Keng!!!
Chỉ nghe một tiếng kiếm khí va chạm rung trời, quay đầu lại chỉ thấy trên cửu thiên, Diệp Thu một kiếm chém về phía Thiên Mộng, Tru Tiên kiếm hung hăng trảm tại phía trên ma kiếm.
"Nữ ma đầu, một kiếm này là cho mấy chục vạn oan hồn chết thảm của Bổ Thiên giáo chúng ta ."
Keng!!!
Cửu thiên lại rung chuyển một trận, song kiếm va chạm trong chốc lát hoa lửa văng khắp nơi, đánh ra phong cảnh xinh đẹp nhất trong loạn thế.
Sau một kiếm đối bính, hai người đồng thời lui lại, Diệp Thu cơ hồ không có bất luận ngừng lại mà rút kiếm lại chém.
"Một kiếm này là cho sư tôn của ta, Huyền Thiên đạo nhân!"
Dưới kiếm thế hung mãnh, Diệp Thu bật hết hỏa lực không hề giữ lại chút nào.
Keng!!!
"Phụt. . ."
Sau khi kiếm kiếm va chạm, Thiên Mộng ngay cả lấy hơi cũng không có cơ hội, nàng trực tiếp bị Diệp Thu đánh cho phun ra một ngụm tiên huyết, thân thể không ngừng lùi lại.
Sau một kiếm chiếm thế thượng phong, Diệp Thu lại đánh ra một kiếm nữa, dẫn xuất cửu thiên thần lôi cuồn cuộn công phạt xuống.
"Nữ ma đầu, một kiếm này là cho những oan hồn vô tội trong nhân thế từng bị ngươi sát hại."
"Tru ma!" Diệp Thu quát lạnh một tiếng.
Hăn một thân một mình lao lên Thiên Uyên, mở ra thiên môn, trong chốc lát kiếm thế liền đè xuống, cuồng phong nổi lên.
Thiên Mộng lúc này sắc mặt mười phần tái nhợt, nàng ngẩng đầu nhìn xem đạo thân ảnh tuyệt thế giữa bầu trời kia.
Đùng!!!
Thiên lôi vạch phá trời cao, Diệp Thu dẫn kiếm lao xuống, hư không vặn vẹo một trận, lúc này bất luận chiêu thức hoa lệ gì cũng đều có vẻ dư thừa.
"Phụt. . ."
Thiên Mộng lại phun ra một ngụm tiên huyết, trạng thái của nàng bây giờ vô cùng suy yếu.
Không ai có thể nghĩ tới Diệp Thu vậy mà có thể bức Thiên Mộng đến tình trạng này.
"Phù. . . Quá đặc sắc! Trận chiến đấu này để cho lão tử cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào!"
"Người này có thiên phú đơn giản là không thể tưởng tượng nổi. Toàn bộ bát hoang giới vực suốt vài vạn năm cũng chưa từng đi ra một vị như thế."
"Nếu như lại cho hắn thêm một chút thời gian thực hắn tuyệt đối có cơ hội xung kích Tiên cảnh vô thượng."
Đám người không ngừng tán dương Diệp Thu.
Diệp Thu biểu hiện ra đủ loại kinh diễm kia đã giúp hắn triệt để danh truyền bát hoang từ hôm nay trở đi.
Khắp bát hoang giới vực đoán chừng đã bắt đầu lưu truyền truyền thuyết liên quan tới một vị kia Bạch Y Kiếm Tiên ba kiếm chém Đại Đế tại Đông Hoang.
Dù cho cuộc chiến đấu này Diệp Thu không có đánh thắng, nhưng tên tuổi của hắn đều sẽ truyền khắp toàn bộ bát hoang.
Lúc này đối mặt Diệp Thu không ngừng tấn công, Thiên Mộng đã nổi trận lôi đình. Nàng là một người vô cùng kiêu ngạo, trên trời dưới đất chưa hề có người dám nói tại thiên phú có thể cùng nàng địch nổi. Vậy mà hôm nay Diệp Thu lại xác thực để cho nàng học được một bài học nhớ đời.
Trong lòng Thiên Mộng không ngừng tự nói với mình rằng nàng cùng Diệp Thu chỉ có thể sống sót một người. Phiến thiên địa này không được phép xuất hiện người thứ hai so với nàng còn có thiên phú hơn.
Thiên Mộng mang ánh mắt lạnh lẽo ổn định lại thân thể, trong nháy mắt sát ý đã bạo phát ra.
"Ngươi đã đánh xong ba kiếm thì hiện tại liền đến phiên ta." Thiên Mộng lạnh lẽo nói ra.
Nàng đang muốn tụ lực thì bỗng nhiên Huyền Dịch từ phía trên vỗ xuống một chưởng, đánh cho thiên địa rung động.
Thiên Mộng nguyên bản thân thể đã rất suy yếu, đồng thời đối mặt hai vị cường giả Phong Vương cảnh đỉnh phong không gián đoạn công kích thì nàng nhất thời lại chống đỡ không được.
Nếu không phải lúc trước Diệp Thu đã lừa gạt nàng khi chơi trò một kiếm đổi một mạng, vậy nàng cũng không thể bị rơi vào thế hạ phong như này.
"Cút cho ta!" Liên tiếp bị chèn ép, Thiên Mộng giận tím mặt, quát.
Nàng đường đường là Đại Đế cảnh thì sao có thể để cho hai tên Phong Vương cảnh chèn ép. Lúc này nếu nàng lại nhẫn nhịn thì nàng cũng không phải là nữ ma đầu làm việc ác bất tận vào một trăm năm trước.
Sau khi quát lên một tiếng lớn, Thiên Mộng trực tiếp thi triển Thôn Thiên Ma Công, trong chốc lát một cỗ hắc khí đã cuốn tới đầy trời.
"Không tốt, là Thôn Thiên Ma Công, mau lui lại." Huyền Dịch biết rõ ma công kia lợi hại nên lập tức quát to một tiếng.
Diệp Thu cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Thôn Thiên Ma Công, trong lòng hắn âm thầm kinh hãi.
Theo Thiên Mộng Thôn Thiên Ma Công xuất hiện, chiến cuộc trong nháy mắt liền thay đổi.
Tại phía dưới cổ ma lực cường đại này, hai người bọn hắn trực tiếp bị định thân tại chỗ, thân thể không bị mình khống chế, huyết dịch trong cơ thể bọn hắn cũng phi tốc hao mòn.
Diệp Thu kinh hãi, nói: "Cái Thôn Thiên Ma Công này thật là kinh khủng, xem ra cho dù Thiên Mộng đang ở trạng thái hư nhược thì hai chúng ta cũng khó có thể đối kháng được nàng."
Cứ việc kế hoạch trước đó đã rất hoàn mỹ, nhưng Diệp Thu cuối cùng vẫn là tính sai một điểm, đó chính là Thiên Mộng lại có được năng lực tìm ra đường sống trong chỗ chết.
Nàng chính là cường giả Đại Đế cảnh, là trần nhà của nhân gian. Có câu nói lạc đà gầy còn hơn ngựa lớn, cho dù là ở trạng thái trọng thương nhưng Đại Đế cảnh cũng không phải Phong Vương cảnh đỉnh phong có thể trêu chọc.