Diệp Thu mỉm cười nhìn về phía Huyền Dịch, hai người liếc nhau một cái.
Lúc này cách đó không xa, khô lâu huyết sắc bị chém đôi đã lần nữa ngưng tụ lại.
Diệp Thu biết rõ một kiếm vừa rồi của hắn còn giết không chết được khô lâu huyết sắc, nhưng có thể trọng thương nó thì hiệu quả liền đã đạt đến.
"Tới đi nữ ma đầu, Bổ Thiên giáo Diệp Thu xin chiến." Sau khi cười lạnh một tiếng, Diệp Thu lạnh lùng hô.
Ngay sau đó Tru Tiên kiếm trong tay hắn lập tức chỉa thẳng về phía Thiên Mộng, thân ảnh hắn như là đạn pháo phát xạ mà trùng sát tới.
"Hừ, cuồng vọng." Thiên Mộng coi thường cười một tiếng.
Nàng cùng Diệp Thu có sự chênh lệch tuyệt đối không phải một cái Lưu Tiên y liền có thể thay đổi. Dù cho đơn thuần lực lượng giết không chết hắn nhưng cũng có thể mài chết hắn.
"Hống." Lại có một tiếng gào thét truyền đến, khô lâu huyết sắc kia sau khi ngưng tụ cũng lập tức lao đến.
Một cỗ lực lượng Phong Vương cảnh đỉnh phong kinh khủng trong nháy mắt liền bộc phát đè xuống.
"Phụt. . ."
Dưới sự nghiền ép này tất cả mọi người phía dưới khó mà đứng thẳng, tu vi thấp càng là trực tiếp thổ huyết.
Tại bên trên không trung, Huyền Dịch mang ánh mắt lạnh lẽo, quát: "Đồ vật bẩn thỉu, cút cho ta."
Chỉ thấy Huyền Dịch vỗ xuống một chưởng từ trên không, trong nháy mắt chưởng lực đã đánh cho hư không bị vặn vẹo.
Thiên Mộng thấy vậy liền giật mình, nàng không nghĩ tới thực lực của Huyền Dịch vậy mà đã đạt đến Phong Vương cảnh đỉnh phong, mà lại sức chiến đấu còn kinh người như thế. Tựa hồ sau khi nắm giữ luân hồi chi đạo, thực lực của ông ta đã tăng lên không ít.
Vừa đối mặt thì khô lâu huyết sắc lại lần nữa bị trấn áp, nó dần dần bị đánh ra lửa giận.
Vì nói như thế nào nó cũng đường đường là cường giả Phong Vương cảnh đỉnh phong, đi theo Nữ Đế đã nhiều năm, thế gian này người có thể đả thương được nó chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay mà thôi.
Vậy mà hôm nay khô lâu huyết sắc còn chưa kịp ra chiêu thì đã liên tục hai lần bị Diệp Thu cùng Huyền Dịch trấn áp.
Các ngươi cảm thấy ta dễ dàng bị khi dễ đúng không?
Khô lâu huyết sắc đã không nhịn được nữa, nó gào thét lên và đột nhiên há ra miệng rộng.
Trong chốc lát, một cỗ thôn thiên phệ địa chi lực liền cuốn tới, cuồng phong lao đến. Tại bên trong lực hút này tất cả mọi người đều không bị khống chế mà hướng trong miệng của nó bay đi.
"Không tốt, mọi người mau lui lại."
Lúc này toàn bộ Tần Xuyên đều trở nên náo động, trong lúc hỗn loạn Mạnh Thiên Chính chợt quát: "Yên lặng!"
Sau một tiếng yên lặng này, tất cả mọi người liền yên tĩnh trở lại.
Chỉ nghe Mạnh Thiên Chính tiếp tục hô: "Kết trận."
Trong nháy mắt lại có một cái đại trận xuất hiện chặn lại cỗ thôn thiên phệ địa chi lực kia.
Một bên khác, thấy tình cảnh này Huyền Dịch liền nhướng mày nhìn về phía Diệp Thu, lúc này hắn đã cùng Thiên Mộng giao thủ.
Huyền Dịch vốn muốn đi qua hỗ trợ Diệp mặc, thế nhưng tên khô lâu huyết sắc kia mà không bị giải quyết thì ông ta căn bản không cách nào đi qua.
"Hừ. . . Đồ vật buồn nôn, ngươi giết người vô số, tội không thể tha."
"Hôm nay lão phu liền đem ngươi đưa vào Cửu U địa giới, vĩnh thế Luân Hồi, chịu nỗi khổ đời đời kiếp kiếp."
Huyền Dịch lạnh lùng nói ra, sau đó ông ta lại vỗ tới một chưởng.
Chưởng lực kinh khủng mang theo một cỗ Luân Hồi chi lực thần bí.
Hai trận đại chiến kinh thiên này đã kinh động bát hoang.
Tại Vô Lượng giới lúc này, dưới cỗ lực lượng ba động kinh khủng xung kích, kết giới không ngừng phát ra run rẩy.
Tất cả cường giả trong các giới vực đều nhao nhao vây quanh Vô Lượng giới quan sát kết giới của nó đang dần dần vỡ vụn. Bọn hắn hết sức tò mò tại bên giới vực đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
Bọn hắn cũng có thể cảm giác được thiên địa cân bằng tựa hồ đang bị đánh vỡ, tương lai đại động sắp xuất hiện.
Có người buồn phiền lo lắng, có người thì lại hết sức hưng phấn.
...
"Thiên Mộng! Ngươi chỉ có điểm ấy thủ đoạn thôi sao?"
"Năm đó ngươi lấy đại thủ đoạn chém giết mấy chục vạn đệ tử của Bổ Thiên giáo chúng ta, hôm nay ta rất muốn nhìn xem ngươi có năng lực gì."
Diệp Thu dần dần đánh ra lửa giận, cuộc chiến đấu này hắn đã chờ thật lâu và cũng chuẩn bị thật lâu.
Tru Tiên kiếm trong tay hắn được bật hết hỏa lực, kiếm ý đầy trời bao trùm toàn bộ thương khung. Lúc này cỏ cây hoa lá xung quanh đều dao động, thiên lôi cuồn cuộn.
Khi đối mặt với Thiên Mộng cường thế như vậy thì Diệp Thu cơ hồ không có bất luận giấu dốt, át chủ bài đều ra hết. Hắn bị nàng liên tục chèn ép mà vẫn còn có thể giữ cho không bị đánh bại.
Thực lực siêu phàm kinh thế hãi tục của Diệp Thu quả thực đã làm chấn kinh tất cả mọi người ở Đông Hoang đang nhìn xem trận đại chiến này.
Đây cũng không phải là Phong Vương cảnh chiến đấu, mà là chân chính Đại Đế cảnh chiến đấu.
Hai người chiến đấu sinh ra dao động rung chuyển toàn bộ Đông Hoang. Đám cự đầu quỷ dị còn lại đều bị doạ sợ bỏ chạy, các thánh địa đều nhao nhao ngước đầu nhìn xem trận đại chiến kinh thiên động địa này.