Chương 78: Đóa hoa Lĩnh Viện
Chương 78: Đóa hoa Lĩnh ViệnChương 78: Đóa hoa Lĩnh Viện
Bữa ăn sáng này của Trần Trứ ăn thật vội vàng, bởi vì thỉnh thoảng Tòng Ny sẽ dùng ánh mắt kỳ quái nhìn về phía hắn.
Có lẽ, trong suy nghĩ của cô, người muốn mời Tống Thì Vi ăn cơm, có thể xếp thành một hàng dài từ khu nam đến khu bắc Trung Đại.
Cô không ngờ một người nam như bông hoa lạ, thế mà muốn Tống Thì Vi mời mình.
"Mình ăn xong rồi, đến thao trường trước đây."
Trân Trứ ăn xong, chào một tiếng với Tống Thì Vi và Triệu Viên Viên, rồi cố gắng biến mất khỏi tâm mắt của Tòng Ny.
Nhưng hắn vừa đi được hai bước đã vòng trở lại.
"Cơm trưa nay, cậu có muốn tiếp tục ăn cùng nhau hay không?"
Trân Trứ hỏi vô cùng thành khẩn còn kèm thêm chút mong chờ.
Miệng Tòng Ny giật giật. Trân Trứ hiểu được, cô gái này rất muốn hỏi: "Vẫn là Tống Thì Vi trả tiền sao?"
Có điều hai người còn chưa thân quen đến mức này, nên không tiện hỏi cho lắm.
"Tốt quá, lúc đó em sẽ gọi hai người."
Tất nhiên Triệu Viên Viên là thành phần kiên định của đảng Trần Trứ, nên vội vàng đồng ý.
Trân Trứ và Tống Thì Vi học cùng học viện, nên khu vực huấn luyện gần nhau. Còn Triệu Viên Viên ở học viện khác, nhưng cách đó không xa là mấy.
Tống Thì Vi không trả lời, mà nhàn nhã uống canh bí đỏ.
Đối với đề nghị của Trần Trứ, cô không đồng ý, nhưng cũng không từ chối.
"Vậy khả năng cao là ngâm đồng ý."
Trân Trứ nghĩ thầm. Hiện tại, hắn có một chút hiểu được suy nghĩ trong lòng hoa khôi Tống rồi.
Hắn chạy chậm về phía khu vực huấn luyện, nhưng tiết học còn chưa chính thức bắt đầu. Các bạn trong lớp đứng thành từng tốp dưới gốc cây nói chuyện.
Đám người phòng 520 thấy Trân Trứ trở vê, thì đều cười ha hả hỏi: "Lão Lục... Cậu ăn xong rồi à... Ăn ngon không?"
Trân Trứ mỉm cười trả lời, nhưng trong lòng cảm thấy kỳ lạ.
Vì cái gì mà ánh mắt mấy thằng này nhìn mình, vừa tỏ ra tôn trọng lại thêm một chút đáng thương thế nhỉ?
Không bao lâu thầy huấn luyện tới, giờ huấn luyện quân sự buổi sáng chính thức bắt đầu.
Một tiếng sau, khi mọi người đều thấm đẫm mồ hôi, thì thầy huấn luyện cho cả lớp nghỉ ngơi. Lúc này, Trân Trứ đi một vòng nhắc nhở các bạn: "1 giờ trưa nay, tại tòa nhà Quý Tân đường Vinh Quang của Lĩnh Viện, mọi người tiến hành chụp ảnh tân sinh viên."
"Trần Trứ."
Khang Lương Tùng đột nhiên gọi Trân Trứ lại: "Mình nhớ chuyện này, thây chủ nhiệm giao cho Lưu Kỳ Minh phụ trách mà?”
Tất nhiên Trần Trứ không thể trả lời trưa nay cậu ấy đi ăn với đồng hương là lãnh đạo hội học sinh, nên nhờ mình phụ trách chuyện này' được, bởi Lưu Kỳ Minh còn đang ngồi cạnh đấy.
Thế là, hắn mỉm cười nói: "Cậu ấy phụ trách, mình chỉ giúp đỡ thôi."
Vốn dĩ, tâm nhìn của Khang Lương Tùng không xa lắm. Vì vậy, thời điểm còn học cấp ba, thằng này còn không muốn các bạn nghe được phương pháp giải đề hóa cơ mà.
Lúc này, cậu ta nghe Trần Trứ giúp Lưu Kỳ Minh làm việc, thì nhịn không được trợn mắt nói: "Ngày mai, thây chủ nhiệm nói mình đi nhận sách mới, cậu cũng phải giúp mình đấy."
