Tiểu thạch hầu lần đầu nghe thấy Đại Ma Vương gì đó thì nội tâm mười phần nghi hoặc, nó không sợ trời không sợ đất cho nên liền trực tiếp đứng lên, hô.
"Đại Ma Vương gì đó ta muốn đi gặp nó một hồi."
"Thông suốt, con khỉ nhỏ này có lá gan thật lớn." Nghe thấy lời này, Diệp Thu đang bí mật quan sát liền hít sâu một hơi.
Nghe được tiếng gào thét kia, tất cả hầu tử đều bị hù chạy trối chết, duy chỉ có tiểu thạch hầu là không chạy, mà lại còn muốn cùng đối phương gặp một hồi.
Diệp Thu mở ra thần thức, trong nháy mắt bao trùm toàn bộ Đông Hải, rất nhanh liền tìm được kẻ gọi là Đại Ma Vương kia.
Đó là một con Cự Viên to lớn không vô cùng, thực lực của nó đã đạt tới Thần Tàng ngũ cảnh. Có thể nói tại mảnh khu vực này nó hoàn toàn xứng đáng là bá chủ.
Tiểu thạch hầu hiện tại mặc dù có tiềm lực không tệ, nhưng nó muốn đánh bại đối phương thì gần như không có khả năng.
Vì không đồng ý để tiểu thạch hầu đi chịu chết, Diệp Thu liền xuất hiện khuyên ngăn nó: "Đại vương, tên Đại Ma Vương kia có thực lực rất mạnh, ngài không phải là đối thủ của nó đâu, ngài vẫn nên trước tiên tránh đi phong mang."
"Ngươi nói bậy." Diệp Thu không khuyên giải thì còn tốt, vừa bị hắn khuyên giải thì tiểu thạch hầu càng mạnh mồm hơn, nhất định phải tìm tên Đại Ma Vương kia so kè một trận.
Nói xong tiểu thạch hầu lập tức xông ra ngoài, nhảy lên không trung, xuyên thẳng qua rừng cây, căn cứ nơi âm thanh phát ra mà rất nhanh liền tìm được bóng dáng Đại Ma Vương.
"Còn khỉ ngu ngốc kia, ngươi là hầu vương núi nào mà dám đến chỗ ta giương oai?" Đối mặt với tiểu thạch hầu đột nhiên xuất hiện, Đại Ma Vương lộ ra biểu lộ coi nhẹ, sau đó phun ra một ngụm nước miếng, hỏi.
"Éc. . . Thối quá!"
"Sặc. . ." Diệp Thu trực tiếp bị chọc cười, tên Đại Ma Vương này cũng là một nhân tài.
Một ngụm nước miếng kia có lực sát thương không lớn, nhưng tính sỉ nhục lại cực mạnh.
Vừa đối mặt mà tiểu thạch hầu đã trực tiếp bị nước bọt bao phủ toàn thân, nó lập tức giận tím mặt.
Tiểu thạch hầu đang muốn nổi trận lôi đình thì Đại Ma Vương lại nhếch miệng cười nói: "Kiệt kiệt kiệt, tiểu chút chít nhà ngươi tính tình vẫn là rất bạo. Ngươi đến đánh ta đi."
"A. . ." Tiểu thạch hầu nghe vậy lập tức bạo nổ, trực tiếp đánh ra một quyền, hung hăng nện ở trên thân Đại Ma Vương.
Nhưng Đại Ma Vương phương lại không nhúc nhích tí nào, phảng phất như công kích của tiểu thạch hầu chỉ là muỗi đốt, một chút cảm giác đau cũng không có.
Tiểu thạch hầu không phải kẻ ngu, cho nên nó lập tức minh bạch thực lực chênh lệch.
"Kiệt kiệt kiệt, tiểu chút chít, ngươi đánh xong chưa? Đánh xong rồi thì nên đến phiên bản đại vương nha! Yên tâm đi, ta sẽ rất nhẹ nhàng!" Đại Ma Vương cười tà ác một tiếng, dần dần làm càn.
