"Trời ạ, thật là không thể tin được! Hắn lấy Phong Vương cảnh để chiến với Đại Đế cảnh là cỡ nào điên cuồng."
"Đáng sợ nhất là hắn lại còn không rơi vào thế hạ phong. Thật là thái quá đi."
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, ai cũng không dám tin tưởng một màn trước mặt này.
"Hắn có lai lịch gì mà lá gan lại lớn như thế?" Có người hỏi.
"Là hắn." Có người đã nhận ra Diệp Thu mà kinh ngạc kêu lên.
Có người khó hiểu hỏi: "Đạo huynh, người này là ai, ngươi biết hắn sao?"
Người kia dùng ngữ khí cổ quái nói ra: "Người này đã từng xuất hiện tại Đế mộ, họ Diệp tên Thu, xuất phát sinh từ Đông Hoang ở Đông Hoang."
"Bổ Thiên giáo sao?" Tất cả mọi người nghe vậy liền sững sờ.
Bổ Thiên giáo không phải là ở Thiên Vực sao, thế nào mà Đông Hoang cũng có một cái?
Lúc này cường giả của tất cả các đại giới vực cũng đang thảo luận về chuyện này mười phần náo nhiệt.
Đối với việc bỗng nhiên xuất hiện cường giả Phong Vương cảnh đỉnh phong và còn can đảm khiêu chiến Đại Đế cảnh thì bọn hắn vô cùng kính nể, và càng nhiều hơn chính là hiếu kì đối với thực lực của Diệp Thu.
Chỉ nghe người kia tiếp tục nói ra:
"Cụ thể thì ta cũng không quá rõ ràng. Ta cũng chỉ nghe những người trở về nhắc qua. Bọn họ nói rằng tại Đông Hoang đã ra đời một vị trời sinh Chí Tôn chân chính có thể ngăn cơn sóng dữ, lấy sức một mình lực áp quần hùng, thành công thu về trường sinh dược."
"Tại trận chiến bên trong Đế mộ, thậm chí Dao Sơn Thánh Tử là Hoa Phi Vũ cũng thua trong tay hắn."
"Cái gì?!!"
Lời này vừa nói ra, toàn trường lập tức chấn kinh.
Giờ khắc này bọn hắn mới bắt đầu chính thức nhận biết Diệp Thu. Đó là một vị cường giả trẻ tuổi, là nhân tài mới nổi đến từ Đông Hoang. Tương lai tranh phong Tiên Lộ có lẽ hắn sẽ có một chỗ cắm dùi.
Lúc này bên trên chiến trường, sau khi Thiên Mộng tế ra bản mệnh bảo kiếm của nàng, bầu không khí dần dần ngưng đọng lại.
Diệp Thu có thể cảm giác được Tru Tiên kiếm trong tay hắn đang run rẩy, đó là một loại hưng phấn, phảng phất như nó đang nhìn thấy con mồi mà mình ưa thích.
Thanh tiên kiếm với danh xưng Tru Tiên này ngoài hung danh ra thì nó đã từng phá hủy không biết bao nhiêu trân bảo hiếm thấy.
Đáng tiếc trong một trận đại chiến tại Thượng Cổ nó đã bị hao tổn, đến tận bây giờ nó đã yên lặng một cái kỷ nguyên.
Lúc này Tru Tiên kiếm lại lần nữa xuất thế, lần đầu gặp được tiên khí để cho nó bắt đầu trở nên hưng phấn lên. Lệ khí trên thân kiếm dần dần tràn ra.
"Ha ha ha, xem ra ngươi so với ta còn muốn hưng phấn hơn!" Diệp Thu cười lạnh nói ra, hắn đã cảm thụ được lực lượng kinh khủng đến từ Tru Tiên kiếm. "Vậy thì tốt, hôm nay liền từ hai chúng ta Tru Tiên, Trấn Ma."
Dưới kiếm thế kinh khủng của Thiên Mộng áp chế, Diệp Thu dần dần mở ra hai tay, trong chốc lát chỗ mi tâm của hắn lóe ra một đạo hồng quang.
Bỗng nhiên có một đạo kiếm ý kinh thiên từ bên trong Tru Tiên kiếm bị phóng thích ra ngoài.
Thấy vậy mọi người lập tức giật mình, bởi vì kiếm ý này xưa nay chưa từng có, cực kỳ kinh khủng, bọn hắn chưa bao giờ thấy qua Diệp Thu sử dụng một kiếm này.
Lần đầu hắn sử dụng một kiếm này mà đã trực tiếp chấn kinh toàn trường.
"Đây là kiếm quyết gì?"
Theo Tru Tiên hơi động một chút, trong không khí tựa hồ tràn ngập một cỗ khí tức bi thương không ngừng bao phủ cảm xúc của Thiên Mộng.
Chỉ trong chớp mắt, nàng lại có loại cảm giác tinh thần hoảng hốt. Đó là một loại cảm giác mà nàng trước nay chưa từng có, suốt cuộc đời của nàng chỉ có năm đó Huyền Dịch đâm nàng một kiếm kia thì mới có thể để cho nàng có loại cảm giác đau lòng này.
Bây giờ Diệp Thu thi triển một kiếm này vậy mà lại lần nữa để cho nàng có loại cảm giác đau lòng như thế.
"Đây rốt cuộc là kiếm quyết gì, tại sao nó lại có loại lực lượng thần kỳ này?" Thiên Mộng hiếu kì hỏi.
Diệp Thu cười nói:
"Chiêu kiếm này tên là 'một bông hoa môt thế giới'."
"Ta bế quan đã lâu, dốc lòng vấn kiếm, cuối cùng cũng có sở ngộ, tại bên trong kiếm ý diễn sinh ra chiêu kiếm này."
Lời này vừa nói ra, Thiên Mộng lập tức run lên, có cảm giác hốt hoảng.
"Một bông hoa môt thế giới sao?"
Vừa nghe tên nàng liền có cảm giác cảm ngộ đại đạo, ảo diệu vô tận. Chỉ nghe tên thì nàng liền biết chiêu kiếm này có uy lực không thể coi thường, mà lại còn ẩn chứa đại đạo chân lý phi thường thâm ảo.
Sau khi tỉnh táo lại, Thiên Mộng lần thứ nhất nhìn thẳng vào Diệp Thu, cho đến giờ phút này nàng mới chân chính tán thưởng hắn.
"Ngươi rất mạnh, vạn cổ tuế nguyệt đến nay ngươi là người thứ nhất đem kiếm đạo tu luyện tới cảnh giới cỡ này, nói không chừng trong tương lai có lẽ ngươi thật sự có thể lấy kiếm Chứng Đạo. Chỉ tiếc là ngươi không có cơ hội đó."
Thiên Mộng mang ánh mắt lạnh lẽo, bá khí vung tay lên, ma kiếm trong tay nàng lập tức tỏa ra ma khí tận trời.