Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 1004 - Chương 1003: Vụ Án Này Thuộc Về Ta (1)

Chưa xác định
Chương 1003: Vụ án này thuộc về ta (1)

2x0 "Ta cảm thấy rất nhanh nữa thôi ngươi sẽ không vui vẻ nổi." Hạ Chí nhìn Trương Long, nói rất chân thành.

Trương Long hơi ngẩn ra, hiển nhiên hắn ta không hiểu ý của Hạ Chí. Trên thực tế, đúng là hắn ta rất vui vẻ vì Hạ Chí trở về. Dựa theo trình độ nào đó đến nói, Trương Long cảm thấy Hạ Chí có thể tính là phúc tinh của hắn ta. Quãng thời gian Hạ Chí ở thành phố Thanh Cảng, hắn ta đã phá được không ít vụ án lớn.

Mà trong mấy tháng Hạ Chí biến mất này, những vụ án lớn Trương Long phụ trách lại ít đi rất nhiều, điều này khiến Trương Long vừa nhìn thấy Hạ Chí đã có cảm giác rất thân thiết như vậy.

"Vụ án này thuộc về ta" Giọng nói lạnh như băng truyền đến từ phía sau Trương Long.

Sự lạnh băng dị thường còn có giọng nói cực kỳ êm tai, hết sức quen thuộc kia khiến Trương Long ngẩn ngơ. Ngay sau đó khóe miệng hắn ta lộ ra nụ cười khổ, rốt cục hắn ta cũng hiểu ý trong câu nói vừa rồi của Hạ Chí.

Xoay người, Trương Long lập tức thấy được hai mỹ nữ cảnh quan, mà một người trong đó càng xinh đẹp gợi cảm không ai có thể sánh nổi, chính là Hạ Mạt đã biến mất rất lâu.

"Hạ cảnh quan, ngươi cũng quay về rồi." Trương Long lên tiếng chào Hạ Mạt. Đối với sự trở về của Hạ Mạt, Trương Long cũng có cảm giác không cách nào nói được thành lời.

Thật ra Trương Long cũng rất hoan nghênh Hạ Mạt trở về.

Không nói tới Hạ Mạt xinh đẹp vô cùng, mỗi ngày chỉ cần liếc mắt nhìn đã có thể cảm thấy vui mắt. Mấu chốt ở chỗ năng lực phá án của Hạ Mạt cũng tương đối dũng mãnh.

Nhưng Trương Long cũng rất bối rối. Hạ Mạt vừa về, những vụ án có liên quan tới trường trung học phổ thông Minh Nhật cũng đều thuộc về Hạ Mạt quản lý.

Cũng giống như bây giờ, Trần Kỳ bị người đâm thương ngay trên đường, đây vốn là vụ án lớn, nhưng hiển nhiên hiện tại vụ án này vô duyên với Trương Long.

"Hạ lão sư." Nữ cảnh quan đi theo Hạ Mạt đương nhiên là Tequila.

Mà lúc này nàng cũng lên tiếng chào hỏi Hạ Chí, sau đó tiếp tục nói: "Vì hung thủ đâm Trần Kỳ bị thương cầm dao quờ quạng lung tung trên đường cái, bị một cảnh sát trực ban đi ngang qua nổ súng bắn chết. Cảnh sát kia không có vấn đề gì, cho nên hiện tại đường như các đầu mối đã bị chặt đứt."

"Ừm, vậy các ngươi kết án đi, không cần tra xét nữa." Hạ Chí thuận miệng nói.

"Này..." Tequila nhìn về phía Hạ Mạt, hiển nhiên nàng cảm thấy cứ kết án như vậy dường như hơi gấp gáp.

"Kết án." Hạ Mạt lạnh lùng phun ra hai chữ, sau đó xoay người rời đi.

Tequila ngẩn ngơ, vội vàng đuổi theo nàng.

Mà Trương Long còn chưa kịp rời đi lại có chút ngẩn người. Hạ Mạt chạy tới nơi này là để trực tiếp kết án sao?