Tiểu thạch hầu toàn thân giật mình, nhìn xem đối phương một bàn tay vỗ tới mà bị đánh cho bẹp dí.
Một bàn tay đánh xong, Đại Ma Vương lại một cước đạp tới, tiểu thạch hầu cái khó ló cái khôn mà trực tiếp chuồn đi.
Vèo một cái nó đã không còn thân ảnh.
"Éc, nhanh như vậy sao?" Đại Ma Vương cũng bị hù dọa thốt lên.
Tốc độ tiểu thạch hầu nhanh như vậy làm Đại Ma Vương cảm thấy mình toàn lực chạy thì cũng không nhanh bằng.
Đây là loại khỉ gì?
...
Rất nhanh sau đó, tiểu thạch hầu đã trở về chỗ bầy khỉ trong sơn động để tránh né nguy hiểm, bộ dáng biểu lộ lòng vẫn còn sợ hãi.
Trải qua lần thất bại này, lòng tự tin của tiểu thạch hầu đã như bị đánh cho không còn.
Nhìn đến đây Diệp Thu liền biết rõ kế hoạch của mình đã đến lúc áp dụng.
Lúc này khỉ lớn trợ lực giải thích.
"Đại vương không cần tự trách, tên Đại Ma Vương kia từng được một vị cao nhân nào đó chỉ dẫn tu luyện nhiều năm, thực lực mười phần cường đại, trong phương viên trăm dặm nó cơ hồ không có đối thủ, đại vương không phải là đối thủ của nó cũng rất bình thường."
"Cao nhân chỉ dạy sao?"
Vừa nhắc tới điểm này, tiểu thạch hầu lập tức run lên. Trải qua lần thất bại này để cho dục vọng mạnh lên của nó càng phát ra mãnh liệt.
Tiểu thạch hầu cũng muốn mạnh mẽ giống như Đại Ma Vương, chỉ có dạng này nó mới có năng lực bảo hộ bầy khỉ.
"Chỗ nào mới có cao nhân? Ta cũng muốn bái sư học nghệ." Tiểu thạch hầu vội vàng hỏi.
Nghe đến đó Diệp Thu tỏ vẻ lơ đãng đi ra, bộ dáng như có điều suy nghĩ nói:
"Ta nghe nói tại phía bên kia biển lớn có một tòa tiên sơn tên là Bồng Lai Sơn."
"Trên núi có một động phủ gọi Tà Nguyệt Tam Tinh Động, trong động có một vị Tiên nhân tên là Bồ Đề tổ sư."
"Đại vương có thể đi lên Bồng Lai Sơn tầm sư học đạo."
Nghe đến đó, tiểu thạch hầu lập tức kích động.
"Bồng Lai Sơn, Tà Nguyệt Tam Tinh Động, Bồ Đề tổ sư. . ." Trong miệng nó khẽ nỉ non, mấy danh tự này nghe qua có vẻ rất lợi hại.
Tiểu thạch hầu ngay lập tức biểu thị đồng ý, nói: "Tốt, ta liền đi lên Bồng Lai Sơn tìm tới cao nhân trong Tà Nguyệt Tam Tinh Động. Các ngươi ở nơi này chờ ta, đợi ta bái sư học nghệ trở về thì về sau liền sẽ không lại có người dám khi dễ các ngươi."
Thấy tiểu thạch hầu đã mắc câu, Diệp Thu âm thầm cười tà ác, yên lặng giảm đi thân ảnh, dần dần biến mất tại bên trong bầy khỉ.
"Ha ha ha, có ý tứ. Ta hi vọng ngươi đừng để cho ta thất vọng."
Trước khi rời đi nơi này, Diệp Thu nhìn thoáng qua tiểu thạch hầu mà lộ ra nụ cười ý vị thâm trường.