Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 367 - Chương 367 - Nổi Lên Sát Tâm

Chương 367 - Nổi Lên Sát Tâm
Chương 367 - Nổi Lên Sát Tâm

Mạnh Thiên Chính vừa nói ra lời này, Thanh Diệu đạo nhân lập tức biến sắc.

Ông ta chưa hề quên trước đây Diệp Thu đã dùng một kiếm trảm chết Thiên Cơ Tử, kém chút nữa cũng lưu ông ta ở lại nơi đó nên trong lòng đã sớm tồn tại bóng ma.

Cố Kiếm Sưởng thì mang vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.

Người mạnh nhất của Bổ Thiên giáo sau khi Huyền Thiên đạo nhân ra đi không phải chính là Huyền Dịch sao?

Ta nghe ý tứ này của Mạnh Thiên Chính dường như sư đệ của hắn mới là người mạnh nhất của Bổ Thiên giáo thì phải?

Thanh Diệu đạo nhân chậm rãi đi tới giải thích: "Sư tôn, người trong miệng Mạnh Thiên Chính chính là thủ tọa tân nhiệm của Tử Hà phong, cũng là đồ đệ của Huyền Thiên đạo nhân. Người này họ Diệp tên Thu, còn có danh xưng là Bạch Y Kiếm Tiên. Trong tay hắn có một thanh Tiên Kiếm, mà lại lĩnh ngộ ra Kiếm Đạo Chí Cao Vô Thượng. Người này giỏi nhất về tuyệt chiêu ‘nhất kiếm khai thiên môn’, thực lực vô cùng cường đại, tiền bối Công Tôn Lệ của Bất Lão sơn chính là bị hắn một kiếm chém chết."

"Cái gì?!!"

Cố Kiếm Sưởng nghe vậy thì sắc mặt trong nháy mắt trở nên cực kỳ khó coi.

Hiện tại ông ta đã minh bạch tại sao Mạnh Thiên Chính lại không sợ mình.

Thực lực của Công Tôn Lệ thì Cố Kiếm Sưởng rất rõ ràng, mặc dù vẫn kém ông ta nhưng cũng không phải là hạng người bình thường. Nhưng Diệp Thu vậy mà có thể một kiếm chém chết Công Tôn Lệ thì đã nói rõ thực lực của Diệp Thu cũng đã đạt tới Chí Tôn cảnh hậu kỳ.

Điều làm cho Cố Kiếm Sưởng kinh ngạc nhất chính là Diệp Thu còn đến từ Tử Hà phong.

Cố Kiếm Sưởng sầm mặt lại, trong lòng suy nghĩ một phen. Gặp Mạnh Thiên Chính dùng một tên hậu bối tiểu sinh để uy hiếp chính mình thì ông ta liền cười lạnh nói: "Xem ra Bổ Thiên giáo của ngươi đã không còn ai có thực lực cường đại. Chỉ là một tên vãn bối tiểu sinh thì lão phu còn không có để vào mắt. Hôm nay lão phu xem ở mặt mũi của Huyền Thiên đạo nhân nên tạm thời không làm khó ngươi, nếu ngươi dám có lần sau thì cũng đừng trách lão phu không khách khí."

Lúc này, lại có mấy đạo thân ảnh từ trên trời giáng xuống, chậm rãi rơi vào bên cạnh Mạnh Thiên Chính.

Một đám đệ tử của Bổ Thiên giáo lập tức dạt ra bai bên, Tề Vô Hối cùng Minh Nguyệt từ phía sau đi tới.

Tề Vô Hối khẽ cười nói: "Sư huynh, ta từ đằng xa liền nghe thấy một cái lão cẩu đang nới bậy, đây là chó nhà ai bị đưa đến Vân Đỉnh sơn vậy?"

Mạnh Thiên Chính quay đầu nói: "Ừm, ta cũng không biết, hình như là của Chí Tôn điện."

Lời này vừa nói ra, Cố Kiếm Sưởng lập tức nổi giận, một cỗ sát ý dâng lên trong mắt ông ta.

Hai tên này nói gần nói xa là đang giễu cợt ta sao?

Ta đường đường là cường giả Chí Tôn cảnh đỉnh phong vậy mà lại để cho hai tên hậu bối nói móc là lão cẩu ư?

"Ồ, thì ra là Chí Tôn điện! Vậy thì cũng không có gì kỳ quái." Tề Vô Hối âm dương quái khí nói ra, giọng điệu rất đả kích người nghe.

Chỉ hai ba câu nói của Tề Vô Hối mà trong nháy mắt đã đem Cố Kiếm Sưởng tức điên, ngay cả Thanh Diệu đạo nhân cũng bị tức giận không nhẹ.

"Tề Vô Hối, ngươi có ý tứ gì? Ngươi dám cả gan vũ nhục ân sư của ta sao?" Thanh Diệu đạo nhân phẫn nộ chất vấn.

Tề Vô Hối nghe vậy liền vui lên nói: "Ấy, ta cũng không có điểm tên nói họ, là chính ngươi tự nói nha. Ngươi được lắm, ngươi vậy mà tự mình mắng ân sư của ngươi là lão cẩu."

"Ngươi. . ."

Tề Vô Hối nói ra câu nói này có lực sát thương mười phần to lớn, Thanh Diệu đạo nhân lập tức giận đến muốn thổ huyết.

Ta từ khi nào mắng ân sư của ta là lão cẩu hả?

Rõ ràng chính là Tề Vô Hối ngươi nói móc, còn ta chỉ là trần thuật lại ý tứ trong lời nói của ngươi mà thôi!

Thanh Diệu đạo nhân quay đầu giải thích: "Sư tôn, đệ tử không có ý tứ này. . ."

"Im ngay!" Cố Kiếm Sưởng trừng mắt Thanh Diệu đạo nhân một cái, giận không chỗ phát tiết, rất muốn một bàn tay chụp chết gia hỏa rách việc này.

"Phù. . ." Cố Kiếm Sưởng hít một hơi thật sâu, trong mắt cất giấu sát ý mà nhìn chăm chú Tề Vô Hối, sau đó chậm rãi đứng lên.

"Ha ha ha, mấy vị đạo hữu không cần thiết phải tức giận, dĩ hòa vi quý a." Gặp bầu không khí càng ngày càng không thích hợp, Vân Hư chân nhân lập tức vội vàng đứng lên khuyên giải.

Bây giờ Vân Đỉnh sơn còn chưa mở ra mà tại hiện trường đã nặng mùi thuốc súng như vậy. Nếu như đại hội luận đạo thật sự bắt đầu thì không phải bọn hắn sẽ giết nhau đến đỏ mắt rồi sao?

Bình Luận (0)
Comment