Đại học năm nhất, sách giáo khoa thường được phát vào thời điểm học quân sự, sau khi học quân sự kết thúc sẽ lập tức học văn hóa.
Hiện tại, chủ nhiệm lớp, giáo sư Hứa thật sự khéo nha. Có lẽ, ông cũng nhìn ra được Lưu Minh Kỳ và Khang Lương Tùng đang cạnh tranh vị trí lớp trưởng.
Vốn dĩ, ông có thiên hướng nghiêng về phía Lưu Minh Kỳ hơn. Nhưng Khang Lương Tùng dưới sự giúp đỡ của Trần Trứ, nên hoàn thành mấy công việc vô cùng triệt để, để lão Hứa đồng ý tạo ra bầu không khí cạnh tranh công bằng.
Chuyện trong lớp, ông sẽ bố trí mỗi người một việc, dùng nó để kiểm tra năng lực của lớp trưởng tương lai.
"Được rồi."
Trân Trứ không những đồng ý mà còn đưa ra ý kiến: "Lúc đó, chúng ta mượn xe đẩy hàng của Dì Quản, làm vậy sẽ dễ dàng hơn."
Rất nhanh, thây huấn luyện đã thổi còi ra hiệu mọi người tiếp tục huấn luyện.
Mọi người đứng dậy phủi mông, rồi nhanh chóng xếp thành hàng theo chỉ thị.
Có điều, buổi tập huấn này không buồn chán quá mức, bởi vì bên cạnh là lớp tài chính, thỉnh thoảng thầy giáo bắt đi đều sẽ giúp đám con trai thoải mái ngắm nhìn Tống Thì Vĩ.
Tối hôm qua, mặc dù chuyện tỏ tình thất bại, nhưng đã có người dùng điện thoại quay được video và đăng lên diễn đàn của trường. Hiện tại, độ phân giải của máy ảnh điện thoại còn thấp, đã thế thao trường còn không đủ sáng, người quay video cũng không phải nhiếp ảnh hay quay phim chuyên nghiệp, nên ống kính rung hơi nhiều, đã thế còn có một vài sinh viên lướt qua, che khuất tâm nhìn.
Đáng lẽ loại video chất lượng kém này chẳng ai thèm quan tâm mới đúng, nhưng nó lại giúp Tống Thì Vi bắt đầu tỏa sáng khắp trường.
Giống như có một vì sao rơi xuống, tỏa ra muôn vàn ánh sáng.
Trong chớp mắt, điểm yếu của độ phân giải, thiếu sáng và vô số điểm thiếu sót bỗng trở thành ưu điểm. Video mờ mờ ảo ảo, khiến nội dung cực kỳ khó nhìn, làm người xem ngày càng tò mò.
Đoạn video này chẳng khác gì bộ phim tài liệu nhanh chóng bùng nổ trên diễn đàn Trung Đại.
Tất nhiên video nổi tiếng, thì Tống Thì Vị sẽ nổi tiếng theo.
Cơ bản, tin tức ngày càng lan rộng, mà cô là sinh viên Lĩnh Viện, cho nên có bạn học trong lúc cười đùa đã đặt cho cô biệt danh Lĩnh Viện Chi Hoa.
Người đã xem video kia, có cả học trưởng, cũng có cả đám tân sinh năm nhất. Bọn họ đua nhau tới ngắm nhìn bông hoa mới của Lĩnh Viện, Tống Thì Vĩ.
Sau khi xem xong, đám con trai đều ra về với tâm trạng lâng lâng khó tả.
12 giờ, tiết huấn luyện quân sự buổi sáng kết thúc, các lớp theo thứ tự giải tán.
Trân Trứ lo lắng mọi người quên mất việc chụp hình, nên cố tình chạy lên trước, nhắc lại thời gian và địa điểm một lần nữa, đồng thời sắp xếp một người trong từng ký túc nhắc nhở chuyện này.
Lúc này, Triệu Viên Viên vừa được nghỉ cũng chạy tới.
Nhưng cô bé không hề thúc giục, chỉ ngoan ngoãn đứng bên chờ đợi.
Các bạn học trong lớp kinh tế đều nhìn thấy Viên Viên. Còn Trần Trứ ngó đầu qua, nhìn Viên Viên nhẹ nhàng nói: “Anh còn chút chuyện, em chờ chút.'
"Vâng.
Triệu Viên Viên ngọt ngào nói: ˆVậy em đi trước tìm chị Vi Vi."
Đám người trong phòng ký túc xá 520 trao đổi ánh mắt với nhau, đây là bạn gái mập lùn của Trân Trứ sao?
