Lúc này ba đóa đạo hoa chậm rãi phóng lên tận trời, Diệp Thu đưa tay vào hư không, hai thanh Tiên kiếm lại lần nữa xuất hiện trong tay hắn.
Lực lượng trong cơ thể Diệp Thu dần dần tiến vào trạng thái mất đi khống chế, hắn đang toàn lực áp chế nó, tránh cho nó bộc phát nổ tung cửu thiên.
"Chuyện gì xảy ra vậy, Diệp sư đệ thế nào rồi?"
Biến cố bất thình lình khiến cho đám người đều có chút vội vàng không kịp chuẩn bị, căn bản không ai biết rõ đã xảy ra chuyện gì.
Đám đệ tử, trưởng lão của Bổ Thiên giáo đều lộ ra vẻ mặt lo lắng, có chút không biết làm sao.
Diệp Thu đứng thẳng độc lập trên trời, ba đóa đạo hoa tề tụ trên đỉnh đầu, toả ra hào quang sáng chói.
Một cỗ đạo pháp chi lực kinh khủng không ngừng đè ép xuống, làm cho một mảnh thiên địa vừa bị chiêu kiếm thứ ba của Diệp Thu làm cho cỏ cây khô héo trong nháy mắt bắt đầu khôi phục sinh cơ.
"Đây là. . . Chứng Đạo!" Trong đám người, Mạnh Thiên Chính lộ ra vẻ mặt sợ hãi, ngữ khí ngưng trọng nói.
"Cái gì? Chứng Đạo sao? Chẳng lẽ. . ." Tề Vô Hối tựa hồ đoán được cái gì, biểu lộ của hắn lập tức bình tĩnh lại, nhưng nội tâm của hắn lại như là sóng lớn mãnh liệt cao vạn trượng.
Chứng Đạo chính là sự chứng nhận của nhân gian chi đạo, là bình chướng để cho Phong Vương cảnh đột phá Đại Đế cảnh.
Bước qua cái bình chướng Chứng Đạo này như thì Diệp Thu sẽ không còn là phàm nhân nữa, mà hắn hoàn toàn xứng đáng là Thiên Nhân được thiên đạo công nhận.
Chẳng ai ngờ rằng vừa rồi Diệp Thu rõ ràng đã vẫn lạc, nhưng hắn không chỉ có không chết mà ngược lại còn đầy máu phục sinh, rồi bây giờ càng là nhân họa đắc phúc mà trực tiếp bắt đầu chứng đạo.
"Trời ạ, chẳng lẽ Diệp sư đệ trẻ tuổi như vậy mà có thể chứng đạo rồi sao?"
Tất cả mọi người đều chấn kinh.
Hắn mới bao nhiêu tuổi a? Tính toán một cái thì đoán chừng hắn chỉ mới hơn ba mươi tuổi, độ tuổi này mà hắn đã chạm đến Đại Đế cảnh rồi ư?
"Ầm. . ."
Chỉ nghe một tiếng nổ vang lên, Tru Tiên kiếm trong tay Diệp Thu bỗng nhiên trảm xuống, kiếm khí kinh khủng trong nháy mắt đã đem hư không mở ra một đường vết rách.
"A. . . Đại đạo mà hắn muốn chứng nhận chính là Vô Thượng Kiếm Đạo!"
Tại Vô Lượng giới, tất cả mọi người đều cảm thấy kinh hãi, khắp khuôn mặt đều là biểu lộ không thể tin nổi.
Cho đến giờ phút này bọn hắn mới ý thức được, đại đạo mà Diệp Thu muốn chứng nhận lại là kiếm đạo rất có khảo nghiệm về ngộ tính.
Vừa dứt lời, chỉ thấy trên thân Diệp Thu bộc phát ra một cỗ hạo nhiên chính khí, tất cả mọi người trong nháy mắt liền ngây ngẩn cả người.
"Cỗ khí tức này là. . ."
"Đây là công đức nhân gian, chẳng lẽ hắn muốn hai đạo đều mở?"
"Cái gì? Hắn điên rồi sao? Hắn dám đồng thời chứng nhận hai cái vô thượng đại đạo ư? Hắn quả thực là một tên điên!"
Loại chuyện này có độ khó quá lớn, những cường giả Phong Vương cảnh đỉnh phong đều hiểu rất rõ.
Bọn hắn truy cầu cả đời cũng không cách nào chứng được một đạo, bây giờ gặp Diệp Thu muốn chứng cả hai đạo thì nội tâm rung động không gì sánh được.
Trong lòng bọn hắn cũng âm thầm mắng to Diệp Thu quá điên cuồng, lòng tham to lớn như rắn muốn nuốt voi, bởi vì Đại Đế cảnh có thể chứng được một đạo đã là vạn Cổ tuyệt trần tồn tại rồi, nhưng hắn vậy mà không biết đủ như thế.
"Hừ, đúng là một tên ngu xuẩn, cưỡng ép chứng nhận hai đạo không khác gì gia tăng độ khó cho mình. Ta ngược lại thật muốn nhìn xem một hồi nữa hắn Chứng Đạo thất bại thì sẽ có hạ tràng như thế nào." Một tên cự đầu Phong Vương cảnh cười lạnh nói.
Hắn không tin Diệp Thu thật sự có thể Chứng Đạo thành công. Nếu như thất bại thì kết cục của hắn tất nhiên là vô cùng thê thảm.
Ầm. . .
Bỗng nhiên lại có một tiếng nổ vang thật lớn, lại là một đóa đạo hoa phát ra hào quang sáng chói.
Tại bên trong đoá đạo hoa này toả ra kim sắc phù văn, trong chốc lát liền bộc phát ra một cỗ lực lượng vô cùng kinh khủng chấn vỡ trời cao.
"A. . ."
Cho đến giờ phút này, tất cả mọi người đã đứng ngồi không yên, nhìn thẳng vào một đạo thân ảnh áo trắng trên bầu trời mà chửi ầm lên.
"Vãi linh hồn, ba đạo đều mở!"
"Điên rồi, hắn tuyệt đối là một tên điên, ta chờ hắn bị nổ chết a."
Bọn hắn tung hoành nhân gian không biết bao nhiêu năm, nhưng chưa từng gặp qua loại người điên cuồng như Diệp Thu, cơ hồ tất cả mọi người đều trợn tròn hai mắt.
Cử động lần này của Diệp Thu không thể nghi ngờ đã đem chính mình đẩy về phía vực sâu, đoạn tuyệt đường lui của mình.
Ba đạo đều mở nếu như thành công thì Diệp Thu chính là Vạn Cổ Đệ Nhất Đế, từ xưa đến nay không người có thể sánh được.
Nhưng nếu như thất bại thì kết cục của hắn nhất định chính là thần hồn tiêu tán, vĩnh thế không được siêu sinh.
Một màn kinh tâm động phách như thế để cho tất cả mọi người bắt đầu khẩn trương lên.