Không đúng! Không đúng! Hình như là học trò của ông ấy nhận nhầm người...
Chờ một chút!
Phu nhân con rối vội vàng muốn vươn tay tới, nhưng cũng chính tại một khắc này, bà lại trông thấy một lọn tóc thật dài trực tiếp chui ra từ bên trong khe hở trước mặt, rồi cực kỳ chính xác mà lập tức bám lên đầu Cưa Máu.
Giống như có người cầm một cái vòng, đứng từ trên lầu hai, cách nơi này một đoạn khá xa, sau đó cực kỳ chuẩn xác mà chụp lấy một tiểu Loli đang nói nói cười cười.
Chỉ trong nháy mắt là tóm được!
Phốc ——
Nhưng đó là hình dung thôi, còn mục tiêu hiện tại là Cưa Máu.
Ông ấy cũng lập tức bị lọn tóc kia tóm được 0ДQ, rồi kéo sát lại gần ván cửa, “Rầm rầm” ôm lấy ván cửa, liều mạng giãy giụa.
Hô hấp!
Ta không thể hô hấp được!
"Dừng tay mau!"
Rốt cuộc phu nhân con rối (ΩДΩ) cũng nóng nảy rồi, bà ấy dùng sức đập thẳng vào cửa chính, Cưa Máu đang đu lấy ván cửa lập tức phun máu ngã xuống.
"Ông ấy đúng là thầy của cậu đó!"
Vào khoảnh khắc này ở bên trong đại sảnh.
Lâm Ân túm lấy mái tóc của Oán Linh, trực tiếp buộc nó lên xà nhà trong phòng, vẻ mặt ngẩn ra, không khỏi quay đầu lại, nhìn thấy thầy của mình vừa mới bị lôi vào bên trong (ヾ ノ ꒪ ཫ ꒪)—— trên người trúng mấy dao, miệng liều mạng phun máu.
【 đinh! Chúc mừng ký chủ phát động thành tựu: Khi sư diệt tổ! Đạt được kinh nghiệm cơ sở: 200】
【 khi sư diệt tổ 】: dưới tình cảnh tùy tiện nào đó, tạo ra vài điểm xuất huyết trên người thầy của mình, có xác suất đạt được thành tựu theo hướng tà ác này. Điều đó đã chứng minh, ngươi vừa đạp ra một bước vững vàng hướng về phía trận doanh hỗn loạn tà ác, đạt được gia tăng mang tính vĩnh cửu: Lực lượng +3, nhanh nhẹn +2, vui sướng +5
"..."
"..."
Tạm thời yên tĩnh.
"Thầy ơi!" Lâm Ân kinh hoảng hét lên.
...
Hơn mười phút sau, trên bàn bàn giải phẫu tại hậu viện.
Phu nhân con rối với vẻ mặt đau như nhức trứng, đứng ở nơi đó, rồi không nhịn được, bắt đầu đi qua đi lại không ngừng.
Sau đó, bà quay đầu, nhìn Cưa Máu đang nằm trên bàn giải phẫu, miệt mài phun máu, lại nhìn thấy Lâm Ân đã mặc xong chiếc áo dài màu trắng, đeo bao tay và khẩu trang, ánh mắt vô cùng nghiêm túc.
"Có thể cứu được không?" Phu nhân con rối vội la lên.
Lâm Ân nghiêm túc cầm kim tiêm, nói: "Chuyện nhỏ, sinh mệnh lực của thầy tôi cực kỳ ương ngạnh. Đối với thầy, chỉ có sáu dao như vậy, tuyệt không thành vấn đề, đó là chưa kể đến tôi, người học trò đã kết thừa hầu hết những gì tinh túy nhất trong y thuật của thầy."
Đinh ——
Trên kim tiêm lập tức lóe lên một vầng sáng chói lòa.
"Con khâu đây!"
Lâm Ân với vẻ mặt trấn định, không thể tiếp tục nhẫn nại thêm, lập tức vươn tay tới.
【 đinh! Giá trị tinh thần của Cưa Máu -1】
"Chờ một chút..." Cưa Máu vẫn đang phun huyết run rẩy vươn tay tới, chỉ vào ngăn tủ nói: "Cầm máu trước... hãy tiêm thuốc tê... Sau đó mới đến công đoạn khâu vào... Phải đi từng bước một... Đừng có ăn bớt giai đoạn..."
Lâm Ân chấn động, nói: "Vâng! Thầy!"
Lâm Ân lập tức xoay người đi tới trước quầy, “Hoa lạp lạp” mà tìm kiếm bên trong một hồi, mãi mới tìm ra mấy bình thuốc cầm máu và thuốc tê. Hắn trấn tĩnh lấy ống tiêm ra, liếc liếc mắt nhìn động mạch chủ của thầy một cái.
