong thần, dù cho đánh thua thì cũng không có gì mất mặt."
Diệp Thu cảm thấy mình vẫn nên dặn dò các nàng vài câu. Bởi vì quy tắc tranh tài của đại hội luận đạo tại Vân Đỉnh sơn cũng không giống với thất mạch hội võ. Đây hoàn toàn chính là một trận luận võ tự do khi có thể tùy ý chọn lựa đối thủ của mình.
Có ít người đã sớm vang danh bên ngoài, nếu như ngươi đánh bại hắn thì tất cả mọi người đều sẽ thừa nhận ngươi cường đại.