Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư ( Dịch )

Chương 556 - Chương 556 - Đại Tạo Hóa

Chương 556 - Đại Tạo Hóa
Chương 556 - Đại Tạo Hóa

Diệp Thu trầm tư một chút rồi bỗng nhiên cười nhạt một tiếng, đem Chiêu Hồn Phiên đưa cho Huyền Dịch, nói: "Sư thúc, xem ra ngươi đã tham ngộ thành công luân hồi chi đạo."

Huyền Dịch chỉ cười không nói, một tay bắt lấy Chiêu Hồn Phiên, trong nháy mắt một cỗ ánh sáng màu đỏ liền bộc phát, tựa hồ có cỗ lực lượng từ bi hiện lên.

Diệp Thu nhìn xem mười phần cẩn thận, khi cái phù văn kia dao động xác thực cất giấu Luân Hồi Thuật ảo diệu.

Huyền Dịch đẩy ra một chưởng, đột nhiên thiên địa thất sắc, tại bên trong Hỗn Độn mở ra một đạo Luân Hồi chi môn.

Ông ta đang muốn đem hung linh bên trong Chiêu Hồn Phiên thả ra, nhưng những hung linh này có lệ khí rất nặng, một khi đi ra thì ông ta chưa hẳn có thể khống chế.

"Sư điệt, ta cần sự trợ giúp của ngươi!" Huyền Dịch đau khổ chống đỡ, quay đầu về Diệp Thu phía sau hô to.

Ông ta không cách nào giải trừ oán niệm của những hung linh này, cho nên chỉ có thể dựa vào Diệp Thu tịnh hóa để tẩy đi lệ khí của chúng, từ đó ông ta mới có thể giúp bọn chúng thành công tiến nhập Luân Hồi.

Gặp vậy Diệp Thu liền không có bất cứ do dự nào mà trực tiếp thi triển đại thủ đoạn.

Trong nháy mắt, giữa thiên địa bỗng nhiên sinh trưởng ra một gốc thanh liên, chiếu sáng toàn bộ bầu trời.

Tịnh hóa chi lực cường đại trong nháy mắt liền bộc phát, hung linh và cự thú phía trên Hoang Nguyên đều bị cỗ thánh quang này làm cho dần dần trở nên bình hòa.

Bọn chúng đã không còn sự nóng nảy lúc trước, bắt đầu tỉnh táo lại ngẩng đầu nhìn xem bầu trời, phảng phất như linh hồn thăng hoa.

"Đây là thủ đoạn gì?" Trông thấy một màn này, ngay cả Thiên Mộng cũng vô cùng sợ hãi nói.

Loại thủ đoạn kinh thế hãi tục này nàng chưa từng gặp qua. Diệp Thu vậy mà có thể lấy sức một mình tịnh hóa toàn bộ sinh linh trong phương viên trăm dặm, giúp bọn chúng giải trừ lệ khí và khí tức quỷ dị.

Sau khi thi triển đại thủ đoạn kinh thiên chiếu xuống hào quang thần thánh, Diệp Thu liền nói: "Sư thúc, có thể bắt đầu rồi."

Loại đại thủ đoạn này tiêu hao linh lực quá lớn, Diệp Thu chèo chống không được bao lâu. Còn tốt là trong tay hắn có không ít Tiên Thiên cực linh đan, chỉ cần nuốt một viên liền có thể trở về đầy bình, đầy đủ cho Huyền Dịch siêu độ những hung linh này.

"Ha ha ha. . . Sư điệt, nhờ hào quang của ngươi mà sư thúc liền muốn kiếm lời một đợt công đức chi lực a." Huyền Dịch cũng là phóng khoáng cười nói.

Sau đó ông ta vung tay mở ra phong ấn của Chiêu Hồn Phiên, ngay sau từ bên trong tuôn ra mấy vạn hung linh.

Bọn chúng ban đầu rất táo bạo, nhưng dưới hào quang tịnh hoá của Diệp Thu tẩy lễ, bọn chúng đã dần dần trở nên bình hòa.

Huyền Dịch cũng không khách khí, một tay thi triển Luân Hồi thuật đem hung linh đưa vào luân hồi chi môn.

Hai người bọn hắn phối hợp hết sức ăn ý, tất cả mọi người phía dưới nhìn mà khiếp sợ không gì sánh nổi.

Diệp Thu cũng không nghĩ tới Huyền Dịch vậy mà đã nắm giữ Luân Hồi thuật.

Đương nhiên đừng nói là hắn nghĩ không ra, mà ngay cả chính Huyền Dịch cũng không nghĩ tới.

Ông ta tìm hiểu suốt trăm năm mà cũng không thể tham ngộ được luân hồi chi đạo, nhưng bởi vì vừa rồi Diệp Thu đánh ra một kiếm kinh người kia ẩn chứa đại đạo ảo diệu, cho nên đã giúp ông ta có cảm ngộ rõ ràng, phảng phất như trong thân thể có một đường kinh mạch nào đó bị ngăn chặn đã lâu bỗng nhiên thông thoáng.

Đại đạo thế gian thường thường chính là kỳ diệu như vậy, chỉ tiếc là không phải Huyền Dịch tự mình đốn ngộ, nếu không phải vậy thì ông ta liền kiếm lợi lớn, cái gì cũng không có làm mà bỗng nhiên lại trúng một đợt.

Đáng tiếc, đáng tiếc. . .

Nhưng cũng chính vì vậy mà Huyền Dịch mới có thể một mình đến đây ngăn trở Diệp Thu hủy diệt hung linh bên trong Chiêu Hồn Phiên

Đây chính là một đợt đại tạo hóa a, nếu như bị hủy đi thì chẳng phải là quá đáng tiếc sao?

Giải cứu mấy ngàn vạn hung linh và giúp bọn chúng tiến nhập Luân Hồi chuyển thế, như vậy đạt được công đức chi lực liền không cách nào tưởng tượng.

Chuyện này so với đi huyết chiến một trận còn tốt hơn nhiều, thất vương giáng lâm quả thật đã đưa cho Diệp Thu cùng Huyền Dịch một cái đại lễ vật.

Hai người bọn hắn liên thủ chưa tới một canh giờ mà đã giải cứu được một nửa số hung linh bên trong Chiêu Hồn Phiên

Lúc này có đại nhân quả gia thân, Diệp Thu liền cảm giác thấy đóa đạo hoa thứ ba của mình phát ra hào quang sáng chói, nội tâm hắn lập tức vui mừng.

"Cứ tiếp tục như thế thì Đại Đế cảnh liền ở trong tầm tay!"

Loại tốc độ tăng lên này quá mức kinh khủng, ngay cả Diệp Thu cũng bị hù dọa.

Còn tốt là hắn đã kịp thời ổn định tốc độ tăng lên này, nếu không chỉ dựa vào một đợt đại tạo hóa kia là hắn hiện tại liền có thể trực tiếp trùng kích Đại Đế cảnh.

Nhưng đây không phải điều Diệp Thu muốn, bởi vì hắn cần chờ cho hai đạo còn lại cũng đạt tới cực hạn, đến thời điểm ba đạo đều mở thì hắn sẽ cho bọn chúng cùng nhau tiến nhập Đại Đế cảnh.

Bình Luận (0)
Comment