"Sư đệ, thế nào rồi?" Minh Nguyệt yên lặng làm bạn tại sau lưng Diệp Thu, gặp Diệp Thu tỉnh lại nàng vội vàng hỏi.
Diệp Thu lắc đầu, nói: "Mạnh sư huynh đã khôi phục huyết khí, mặc dù tính mệnh không lo nhưng mầm tai hoạ trong thể nội lại khó mà diệt trừ, ta còn cần hao phí nhiều công phu mới được."
Một viên Hoàn Hồn đan quả thật có thể cứu vãn tính mệnh của Mạnh Thiên Chính, nhưng nếu như không diệt trừ tai hoạ ngầm do Thôn Thiên Ma Công lưu lại, vậy sự thiếu hụt trí mạng này luôn có một ngày sẽ lại lần nữa lấy mạng Mạnh Thiên Chính.
Cho nên điều Diệp Thu hiện tại muốn làm chính là triệt để diệt trừ tận gốc cái tai hoạ ngầm này.
Hắn thông qua Hỗn Độn Thanh Liên mà đã diệt trừ hơn phân nửa tai hoạ ngầm, Thôn Thiên Ma Công lưu lại ma khí cũng giảm bớt không ít.
Sau đó muốn diệt trừ tận gốc tai hoạ ngầm này thì biện pháp duy nhất chính là Mạnh Thiên Chính phải đột phá Phong Vương cảnh.
Chỉ cần ông ta có thể đột phá Phong Vương cảnh thì tai hoạ ngầm trong cơ thể ông ta liền có thể bị diệt trừ tận gốc.
Nhưng hiện nay khó khăn lớn nhất chính là Thôn Thiên Ma Công lại có năng lực thôn thiên phệ địa. Vô luận Diệp Thu rót vào bao nhiêu lực lượng thì đều sẽ bị nó thôn phệ, cùng tình huống của Huyền Thiên đạo nhân năm đó là đồng dạng.
Mạnh Thiên Chính cũng vì cái nguyên nhân này nên mới không cách nào đột phá Phong Vương cảnh, cuối cùng buồn bực sầu não mà chết, tọa hóa mà đi.
Không thể không nói Thôn Thiên Ma Công của Thiên Mộng xác thực rất buồn nôn, chân chính để cho Diệp Thu cảm thấy vô pháp ứng phó.
Nếu như ngay từ đầu trước khi tai hoạ ngầm này bộc phát mà Diệp Thu liền phát hiện ra nó, vậy hắn muốn đối phó nó thì khẳng định sẽ rất đơn giản.
Nhưng ma khí trong thể nội Mạnh Thiên Chính hiện tại đã toàn diện bộc phát, muốn hoàn toàn diệt trừ nó sẽ là một chuyện vô cùng khó khăn.
Minh Nguyệt đứng sau lưng nhìn xem Diệp Thu nhíu chặt lông mày mà trong lòng cũng biết hắn đang gặp vấn đề khó khăn không nhỏ.
Trong lòng nàng mười phần sốt ruột, hỏi: "Sư đệ, vậy bây giờ chúng ta nên làm cái gì? Chẳng lẽ cái tai hoạ ngầm này thật sự không có cách nào diệt trừ tận gốc sao?"
Diệp Thu trầm mặc một hồi không nói gì, hắn yên lặng suy nghĩ đối sách.
"Phụt. . ."
Lúc này Mạnh Thiên Chính bỗng nhiên phun ra một ngụm lão huyết, nguyên bản mặt mo đỏ thẫm của ông ta trong nháy mắt lại tái nhợt xuống.
"Sư huynh." Minh Nguyệt nóng lòng hô lên, nàng đang muốn tiến lên đỡ thì ai ngờ Mạnh Thiên Chính đột nhiên thức tỉnh, khoát tay áo ra hiệu Minh Nguyệt không được qua đây.
Mạnh Thiên Chính nhẫn chịu thể nội bốc lên ma khí, hít sâu một hơi rồi nói ra:
"Từ bỏ đi. . . Thân thể của ta thế nào thì ta rất rõ ràng."
"Ma khí của Thôn Thiên Ma Công đã chiếm cứ suốt một trăm năm trong thân thể ta, trăm năm qua ta đã đi khắp thiên hạ tìm giải phương nhưng cũng không cách nào diệt trừ nó tận gốc."
"Sư đệ, ta biết rõ ngươi có rất nhiều thủ đoạn, nhưng không cần thiết tại bên trên người ta lãng phí nhiều thiên tài địa bảo như vậy vì nó không đáng. . ."
Trong lời nói của Mạnh Thiên Chính tựa hồ đã muốn từ bỏ việc cứu rỗi bản thân.
Nhưng Diệp Thu cũng không muốn từ bỏ mà là cười cười, nói ra: "Sư huynh vẫn có phong thái như cũ, ngươi làm gì phải cam chịu như thế. Thôn Thiên Ma Công xác thực rất quỷ dị, nhưng cũng không phải là vô địch chi pháp."
Lời này vừa nói ra, Mạnh Thiên Chính liền sửng sốt một cái. Nghe Diệp Thu nói ra tự tin như vậy thì ông ta không khỏi có chút hoài nghi chẳng lẽ Diệp Thu thật sự có biện pháp diệt trừ hết ma khí của Thôn Thiên Ma Công.
Cái tai hoạ ngầm này thậm chí là Huyền Thiên sư thúc trước đây cũng không cách nào giải quyết a!
Cũng chính bởi vì Huyền Thiên đạo nhân vẫn lạc nên mới để cho Mạnh Thiên Chính không nhìn thấy hi vọng giải quyết, do vậy ông ta mới từ bỏ bản thân.
"Sư đệ, cái mầm tai hoạ kia của Mạnh sư huynh nên giải quyết như thế nào?" Minh Nguyệt cũng tò mò hỏi.
Chỉ thấy Diệp Thu cười cười, không có trả lời nàng, đột nhiên hai tay của hắn thôi diễn ra một cỗ hào quang, trong chốc lát liền chiếu sáng toàn bộ sơn động. Tại bên trong hắc ám phảng phất như có một gốc thanh liên toả ra hào quang sáng chói.
"Đây là. . . Tiên thuật." Minh Nguyệt xem xét, gương mặt xinh đẹp của nàng lập tức lộ ra vẻ giật mình thốt lên.
Ngay sau khi Diệp Thu thôi diễn Vạn Cổ Trường Thanh Lục, một luồng hào quang hội tụ mà thành, một gốc Cửu Thiên Thanh Liên đã nở rộ bên trong động phủ.
Diệp Thu nói: "Sư huynh, hôm nay sư đệ đây sẽ tặng cho ngươi một phen Tạo Hóa, giúp ngươi tiến nhập Phong Vương cảnh."
"Cái gì?!!" Mạnh Thiên Chính vô cùng kinh hãi, cảm thấy không thể tin nổi mà hô lên.