Cho dù muốn kết án cũng không thể vội vã như thế, chí ít cũng phải hỏi thăm người chứng kiến một chút chứ? Tỷ như lời chứng của Quan Tiểu Nguyệt, kiểu gì cũng phải lấy một phần trước đã chứ?

Chẳng qua, mắt thấy Hạ Mạt và Tequila đã rời khỏi, Trương Long cũng biết Hạ Mạt là người luôn không thích người khác nhúng tay vào vụ án của nàng. Cứ việc vụ án này được kết một cách hơi kỳ cục, nhưng Trương Long vẫn quyết định mặc kệ chuyện này.

"Hạ lão sư, chúng ta cáo từ trước." Trương Long lên tiếng chào Hạ Chí, sau đó cũng xoay người rời đi.

"Này, ngươi cứ để cảnh sát rời đi như vậy sao?" Lúc này rốt cục Thu Đồng cũng không nhịn được.

Vừa rồi khi Hạ Mạt lại lần nữa xuất hiện, Thu Đồng cũng không nói gì, nàng sợ bản thân mình không nhịn được sẽ nổi nóng.

Nhưng nàng không ngờ tới Hạ Mạt lại chỉ tới đây lắc lư một chút sau đó lại đi.

Mà toàn bộ quá trình Hạ Mạt lại có thể không nói chuyện với Hạ Chí.

"Đồng Đồng, việc này ta sẽ xử lý." Hạ Chí mỉm cười: "Việc cảnh sát có thể làm đều đã làm rồi."

"Thế nhưng Hạ lão sư, liệu trong này có thể có vấn đề gì không?

Ta luôn cảm thấy đây không phải cướp đoạt bình thường, mà là có người cố ý muốn giết chết Trần Kỳ. Tuy hung thủ đã chết, nhưng liệu còn có hung thủ phía sau màn chân chính không?"

Lúc này Quan Tiểu Nguyệt cũng không nhịn được phát biểu ý kiến của mình.

"Chẳng mấy chốc nữa các ngươi sẽ hiểu toàn bộ sự tình" Hạ Chí quay đầu nhìn về phía Thu Đồng: "Honey, ta đưa ngươi về nhà trước, sau đó ta sẽ đi xử lý chuyện này."

"Ngươi trực tiếp đi xử lý đi, không cần đưa ta về." Thu Đồng tức giận nói: "Ta ở lại bệnh viện tiên, chờ khi Trần Kỳ phẫu thuật xong lại nói tiếp."

"Ừm, cũng tốt, Đồng Đồng, vậy ta đi trước." Hạ Chí cũng không nói nhiều. Lần này hắn rời đi rất dứt khoát, vừa nói xong hắn đã nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt Thu Đồng.

Chờ khi Thu Đồng kịp phản ứng lại, nàng không khỏi nghĩ tới, tên hỗn đản này vội vã rời đi như vậy không phải là lại đi tìm Hạ Mạt chứ?

Không thể không nói, lần này Thu Đồng đã oan uổng Hạ Chí thật.

Lúc này hắn không đi tìm Hạ Mạt.

Phòng làm việc của tổng giám đốc tập đoàn Trần thị có vẻ tương đối xa hoa. Mà giờ khắc này, trong văn phòng xa hoa chỉ có một nữ nhân hơn ba mươi tuổi. Nữ nhân này không thể tính là rất xinh đẹp nhưng lại có vẻ rất đoan trang. Mà ở tập đoàn Trần thị, nàng cũng rất có uy tín.

Nữ nhân này chính là tổng giám đốc hiện tại của tập đoàn Trần thị Nhâm Thái Tiệp. Cứ việc hiện tại đã hơn tám giờ, nhưng Thái Tiệp chưa hề có ý rời khỏi phòng làm việc. Mà hiện tại, thoạt nhìn về mặt nàng cũng có chút ngưng trọng.

Nhưng trên thực tế, nàng cũng không làm bất kỳ chuyện gì, thoạt nhìn nàng chỉ ngồi ở chỗ kia như đang đợi cái gì đó.

Bình Luận (0)
Comment