"Nhớ phải đến U Linh học viện báo danh đúng hạn, thư thông báo trúng tuyển đang ở chỗ Thu Đồng" Nói xong câu đó, Hạ Mạt lại lần nữa biến mất.
Hạ Chí nhẹ nhàng thở hắt ra. Hắn nhìn hư không, cúi đầu tự nói:
"Đồng Đồng à Đồng Đồng, ngươi có biết trên đời này thật sự có một Thế Giới Hắc Ám chân chính không?"
Vừa rồi Hạ Chí nói tới Thế Giới Hắc Ám, thật ra nó cũng không chỉ là một ví dụ, mà trên đời này thật sự có một Thế Giới Hắc Ám chân chính đang muốn thôn phệ tất cả. Mà hắn nhất định phải ngăn cản chuyện này xảy ra.
"Nhưng mà honey, hiện tại ta chỉ muốn ở cùng ngươi." Hạ Chí tiếp tục lẩm bẩm. Sau đó hắn lại đột nhiên biến mất khỏi ghế dài.
Hạ Chí về tới ký túc xá thuộc về hắn. Cho dù hắn đã biến mất mấy tháng nhưng ký túc xá vẫn còn đó, hơn nữa còn rất sạch sẽ.
Mà sofa hắn vẫn luôn dùng để ngủ cũng đang còn ở đây.
Hạ Chí nằm trên ghế sofa nhắm mắt lại, nhìn như rất nhanh đã tiến vào mộng đẹp.
Mà trong ký túc xá của Thu Đồng, Thu Đồng lại lăn qua lộn lại, thật lâu vẫn không cách nào đi vào giấc ngủ. Mãi đến lúc sáng sớm nàng mới miễn cưỡng đi vào giấc ngủ.
Nhưng vừa ngủ chưa bao lâu Thu Đồng đã bị điện thoại đánh thức.
Ngáp dài cầm điện thoại di động lên, vừa nhìn thấy người gọi điện thoại tới là Hàn Tiếu, Thu Đồng lại không nhịn được than thở: "Ta nói này Tiếu Tiếu, mới sáng sớm ngươi đã làm gì vậy? Ta mới vừa ngủ đây."
"Mới vừa ngủ?" Dường như Hàn Tiếu hơi ngẩn ra, sau đó liền oa một tiếng: "Thu đại tiểu thư, hai người các ngươi cũng quá liều mạng đi? Cả đêm không ngủ? Hạ đại soái ca thật đúng là người sắt!"
"Cái gì người sắt..." Thu Đồng nhất thời không kịp phản ứng.
Nhưng một giây sau sắc mặt nàng đột nhiên đỏ bừng, cao giọng nói: "Tiếu Tiếu chết tiệt, ngươi nói hươu nói vượn gì đây? Tối hôm qua ta ngủ một mình!"
"A? Không thể nào?" Trong giọng điệu của Hàn Tiếu tràn đầy không tin: "Ta nói này Thu đại tiểu thư, ta đọc sách không ít, ngươi đừng nghĩ gạt ta. Các ngươi vất vả lắm mới gặp lại, Hạ đại soái ca có thể nỡ bỏ qua cơ hội tốt như vậy sao?"
"Tiếu Tiếu chết tiệt, có phải gần đây ngươi phát xuân rồi không?"
Thu Đồng tức giận nói: "Nói chung tối hôm qua ta ở một mình.
Còn có, hắn không lưu manh như ngươi nói!"
"Đúng không?" Hàn Tiếu cảm khái: "Thu đại tiểu thư, đối mặt với đại mỹ nữ như ngươi mà Hạ đại soái ca còn có thể nhịn không đùa giỡn lưu manh, đây tuyệt đối là chân ái!"
"Này, đừng nói vớ vẩn, nói mau, ngươi gọi điện thoại cho ta có chuyện gì? Ta còn đang muốn ngủ đây!" Thu Đồng tức giận nói.
"À, đúng rồi, ngươi xem tin tức đi, Trần Thiên Thành không sao rồi." Hàn Tiếu nói nhanh: "Thu đại tiểu thư, Hạ đại soái ca nhà các ngươi thật đúng là thần nhân, ta không biết rốt cục hắn đã làm gì nhưng chỉ trong vòng một đêm, mọi chuyện đã được giải quyết xong."