Xoát——
【 giá trị tinh thần của Cưa Máu -2】
"Dừng tay!" Cưa Máu suy yếu mà tái nhợt vươn tay tới, may mắn đã ngăn động tác của Lâm Ân lại ngay một khắc trước khi cây kim tiêm to tướng kia đâm vào động mạch chủ của mình.
"Vỡ tĩnh mạch! Vỡ tĩnh mạch! Vỡ tĩnh mạch mất... Ta đã nói bao nhiêu lần rồi! (suy yếu) đừng có thấy mạch máu của người ta to một chút, là con cắm loại kim tiêm này vào..."
"Kể cả to đến mấy...Cắm vào cũng không được..."
Lâm Ân lập tức chấn động, nói: "Thực xin lỗi thầy... Con... Con sẽ rút kinh nghiệm sâu sắc, học tập chú tâm hơn."
Sau đó, hắn nhanh chóng tiêm xong thuốc cầm máu cho thầy, cũng tiêm cả thuốc tê, cuối cùng máu cũng ngừng lại.
Lâm Ân nheo mắt, lại cầm lấy cây kim bén nhọn kia lên.
Đinh ——
Hào quang chợt lóe.
"Thầy! Con tới đây!"
"Biết khâu như thế nào chưa?" Cưa Máu run rẩy hỏi.
Lâm Ân nghiêm túc cầm kim, nói: "Biết ạ thưa thầy! Mỗi lần thầy khâu miệng vết thương cho người khác, đồ nhi đều đứng bên cạnh quan sát vô cùng cẩn thận!"
Cưa Máu thoáng buông lỏng một hơi, nói: "Vậy là tốt rồi..."
Hơn nữa, ông đã được tiêm thuốc tê, hẳn là không đau lắm đâu.
Mà nói cho cùng, nhóc con này cũng đi theo bên người ông hai năm rồi, mưa dầm thấm đất, hắn cũng nên học được chút bản lĩnh chân chính.
"Vậy bắt đầu đi..."
Xoát xoát xoát xoát——
Cưa Máu (ヾ ノ ꒪ ཫ ꒪)——
Khốn nạn thật!
Chuyện gì vậy! Vì sao rõ ràng đã tiêm thuốc tê rồi, còn đau như chết cha chết mẹ thế này?
Đừng bảo là thằng nhóc con này đã học được loại kỹ năng bị động nào đó có thể tự động mang đến cho người khác cảm giác đau đớn nha!
Móa nó, tiêm nhiều thuốc tê như vậy, vẫn cmn không áp chế được hay sao?
Móa nó, cường độ kỹ năng gây đau đớn kia cao dữ vậy?
Về sau, lúc con cùng con gái nhà người ta trải qua lần đầu tiên kia, tuyệt đối không được làm người ta đau chết đi đó!
Xoát xoát xoát ——
Xoát xoát xoát ——
【 kinh nghiệm khâu người +1】
【 kinh nghiệm khâu người +1】
【 kinh nghiệm khâu người +1】
...
Hơn mười phút sau, Lâm Ân trấn định lấy kéo ra, cẩn thận cắt đầu sợi chỉ trên bụng thầy mình, lại vỗ vỗ cái nơ con bướm rất xinh đẹp đã được thắt gọn gàng bên trên, cuối cùng là lấy ra một chút dược tề khôi phục, nhẹ nhàng bôi lên trên một chút, đại công cáo thành.
"Thầy! Ca phẫu thuật vô cùng thành công!" Lâm Ân nghiêm túc giơ ngón tay cái lên, nói: "Bên trong cùng bên ngoài, cả mặt lưng nữa, chỗ nên khâu và không nên khâu đều khâu xong cả rồi, cam đoan sẽ không phát sinh sai lầm nữa."
"..."
"..."
Không người đáp lại.
Lâm Ân ngẩn ra, nhẹ nhàng lật chiếc khăn vải màu trắng đang phủ lên mặt thầy mình, nói: "Thầy?"
Cưa Máu (ヾ ノ ꒪ ཫ ꒪)—— đã sùi bọt mép mà chết ngất đi từ lâu rồi.
"Thầy ơi!" Lâm Ân quá mức sợ hãi hét lên.
...
Nửa giờ sau.
Lâm Ân giống như một tên học trò, đứng ở phía sau Cưa Máu, nghiêm túc vươn tay tới, không ngừng “Đát đát đát đát” đấm lưng cho người thầy kính yêu của mình.
Cưa Máu với sắc mặt tái nhợt tựa vào bàn giải phẫu, nhìn mớ băng vải đang quấn trên bụng mình.
"Lâm Ân, có chắc là con không để lại cái gì đó ở trong bụng thầy hay không?"
"Ví dụ như kéo, quả cầu len, một, hai cái kim, cái bao tay hoặc là chiếc kính một mắt của con chẳng hạn..."