Cố Kiếm Sưởng không nghe Vân Hư chân nhân giải thích, băng lãnh nhìn chăm chú về phía Tề Vô Hối, hừ lạnh nói ra: "Hừ! Xem ra cánh của Bổ Thiên giáo các ngươi rất là cứng rắn, ngay cả lão phu cũng đều không để vào mắt. Tốt, rất tốt!"
Vừa dứt lời, trong nháy mắt khí tức Chí Tôn cảnh đỉnh phong liền bạo phát ra, một trận cuồng phong thổi qua, Tề Vô Hối lập tức cảm giác được một cỗ uy áp nặng như thái sơn áp đỉnh đè xuống, sắc mặt cả đám liền biến đổi. Nhưng hắn rất nhanh liền thích ứng loại uy áp này, thực lực của Chí Tôn cảnh sơ kỳ cũng bắt đầu triển lộ ra.
Sau khi Tề Vô Hối bại lộ tu vi, tất cả mọi người ở đây đều vì đó mà giật mình.
"Lại thêm một vị cường giả Chí Tôn cảnh!"
"Chuyện này. . . Chuyện này… Bổ Thiên giáo lại có tới hai vị cường giả Chí Tôn cảnh sao?"
Ai nấy đều kinh ngạc không thôi, ngay cả Cố Kiếm Sưởng cũng giật mình vì không nghĩ tới Bổ Thiên giáo lại vô thanh vô tức xuất hiện ba vị thủ tọa đều đạt đến Chí Tôn cảnh. Trong đó càng có một vị Diệp Thu thần bí là thủ tọa tân nhiệm của Tử Hà phong không biết có thực lực khủng bố đến mức nào.
Xem ra Bổ Thiên giáo sắp quật khởi rồi!
Nhìn thấy vậy, ánh mắt Cố Kiếm Sưởng ẩn giấu sát ý, nói: "Tốt, lại là một vị Chí Tôn cảnh. Nếu các ngươi đã đến đại hội luận đạo tại Vân Đỉnh sơn thì hôm nay lão phu liền cùng các ngươi luận đạo một phen, để xem đến cùng là đạo pháp của Bổ Thiên giáo các ngươi lợi hại, hay là đạo pháp của Chí Tôn điện chúng ta lợi hại? Hai người các ngươi cùng lên đi."
Cố Kiếm Sưởng xuất thủ trước là vì cố ý tìm một cái cớ để đánh với Mạnh Thiên Chính cùng Tề Vô Hối.
Mạnh Thiên Chính cùng Tề Vô Hối lập tức liếc nhau một cái.
"Ha ha ha, nếu các hạ đã có hứng thú như thế thì không bằng để ta chơi đùa với ngươi đi. Hôm nay liền từ hai chúng ta mở màn cho cái đại hội luận đạo tại Vân Đỉnh sơn này." Tề Vô Hối bá khí nói ra, không hề có nửa phần lùi bước.
Cho dù là đối mặt với cường giả Chí Tôn cảnh đỉnh phong nhưng hắn cũng có sự tự tin của mình. Bởi vì tiên đan dược hiệu trong cơ thể hắn vẫn còn chưa bị hắn hấp thu sạch sẽ, nếu hắn toàn lực thi triển Ẩm Huyết Kỹ thì coi như khai chiến cùng Chí Tôn cảnh đỉnh phong cũng không có gì sợ.
Huống chi trong lòng của Tề Vô Hối rất rõ ràng Diệp Thu đang tại đằng sau, một hồi nữa liền đến, vậy hắn còn sợ cái lông gì?
"Cuồng vọng!" Cố Kiếm Sưởng giận dữ mắng mỏ một tiếng.
Ông ta đang muốn xuất thủ thì lúc này có một đạo thân ảnh nhẹ thân ảnh từ trên trời giáng xuống, chậm rãi rơi vào giữa hai người.
Sau khi người này xuất hiện, cỗ khí thế giằng co cường đại trong nháy mắt liền bị tan rã, cuồng phong tán đi.
