"Cuồng vọng!"
Khí thế của Thiên Mộng trong nháy mắt tăng lên, một cỗ sát ý từ nội tâm nàng bộc phát, lặng lẽ nhìn chăm chú vào Diệp Thu, lửa giận trong lòng nàng đã triệt để áp chế không nổi.
Thiên Mộng từ lúc xuất thế đến nay cả thế gian vô địch, chưa từng có người dám ở trước mặt nàng nói ra loại lời nói này.
Chính là năm đó Bổ Thiên giáo trọng thương Thiên Mộng cũng phải hao phí mấy chục vạn sinh mệnh mới làm được.
Bây giờ Diệp Thu một thân một mình mà cũng dám đơn độc khiêu chiến nàng?
Thiên Mộng thân là ma chủng sau cùng của nhân gian, là đại ma đầu duy nhất còn tồn tại, cho nên nàng có sự kiêu ngạo của mình, nàng không cho phép người có thể uy hiếp được mình tồn tại.
Ngọc thủ của Thiên Mộng chuyển động trên không trung, trong chốc lát một thanh bảo kiếm toàn thân đen như mực đã xuất hiện trong tay nàng. Lúc này khí thế trên người Thiên Mộng lập tức biến đổi.
Thanh bảo kiếm kia vừa xuất hiện thì Diệp Thu liền nhướng mày, tất cả mọi người ở đây càng là lộ ra ánh mắt sợ hãi.
"Tiên kiếm!"
"Nàng vậy mà cũng có một thanh Tiên kiếm!"
Trong lòng mọi người vô cùng kinh hãi, vì không ai có thể nghĩ tới trong tay Thiên Mộng vậy mà cũng có một thanh Tiên kiếm.
Không. Xác thực mà nói đây là một thanh ma kiếm mới đúng. Phẩm chất của nó cùng Tiên kiếm không khác, nhưng trên thân nó không có tiên khí mà chỉ có ma khí.
Ngẫm lại cũng đúng, Thiên Mộng đường đường là Đại Đế cảnh, là cường giả trần nhà của nhân gian, vậy nàng làm sao có thể ngay cả một cái Tiên khí cũng không có.
Nhìn xem thanh Tiên kiếm trên tay Thiên Mộng, trong mắt Diệp Thu hiện lên một tia kiêng kị. Mặc dù Tiên kiếm của nàng chỉ là hạ phẩm, đồng cấp với Vân Tiêu kiếm.
Nhưng Thiên Mộng chính là Đại Đế cảnh, thực lực chênh lệch như vậy mà Diệp Thu chỉ dựa vào Tru Tiên kiếm cùng Lưu Tiên y thì mới cưỡng cân bằng. Bây giờ Tiên kiếm vừa ra thì thế cân bằng trực tiếp bị đánh vỡ.
"Xong! Không có hi vọng!" Tất cả mọi người đều âm thầm toát ra một ý nghĩ như vậy.
Có tiếng người kiên định nói ra.
"Không, nhóm chúng ta phải tin tưởng Diệp chân nhân, phải tin tưởng ngài có thể đánh thắng ma đầu kia."
"Đã từng bao nhiêu lần nhóm chúng ta đã coi là tuyệt vọng, nhưng không phải đều là Diệp chân nhân cho nhóm chúng ta hi vọng sao?"
"Lần này kỳ tích khẳng định còn có thể lại một lần nữa được trình diễn."
Sau khi nghe thấy một lời cổ vũ sĩ khí này, tất cả mọi người phảng phất như trở nên điên cuồng, lại đầy máu sống dậy.
Lúc này, tại phía Vô Lượng giới đang có không ít người hội tụ trong hư không. Bọn hắn thi triển đại thủ đoạn vào Giới Hà để nhìn chăm chú vào trận chiến đấu ở Đông Hoang.
"Kì quái, bờ bên kia đến cùng đã xảy ra chuyện gì, tại sao lại phát ra năng lượng dao động kinh người như thế, chẳng lẽ đang có cường giả Đại Đế cảnh chiến đấu?" Có người hiếu kỳ hỏi.
Lời này vừa nói ra thì lập tức dẫn tới chú ý của mọi người.
Đại Đế cảnh cho dù là tại các giới vực khác cũng là tồn tại mười phần thưa thớt. Đông Hoang có danh xưng giới vực nghèo nàn nhất và lạc hậu nhất thì tại sao lại có thể có Đại Đế cảnh tồn tại, hơn nữa còn có tới hai vị.
"Dựa theo tình huống của Vô Lượng giới đến xem, cường giả trên thế gian có thể để cho Vô Lượng giới chấn động nhiều lần thì cũng chỉ có Đạu Đế cảnh mà thôi."
"Thật đúng là hiếu kì đó đến cùng là ai?"
Đám cường giả vây xem càng ngày càng hiếu kỳ, bọn hắn cũng muốn nhìn xem một chút bên kia giới bích lúc này đang phát sinh chuyện như thế nào.
Một vị lão giả tiên phong đạo cốt từ trong đám mây dò xét bước đến, một bước liền đi vào Vô Lượng giới mỉm cười, nói: "Tránh hết ra đi, để cho lão phu đến xem thử đến cùng là ai."
Gặp ông ta đến thì tất cả mọi người cũng là nội tâm run lên, nhao nhao lui lại.
Theo phản ứng của mọi người thì có thể nhìn ra thân phận địa vị cùng thực lực của ông ta cũng vô cùng đáng sợ.
Chỉ thấy trong tay lão giả xuất hiện một cái pháp khí, đó là một tấm gương phi thường đặc thù.
Ông ta đưa tay ra rót vào pháp khí lực lượng cường đại, cách không chiếu vật, lấy đại thủ đoạn đem lực lượng đánh vào Vô Lượng giới, làm cho chuyện đang phát sinh tại bên kia giới bích hiện ra trước mắt mọi người.
"A. . ."
Một màn trước mặt chính là trận chiến kinh thế giữa hai người, gồm một nam và một nữ.
Cả hai đều có tuyệt đại phong hoa chi tư, thực lực vô cùng cường đại, thâm bất khả trắc.
Trong đó người nữ đã là Đại Đế cảnh trong truyền thuyết.
Nhưng điều càng khiến cho người ta kinh ngạc chính là, người nam vậy mà chỉ có Phong Vương cảnh đỉnh phong.
Hắn có thể lấy Phong Vương cảnh đỉnh phong đối Chiến Đại Đế cảnh sao?
Nghĩ tới đây tất cả mọi người liền hít sâu một hơi, bởi vì đây là kẻ quá cuồng vọng.
Từ Thượng Cổ đến nay còn chưa bao giờ xảy ra loại chuyện như vậy a!