Dị động nơi đây trong nháy mắt liền dẫn tới tất cả mọi người nhìn chăm chú.
Ai cũng không dám tin tưởng trên thân Ly Thiên vậy mà lại có ma khí huyết tinh tàn bạo như thế, tất cả mọi người đều bị hù dọa.
"Chuyện này. . . sao có thể? Vì sao trên người hắn lại có ma khí huyết tinh như thế."
"Không biết rõ a. Theo lý thuyết mà nói Bạch Hổ Thần tộc chính là Tiên Cổ huyết thống chí cao vô thượng, không nên đọa nhập vào ma chủng mới đúng."
Tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người, không nghĩ ra đây rốt cuộc là chuyện gì.
Từ Loạn Cổ xảy ra một trận náo động về sau, ma chủng đã rất ít xuất hiện tại trong mắt thế nhân.
Nhân gian còn sót lại vị ma chủng cuối cùng là Thiên Mộng cũng bị Huyền Dịch mang đi.
Thế nhân vốn cho rằng cái chủng tộc tàn bạo này về sau sẽ hoàn toàn biến mất khỏi dòng sông lịch sử, nhưng không ai nghĩ tới trên thân Ly Thiên vậy mà xuất hiện ma khí kinh người như thế.
Chẳng lẽ tại thượng giới ma chủng còn chưa bị tiêu diệt?
Lúc này tất cả mọi người đều nghi hoặc không thôi. Nhưng so với bọn hắn bối rối thì Liên Phong lại có vẻ bình tĩnh hơn một chút.
Nàng mở ra thiên nhãn, trong mắt nàng phát ra ánh sang màu lục nhàn nhạt, mơ hồ thấy được một tia quỷ dị.
Sau đó Liên Phong mở miệng nói: "Thu, hắn không phải ma chủng mà là Huyết Tộc."
"Ồ? Huyết Tộc sao?" Diệp Thu sửng sốt một cái.
Huyết Tộc là chủng tộc gì? Đây là giống loài mới à?
Chỉ nghe Liên Phong giải thích:
"Ta còn nhớ lần trước lúc ta xuất thần lên thượng giới, mấy vị lão tiền bối trên đó từng giải thích với ta một đoạn lịch sử hắc ám."
"Tại thời kỳ Loạn Cổ nghịch loạn, thượng giới từng bộc phát qua một trận đại chiến do Huyết Tộc tà ác đến từ Địa Ngục giới làm chủ chiến."
"Những tên Huyết Tộc này lấy việc thôn phệ máu tươi để tu hành, lệ khí mười phần, vô cùng tàn nhẫn."
"Trải qua quanh năm suốt tháng chinh chiến, bọn hắn không ngừng thôn phệ tinh huyết của những sinh linh khác, hấp thụ ưu điểm của bọn hắn, dần dần lột xác thành chiến sĩ hoàn mỹ nhất."
"Nhưng về sau, mười vị Thiên Tôn tại thượng giới đã liên thủ phát động một trận hành động tiêu diệt toàn bộ Huyết Tộc, lần thứ nhất đối với chủng tộc tàn nhẫn này chính thức khai chiến."
"Sau khu trải qua Loạn Cổ đại chiến về sau, Huyết Tộc đã bị trấn áp tại Cửu U địa giới, đến bây giờ bọn hắn đã biến mất khỏi dòng sông lịch sử."
Nghe Liên Phong giải thích xong lai lịch của Huyết Tộc, Diệp Thu lập tức minh bạch vì sao trên thân Ly Thiên lại có ma khí?
Có lẽ là do hắn đã từng tiếp xúc với Huyết Tộc, mà Huyết Tộc lại thôn phê qua tinh huyết của ma chủng, hấp thụ ma khí.
Mà không biết Ly Thiên bỏ ra đại giới như thế nào để cùng Huyết Tộc đạt thành giao dịch, học tập được thiên phú thần thông của Huyết Tộc.
Hiểu như vậy thì liền giải thích thông suốt nơi phát ra của ma khí trên người Ly Thiên.
"Có ý tứ. Thế mà lại toát ra một cái chủng tộc tà ác không biết. Thế giới này càng ngày càng có ý tứ a."
Diệp Thu mỉm cười, lộ ra nụ cười quỷ dị, ánh mắt hắn tràn đầy sự hiếu kì, thậm chí còn có chút chờ mong.
Không biết cái Huyết Tộc này so với quỷ dị nhất tộc kia có chỗ gì kỳ lạ?
Lúc này bầu trời đã tràn huyết khí, oán khí kinh người để cho mảnh thiên địa nơi đây trở nên vô cùng bi thương.
Tính ăn mòn mãnh liệt không ngừng áp chế chúng sinh, giờ khắc này phảng phất như có tận thế hàng lâm.
"Ha ha ha ha. . ."
Một tiếng cười to cuồng vọng do Ly Thiên từ dưới biển sâu thức tỉnh phát ra. Hai mắt hắn đỏ bừng cực kỳ khiếp người.
Diệp Thu nhíu mày, hắn có thể cảm giác được rõ ràng khí tức của Ly Thiên đã không phải là Đại Đế cảnh nữa.
"Ngay cả thiên đạo nơi đây cũng áp chế không nổi hắn sao?" Diệp Thu âm thầm giật mình.
Lúc này thực lực của Ly Thiên đã tăng lên rất nhiều, so với lúc trước còn cường đại hơn gấp mấy trăm lần.
Liên Phong thấy vậy mà không khỏi lo lắng cho Diệp Thu, nàng yên lặng nắm chặt nắm đấm.
Liên Phong cũng không rõ ràng cực hạn của Diệp Thu là gì, cho nên trong lòng nàng rất lo lắng và đã không để ý tới điều gì khác.
Chỉ thấy Liên Phong hai tay kết ấn, trong chốc lát một đóa thất thải chi hoa nở rộ sáng chói, bay thẳng cửu thiên.
"Nàng muốn làm gì?"
Liên Phong có cử động kỳ quái trong nháy mắt đã dẫn tới vô số người nhìn chăm chú.
Sau đó trên bầu trời rung chuyển một trận, Ly Thiên chậm rãi ngẩng đầu, vẻ mặt tràn đầy ngạo mạn, coi thường nhìn xem lỗ hổng trên trời.
"Gọi người tới sao? Ha ha ha ha. . . Coi như ngươi đem mấy lão già kia của Bổ Thiên các gọi tới thì lão phu cũng không sợ."
Ly Thiên lúc này lòng tin tăng nhiều, rất có khí thế mặc kệ ngàn vạn người nhưng ta cũng có thể chém.
Theo Thiên môn lại lần nữa mở ra, chỉ gặp ba đạo quang ảnh từ thượng giới chậm rãi hiện ra.
Diệp Thu ngẩng đầu nhìn xem, hắn thấy ba người này có tướng mạo tuấn dật, áo trắng tung bay, từ thiên môn đi ra.
Dẫn đầu là một vị nam tử, mặt không biểu lộ, ánh mắt tràn đầy ngạo mạn, coi thường chúng sinh.
Sự xuất hiện của bọn hắn đã lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người, thế nhân nhao nhao tán thưởng.
"Trời ạ, đây mới thực sự là Tiên nhân a!"
Khí chất bồng bềnh phiêu nhiên không dính một hạt bụi trần của bọn hắn nhất thời làm kinh diễm không ít người ở đây.