"Cái gì? Trần Thiên Thành không sao rồi?" Thu Đồng ngẩn ra.
"Thu đại tiểu thư, ngươi xem tin tức đi, ta cúp trước." Rất nhanh Hàn Tiếu đã cúp điện thoại.
Thu Đồng cũng lập tức cảm thấy hết buồn ngủ, bắt đầu lên mạng mở trang web tin tức.
"Tin tức bạo tạc! Tổng giám đốc Thái Tiệp của tập đoàn Trần thị lại là nữ nhi ruột thịt của Trần Thiên Thành!"
"Tỷ đệ tương tàn! Ân oán hào môn lại trình diễn!"
"Tình thương của cha như núi, thủ phủ gánh tội thay nữ nhi!"
"Mất sạch nhân tính, độc phụ này ngay cả đệ đệ ruột thịt cũng không tha!"
Đủ loại tiêu đề tin tức gần như đều đang nói tới một chuyện. Sau khi nhanh chóng xem lướt qua những tin tức này, Thu Đồng gần như đã hiểu rõ toàn bộ mọi chuyện.
Vào đêm qua, tổng giám đốc hiện tại của tập đoàn Trần thị Nhâm Thái Tiệp đi tới cục cảnh sát thành phố Thanh Cảng tự thú, nàng nói mấy tháng trước là nàng đã giết chết bảo mẫu của Trần Thiên Thành, mà nàng càng thừa nhận chuyện Trần Kỳ gặp phải cướp trên đường trước đó trên thực tế là nàng thuê người tới giết.
Mà gần như đồng thời, Trần Thiên Thành đang ở trong tù cũng bắt đầu khiếu nại, nói hắn không giết chết bảo mẫu, hắn nói hung thủ thật sự là Thái Tiệp.
Tuy thoạt nhìn chuyện Trần Thiên Thành giết chết bà vú trước đó đã có chứng cứ vô cùng xác thực, nhưng khi cảnh sát bắt đầu điều tra lại phát hiện những chứng cớ kia là Trần Thiên Thành ngụy tạo, chỉ vì gánh tội thay. Mà sở dĩ Trần Thiên Thành làm như vậy cũng rất đơn giản, Thái Tiệp là nữ nhi ruột thịt của hắn ta.
Có người nói Trần Thiên Thành đã từng có một thê tử khác, chỉ là trước khi Trần Thiên Thành làm giàu, nàng đã rời khỏi Trần Thiên Thành. Chỉ có điều trước đó Trần Thiên Thành cũng không biết mình còn có một nữ nhi. Hắn ta chỉ mới biết được chuyện này đoạn thời gian trước. Mà hắn ta cảm thấy mình không thể chăm sóc tốt cho nữ nhi, trong lòng hổ thẹn, vì vậy mới quyết định gánh tội thay cho nữ nhi.
Mà bây giờ, sở dĩ Trần Thiên Thành phản cung cũng rất đơn giản, hắn vốn tưởng Thái Tiệp sẽ chăm sóc tốt cho Trần Kỳ, nào biết được hiện tại Thái Tiệp lại có thể phát rồ tới mức muốn giết chết Trần Kỳ. Cho nên Trần Thiên Thành quyết định nói ra chân tướng.
Nói ngắn lại, trải qua một buổi tối điều tra, cảnh sát gần như đã có thể xác định chuyện này, Thái Tiệp đã bị bắt. Về phần Trần Thiên Thành, cảnh sát dự định truy cứu tội giả tạo chứng cứ cản trở người thi hành công vụ, nhưng hắn ta đã được người bảo lãnh hậu thẩm. Lúc này, có người nói Trần Thiên Thành đang ở bệnh viện chăm sóc nhi tử bị thương.
Nguyên chuyện tuy nghe có chút máu chó, nhưng lại có thể giải thích được. Cộng thêm Thái Tiệp đã tự thú, cho nên gần như không ai hoài nghi tính chân thật của chuyện này. Vấn đề duy nhất là vì sao Thái Tiệp lại tự thú?
Lúc này Thu Đồng cũng đang có nghi ngờ như vậy, mà cũng đúng lúc này, nàng nghe được tiếng gõ cửa.