Trong lớp, mọi người cũng xôn xao, nhất là khu vực các bạn nữ. Bởi vì, các cô không hiểu nổi, chàng trai đẹp trai nhất lớp lại có quan hệ với cô gái mập lùn vừa rồi.
Nhưng chuyện tiếp theo, khiến tất cả bạn học nhìn như muốn lòi con mắt ra.
Cô bé mập này vậy mà đến chỗ Tống Thì Vi ở lớp bên cạnh, khoác lấy cánh tay Tống Thì Ví. Đường Tuấn Tài mơ ước làm tỷ phú, nên đầu óc vận chuyển rất nhanh, lập tức nói: "Bọn mày ai muốn theo đuổi Tống Thì Vi, nhất định phải kéo gần quan hệ với bạn tái Trân Trứ, đề người ta từ từ giới thiệu làm quen."
Đám con trai nói chung đã xác định mình không thể nào với tới Tống Thì Vi, nhưng đều cười cợt giật dây để đám bạn cùng phòng theo đuổi.
Chỉ có Khang Lương Tùng đứng đó nghiêm mặt nhìn, miệng mấp máy, giống như đang chửi cả đám ngu xuẩn.
Trân Trứ nhắc nhở xong bèn tuyên bố giải tán, sau đó chạy đến lớp bên cạnh.
Hắn thân mật xoa đầu Triệu Viên Viên, sau đó còn cởi mũ mình đội lên đầu cô bé mập.
Nhưng với Tống Thì Vi chỉ khẽ gật đầu.
Hành động tương phản này, nhưng trong mắt mọi người lại quá bình thường. Người thân mật hơn là bạn gái, còn Tống Thì Vi là bạn của bạn gái mình.
Ăn cơm chưa vẫn là bốn người, lần này tính tiền là Triệu Viên Viên, còn Tòng Ny tự bỏ tiền.
Trân Trứ ăn cơm xong tiếp tục hỏi câu hỏi buổi sáng 'tối nay mọi người có muốn cùng nhau ăn cơm không?, đến mức lân này Tòng Ny đã luyện đến mức miễn dịch.
Tất nhiên, Triệu Viên Viên tỏ rõ vui mừng đồng ý.
Còn Tống Thì Vi nhẹ nhàng nhíu hai hàng lông mày. Thái độ của Trần Trứ rõ ràng không chỉ quan tâm Viên Viên, mà hình như cậu ta hết tiền?
Có điều, Tống Thì Vi không nói gì, đúng với tính cách của cô, không nói chính là không phản đối.
Thời gian huấn luyện quân sự tiếp theo, Trân Trứ bám chặt lấy Tống Thì Vi và Triệu Viên Viên.
Có điều, hắn vô cùng thông minh, bởi hắn cảm thấy mục tiêu Tống Thì Vi có danh tiếng quá lớn, cho nên hắn chưa bao giờ ăn cùng với mình cô, mà lần nào cũng đều rủ theo Triệu Viên Viên, hoặc bản thân và Triệu Viên Viên ăn cùng nhau.
Đến mức, đám bạn trong phòng ký túc xá đều cho rằng cô gái mập lùn đáng yêu kia là bạn gái Trần Trứ, còn cô bé kia là bạn khá thân với Tống Thì Vi.
Rất nhanh, hai tuần huấn luyện quân sự chuẩn bị kết thúc.
Tuy ban ngày huấn luyện buồn tẻ, nhưng ai nấy đều chờ mong thời gian buổi tối, bởi vì tối sẽ có biểu diễn văn nghệ. Qua hoạt động nay, đám sinh viên năm nhất còn nhận ra, ngoại trừ Tống Thì Vi còn có một cô gái cũng cực kỳ xinh đẹp xuất hiện.
Huấn luyện quân sự sẽ kết thúc bằng hoạt động biểu diễn đội hình đội ngữ, chính là từng học viện sắp xếp đội hình diễu hành qua sân khấu, nhận lấy đánh giá của lãnh đạo trường. Gần đây, các học viện đều luyện tập hình thức này, mấy người Quảng Mỹ và Hoa Công cũng vậy. Tất cả trường đại học dù sớm hay muộn đều sẽ kết thúc bằng hoạt động này.
Ngày 16 tháng 9, cũng là ngày huấn luyện quân sự cuối cùng, đội hình Lĩnh Viện được sắp xếp diễu hành sau 1 tiếng nữa.
Không ngờ, vấn đề bỗng nhiên phát sinh, là cô gái đến từ Thanh Hải kia.
Bởi vì cơ thể chưa thích nghỉ với khí hậu, hơn nữa bản thân chịu đựng di ứng trong thời gian dài, khiến hệ miễn dịch giảm xuống, nên thời điểm quan trọng nhất lại bị cảm nắng.