"Là Diệp sư thúc!" Một đám đệ tử của Bổ Thiên giáo đằng sau nhìn xem đạo thân ảnh chậm rãi rơi xuống kia thì lập tức kích động không thôi.
Người đến không phải ai khác mà chính là Diệp Thu!
Chỉ gặp hắn mang theo vẻ tiếu dung, thong dong hạ xuống, chậm rãi đi tới, đi theo phía sau hắn là ba vị nữ đệ tử.
Diệp Thu phất tay quét qua, khí thế của Cố Kiếm Sưởng đã trực tiếp bị quét sạch, hỏi: "Các hạ nếu có nhã hứng thì không bằng ta đến bồi ngươi luận đạo nhé?"
Một câu nói lạnh nhạt buông xuống, khí tức Chí Tôn cảnh đỉnh phong lập tức bộc phát, so với khí tức vừa rồi của Cố Kiếm Sưởng còn cường thịnh hơn.
Trong chốc lát, toàn trường đều chấn kinh.
Tử Dương chân nhân cùng Vân Hư chân nhân cũng là kinh hãi mà trực tiếp đứng lên.
Thông Thiên đạo nhân giải thích: "Sư tôn, người này chính là vị thủ tọa tân nhiệm của Tử Hà phong, Diệp Thu."
Tử Dương chân nhân nghe vậy liền sầm mặt lại, mặt mũi tràn đầy vẻ không thể tin được nói: "Người này chính là Diệp Thu sao? Hắn đã là Chí Tôn cảnh đỉnh phong, chuyện này thật không thể tưởng tượng nổi! Hắn trẻ tuổi như vậy mà đã đạt đến cảnh giới như thế, nếu lại cho hắn một chút thời gian thì Phong Vương cảnh liền ở trong tầm tay!"
Vân Hư chân nhân cũng là mười phần giật mình, nói: "Đạo huynh, ngươi có cảm giác được khí thế của hắn so với hai chúng ta còn muốn kinh khủng hơn, cũng không phải là cường giả Chí Tôn cảnh đỉnh phong bình thường. Hình như chỉ có người hai đạo đồng tu thì mới có thể đạt tới tình cảnh như thế."
"Cái gì?!!" Tử Dương chân nhân nghe xong thì càng thêm giật mình.
Bình thường chỉ tu một đạo là đã rất phí sức, còn tu hai đạo thì phải là thiên phú dị bẩm kinh diễm cỡ nào a?
Sau khi Diệp Thu xuất hiện, bầu không khí tại hiện trường trong nháy mắt đã đạt đến cao trào.
Phần lớn người ở đây đều đã từng gặp Diệp Thu đánh ra tuyệt chiêu ‘nhất kiếm khai thiên môn’. Bây giờ tuyệt đỉnh thế hệ mới đối đầu với tuyệt đỉnh thế hệ trước làm cho ai nấy đều kích động không thôi.
Đến cùng là người mới thắng người cũ hay là người cũ vẫn có phong thái như cũ?
Cố Kiếm Sưởng nhìn chăm chú về phía Diệp Thu, cảm thụ được một cỗ cảm giác áp bách kinh thiên mà trong lòng giật mình, sinh ra thoái ý.
Ông ta không nghĩ tới thực lực của Diệp Thu vậy mà lại kinh người như thế, ngay cả ông ta cũng không có nắm chắc có thể chiến thắng.
Cố Kiếm Sưởng không thể tin được Bổ Thiên giáo vậy mà lại sinh ra một vị cường giả tuyệt đỉnh như thế. Nếu cứ như vậy mà phát triển tiếp thì sau này Bổ Thiên giáo căn bản không phải là tồn tại mà Chí Tôn điện của ông ta có thể trêu chọc.
Nghĩ tới đây, Cố Kiếm Sưởng có chút hối hận vì sao vừa rồi lại chủ động gây sự. Nếu ông ta nhịn một chút thì chuyện này chẳng phải liền qua đi sao?