Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 498 - Chương 498 - Hồng Y Nữ Tử Thần Bí

Chương 498 - Hồng Y Nữ Tử Thần Bí
Chương 498 - Hồng Y Nữ Tử Thần Bí

Khoảng thời gian bình tĩnh từng chút lại từng chút trôi qua, cho đến một ngày...

Ầm!!!

Chỉ nghe một tiếng tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, bầu trời phảng phất như bị phá vỡ ra một đạo vết rách, một cỗ hắc khí tràn ra.

Trong chốc lát mây đen dày đặc, toàn bộ bầu trời là một mảnh yên lặng, khí tức tử vong đập vào mặt mọi người.

"Hạo kiếp rốt cuộc đã đến! Mọi người làm tốt chuẩn bị."

Nhìn xem kia bầu trời cực hạn mù mịt, trong lòng mọi người mười phần nặng nề.

Bỗng nhiên tại chỗ sâu của vô nhân khu, một cái khô lâu huyết sắc khổng lồ bỗng nhiên xông ra. Toàn thân nó toả ra cuồn cuộn hắc khí, nhìn chăm chú vào toàn bộ thiên địa.

Từ lần trước nuốt chửng đông đảo sinh linh về sau, nó tựa hồ đã trở nên mạnh hơn.

Cảm thụ được áp lực đến từ cự đầu Phong Vương cảnh, nội tâm mọi người lập tức chấn kinh.

"Lại là nó. Nó lại ra rồi."

Khô lâu huyết sắc lại lần nữa xuất hiện, tất cả mọi người liền bị hù cho sắc mặt trắng bệch.

Nhưng nó cũng không xuất thủ, mà là nhìn chăm chú về phía sau lưng. Bỗng nhiên. . .

"Oáp. . ."

Tại chỗ sâu của vô nhân khu truyền tới một âm thanh vô cùng lười biếng, tựa hồ vừa mới tỉnh ngủ.

Vào lúc này, phảng phất như Hỗn Độn hắc ám đã thức tỉnh bên trong bình minh.

Đám cường giả tiến vào vô nhân khu không để tìm hiểu tin tức đều mơ hồ trông thấy bên trong rừng rậm rộng lớn vô biên kia mơ hồ nằm một đạo kiều ảnh màu đỏ.

Nàng mang sắc mặt trắng bệch từ trong ngủ mê thức tỉnh, đưa mắt nhìn xem vết nứt Hỗn Độn hắc ám kia.

Đám người đang đứng xem thì phát hiện chỗ ngực của nàng đang cắm vào một thanh kiếm gãy.

Chỉ thấy khô lâu huyết sắc tỏ ra mười phần tôn kính khi nhìn xem đạo kiều ảnh màu đỏ kia mà chậm rãi bay tới.

Lúc này mọi người mới minh bạch, thì ra khô lâu huyết sắc tuy có thực lực Phong Vương cảnh nhưng mà cũng phải khuất phục trước vị hồng y nữ tử thần bí kia. Nàng mới thật sự là tồn tại khủng bố.

Hồng y nữ tử chậm rãi đứng dậy, lặng lẽ nhìn về phía phương đông xa xôi, tinh thần trở nên hoảng hốt, trong đầu nàng hiện lên một đạo thân ảnh để cho nàng khó mà quên được.

Hồng y nữ tử nhìn chăm chú vào đạo vết rách trên bầu trời kia, từ bên trong không ngừng tràn ra hắc khí để cho nàng cảm thấy rất khó chịu.

Hồng y nữ tử nhẹ nhàng khoát tay, trong chốc lát một cỗ lực lượng cường đại tựa như là mưa to gió lớn đánh tới, toàn bộ thiên địa trong nháy mắt liền chấn động.

Hắc khí kia lập tức bị lực lượng của nàng xua tan đi không ít, nhưng nó cũng không bị diệt tuyệt.

Hồng y nữ tử rủ xuống hai tay, cúi đầu suy nghĩ không biết đang suy tư cái gì.

"Đầu nguồn của thế giới quỷ dị rốt cuộc đã đến sao?" Hồng y nữ tử cúi đầu tự hỏi.

Nàng nhìn xem thanh kiếm chỗ ngực mình, đây là một điểm tổn thương sâu nhất của nàng do người khác lưu lại.

Qua nhiều năm như vậy mà nàng từ đầu đến cuối không có gỡ xuống thanh kiếm này, nó phảng phất như đã cùng nàng hòa thành một thể.

Bên trên thanh kiếm này khắc lên hai chữ. Một chữ huyền và một chữ mộng. Không biết chúng có ý nghĩa như thế nào.

Hồng y nữ tử tựa hồ rất để ý đến thanh kiếm này.

Ầm!!!

Bỗng nhiên lại có một tiếng nổ vang rung trời, giống như một đạo sấm sét phá vỡ bình minh yên tĩnh.

Trong chốc lát, thiên địa lại hiện ra một vết rách, một đoàn Hỗn Độn chi khí lập tức tràn vào Đông Hoang.

Cường đại tà niệm bao phủ xuống, trong phương viên trăm dặm của vô nhân khu, tất cả hung thú đang ngủ say trong nháy mắt đều mở ra hai mắt đỏ ngầu.

"Kết giới bị phá rồi, mọi người chạy mau. . ."

Chỉ thấy chỗ sâu của vô nhân khu thình lình hiện ra một cái lỗ hổng hắc ám, bên trong có một sinh vật toàn thân bốc lên hắc khí quỷ dị chậm rãi thò đầu ra.

Trong vòng mấy phút ngắn ngủi mà cả Hoang Nguyên đều đã chấn động, tất cả mọi người cảm thấy tử vong uy hiếp.

Nơi đầu tiên nhận lấy xung kích là thành Quảng Lăng, chỉ trong một hơi thở mà nó đã bốc hơi khỏi thế gian.

Tràng diện kia chấn động không gì sánh nổi, tất cả mọi người đều nhìn mà chết lặng.

"Grào!!!"

Hung thú thức tỉnh, phẫn nộ gào thét, triệt để tiến vào trạng thái điên cuồng, bọn chúng đã bị cỗ quỷ dị chi nguyên kia ăn mòn ý thức.

Bởi vì những hung thú này chưa mở linh trí cho nên sẽ tiếp nhận không được quỷ dị ăn mòn, do vậy bọn chúng là đợt thứ nhất bị mất đi lý trí.

Trong nháy mắt một đoàn đại hỏa thiêu đốt lên tận trời, hơn phân nửa Đông Hoang lập tức rơi vào cảnh dầu sôi lửa bỏng.

Những thôn xóm trên Hoang Nguyên nghiễm nhiên trở thành đối tượng phát tiết của đám hung thú này.

May là những thôn dân này đã rút đi từ trước, cho nên bọn chúng liền vồ hụt.

Lúc này vẫn còn có một bộ phận đội ngũ đang lít nha lít nhít rút lui hướng về Tần Xuyên mà đi. Cảm nhận được một đoàn diệt thế chi hỏa đến từ phía sau, tất cả bọn họ đều trở nên vô cùng khẩn trương.

Bình Luận (0)
Comment