Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 499 - Chương 499 - Quyết Định Khó Khăn

Chương 499 - Quyết Định Khó Khăn
Chương 499 - Quyết Định Khó Khăn

Lúc này tại thiên lĩnh của Tần Xuyên, Bổ Thiên giáo đã sớm ở đây bố trí đại trận, làm xong vạn toàn chuẩn bị, do Tề Vô Hối dẫn đầu bảy mạch thủ tọa, trưởng lão tọa trấn.

"Sư thúc. . ."

Phía trước náo động đã bắt đầu lan tràn, Liễu Thanh Phong vội vàng đi vào Thiên lĩnh, báo cáo: "Hiện tại Tần Xuyên đã tràn vào hơn ngàn vạn người, số lượng phi thường to lớn. Đại loạn sắp tới, hiện nay ở bên ngoài còn có một nhóm lớn người đang không ngừng hướng về nơi này, nếu như lại kéo dài thêm chỉ sợ sẽ sinh biến."

Liễu Thanh Phong nói đến đây, nội tâm của hắn thực tế quá rung động, không nghĩ tới Bổ Thiên giáo vậy mà có thể dẫn tới nhiều người gia nhập như vậy. Tính cả tất cả Đại Cổ Tộc ở Ly Dương và bách tính thì khoảng chừng hơn ngàn vạn người.

Số lượng người to lớn như thế đồng loạt tiến tới thì cũng không có vấn đề gì, mà vấn đề nằm ở chỗ thời gian quá mức vội vàng. Bây giờ đại kiếp đã đến, nếu như còn không đóng lại kết giới thì sẽ rất dễ dàng bị những hung thú kia xông lên, trực tiếp làm rối loạn bố cục của bọn hắn lúc trước.

Tề Vô Hối làm sao không minh bạch đạo lý này, hắn chau mày suy nghĩ nên làm như thế nào cho phải.

Chân trời toả ra ánh lửa ngút trời, trận đại chiến này cuối cùng vẫn đến.

Nhìn xem phía dưới thiên lĩnh đang có lít nha lít nhít đội ngũ ngựa không ngừng vó mà hướng Tần Xuyên tràn vào, nội tâm Tề Vô Hối vô cùng phức tạp.

Nếu như lúc này hắn đem kết giới đóng lại, vậy không thể nghi ngờ sẽ đoạn mất đường lui của những người này.

Trong lúc Tề Vô Hối do dự thì một tên tộc trưởng của Cổ Tộc hốt hoảng nói: "Tề chân nhân, đừng quản chuyện sinh tử những dân đen kia nữa, ngài nhanh đóng lại kết giới đi, nếu không chúng ta sẽ không đóng kịp đâu."

"Đúng vậy đó Tề chân nhân, chúng ta phải lấy đại cục làm trọng a."

"Chỉ là chuyện sinh tử của mấy trăm vạn bình dân thì không đáng để lo, chúng ta bây giờ chủ yếu nhất là giữ vững đạo kết giới này, nếu không tính mệnh của hơn ngàn vạn người ở Tần Xuyên cũng sẽ góp đi vào."

Đại nạn lâm đầu, người người đều cảm thấy bất an.

Nghe bên tai đề nghị của những kẻ được gọi là tộc trưởng của thế gia đại tộc kia, trong lòng Tề Vô Hối lập tức cảm thấy chán ghét, lạnh lùng nhìn về phía bọn hắn.

Hắn tự nhận là mình đã đầy đủ tâm ngoan thủ lạt, nhưng không nghĩ tới bọn hắn so với mình còn muốn tâm ngoan thủ lạt hơn.

Chuyện sinh tử của mấy trăm vạn bình dân mà tại trong mắt tu tiên giả lại không đáng để lo như vậy.

Nhưng giờ phút này Bổ Thiên giáo đã dựng lên cờ xí cứu giúp thương sinh, dù là bình dân thì cũng là một cái sinh mệnh. Nếu như bọn hắn từ bỏ thì chẳng khác gì là đánh mặt mình, vi phạm lời thề của mình trước đây.

Ở đây những người trẻ tuổi tuấn tú kia nghe được đám tộc trưởng của thế gia đại tộc nói ra như vậy thì nội tâm lập tức nổi giận, nắm chặt nắm đấm.

"Ghê tởm! Những lão hồ ly này chỉ vì lợi ích của gia tộc mà ngay cả loại lời này cũng nói ra được."

"Kia chính là tính mệnh của mấy trăm vạn bình dân a, nói từ bỏ liền từ bỏ sao?"

"Mọi người mang một bầu nhiệt huyết, lấy việc thề sống thề chết bảo vệ Tần Xuyên làm tín ngưỡng, vì mộ danh mà tới. Bây giờ những người này thân ở Tần Xuyên nhưng lại không xuất lực cử ra cường giả trong tộc hỗ trợ, vậy mà còn nói những lời như vậy, quả thật làm cho lòng người lạnh lẽo mà."

Nghe thấy những thiếu niên nhiệt huyết phía dưới bất mãn nghị luận, những tên tộc trưởng của các đại tộc kia cũng là mười phần hổ thẹn.

Nhưng vì lý do an toàn nên bọn hắn hôm nay cũng không có ý định giữ thể diện mà làm ra vẻ không có nghe thấy.

Tất cả mọi người lập tức nhìn về phía Tề Vô Hối, vì hắn chính là cường giả Chí Tôn cảnh, là người mạnh nhất ở đây, cho nên tất cả mọi người đều phải nghe hắn.

Bọn hắn muốn nghe xem Tề Vô Hối có đồng ý đề nghị của những tên tộc trưởng đại tộc kia mà từ bỏ mấy trăm vạn sinh mệnh kia không?

Nếu như Tề Vô Hối thật sự từ bỏ, vậy những vị thiếu niên nhiệt huyết này đoán chừng sẽ triệt để thất vọng, đấu chí hoàn toàn không có.

Bởi vì tín ngưỡng mà bọn họ tin tưởng vững chắc đã sụp đổ, lý niệm chống đỡ tinh thần phấn đấu của bọn hắn đã không còn sót lại chút gì.

Tề Vô Hối nhìn xem xung quanh một chút, hắn có thể nhìn ra biểu lộ phẫn nộ trên mặt những vị thiếu niên trẻ tuổi tài tuấn này.

Bình Luận (0)
Comment