Nhìn chăm chú vào chiến đấu dưới đài, Diệp Thu trầm mặc không nói, ở lại trọn vẹn mười phút.
Ánh mắt hắn một mực dừng lại tại trên thân hai vị đồ nhi, gặp các nàng biểu hiện dũng mãnh phi thường như thế, nội tâm hắn cũng là hết sức vui mừng.
Quay đầu nhìn xem Chiêu Hồn Phiên trước mắt, Diệp Thu giương tay vồ một cái bắt lấy nó.
Một bên khác, Triều Ấp tự bạo về sau thì thập nhị phẩm Hắc Liên cũng trở thành vật vô chủ, Diệp Thu phi thường không khách khí mà bỏ nó vào trong túi.
Gốc thập nhị phẩm Hắc Liên này có cấp bậc Tiên Thiên Linh Bảo, là cực phẩm trong cực phẩm, chỉ tiếc là nó đã bị lây nhiễm không ít khí tức quỷ dị nên có chút buồn nôn.
Nhưng mà còn tốt là Diệp Thu đã có Hỗn Độn Thanh Liên có năng lực tịnh hóa cường đại, tẩy luyện nó một chút thì vẫn có thể dùng được.
"Ừm, cái đồ vật này không tệ, trước tiên thu lấy rồi lát nữa rửa sạch để tặng cho cô vợ nhỏ." Diệp Thu mỉm cười, nói.
Sau khi thu lấy thập nhị phẩm Hắc Liên, Diệp Thu đưa mắt nhìn xem Chiêu Hồn Phiên trong tay mà nhướng mày.
Hắn chỉ mới nắm chặt nó một hồi mà đã có cảm giác thần trí bị ăn mòn. Không thể không nói kiện pháp khí này xác thực rất tà ác.
Những năm gần đây không biết quỷ dị nhất tộc đã dựa vào món bảo vật này để tru diệt bao nhiêu cái thế giới mà bên trong nó ẩn chứa hung linh nhiều vô số kể.
Vừa rồi Triều Ấp cũng chỉ mới thả ra một phần trong đó mà thôi, bởi vì hắn không có đủ thời gian cho nên cũng chỉ có thể thả ra một đám hung linh như vậy. Nếu như hắn phóng xuất toàn bộ hung linh thì đoán chừng có thể đứng đầy cả đại địa Đông Hoang, mười phần đáng sợ.
"Loại pháp khí tà ác này không nên tồn tại." Diệp Thu bên tự mình lẩm bẩm.
Sau đó hai tay hắn chậm rãi đẩy ra, trong chốc lát một cỗ lực lượng kinh khủng đã bộc phát tựa như cuồng phong đánh tới.
Ba đóa đạo hoa trong thể nội hắn cũng nở rộ, một cỗ tịnh hóa chư thiên chi lực từ bên trong đạo hoa chậm rãi tuôn ra, trong nháy mắt đem Chiêu Hồn Phiên bao khỏa lại. Lực lượng tịnh hóa cường đại tẩy đi lệ khí để cho nó triệt để biến thành một tấm phế cờ.
Luyện hóa trọn vẹn một canh giờ, lực lượng của Diệp Thu rốt cục đã phá vỡ phong ấn của Chiêu Hồn Phiên và tràn vào bên trong.
"Không. . ." Chỉ nghe bên trong truyền đến từng trận âm thanh kêu khổ, đó là từng tiếng gào thét không cam lòng, không giờ khắc nào không rót vào nội tâm của Diệp Thu.
Những hung linh này tất cả đều là người vô tội, chỉ vì quỷ dị nhất tộc điên cuồng đồ sát mà toàn bộ đều trở thành công cụ giết chóc.
Bọn chúng bị vây ở bên trong Chiêu Hồn Phiên rồi bị tế luyện thành hung linh, không cách nào tiến nhập luân hồi, vĩnh viễn ở lại luyện ngục chịu đủ sự tra tấn, cuối cùng rơi vào một cái hạ tràng tan thành mây khói.
Nghe bọn hắn la hét không cam lòng như vậy để cho Diệp Thu cũng không đành lòng. Chỉ là hắn không thể nhân từ nương tay vì một khi phóng xuất bọn chúng thì sẽ chết càng nhiều người vô tội.
"Aiii. . . Các ngươi chớ có trách ta, chỉ nên đổ thừa thiên đạo bất công, thế sự khó lường."
"Điều mà ta có thể làm chỉ là sớm kết thúc nỗi thống khổ của các ngươi mà thôi."
Diệp Thu nhàn nhạt nói ra, sau đó chuẩn bị toàn lực bộc phát nhất cử đem Chiêu Hồn Phiên triệt để phá hủy, và cũng đem những hung linh bên trong giết chết.
Vào lúc này bỗng nhiên có một giọng nói từ phía sau truyền đến.
"Sư điệt, để cho ta tới làm."
"Ồ?" Diệp Thu sửng sốt một cái, hắn chợt phát hiện Huyền Dịch đã đi tới trước mặt mình.
Diệp Thu nghi hoặc một hồi rồi bỗng nhiên hai mắt tỏa sáng. Nếu như hắn không có nhớ lầm thì Huyền Dịch sư thúc suốt một trăm năm qua luôn một mực trốn ở bên trong động phủ Ngọc Thanh tham ngộ đại đạo chính là luân hồi chi đạo.
Diệp Thu cũng nghe sư tôn của hắn kể lại rằng, Huyền Dịch sư thúc bởi vì không đành lòng những vị đồng môn sư huynh đệ bởi vì hắn mà chết năm đó sẽ trở thành cô hồn dã quỷ bên trong Vô Cực thâm uyên, cho nên ông ta mới nhốt mình trong động phủ Ngọc Thanh để tham ngộ Luân Hồi chi đạo.
Huyền Dịch chỉ mong cuối cùng sẽ có một ngày ông ta thành đạo và tiến về Vô Cực thâm uyên để đem Oán Linh của những vị đồng môn sư huynh đệ kia tiến nhập Luân Hồi.
Cũng không ai biết sau một trăm năm ngộ đạo Huyền Dịch đã tham ngộ thành công hay chưa?