Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 1024 - Chương 1023: Thoạt Nhìn Cũng Có Vẻ Rất Thành Thực (1)

Chưa xác định
Chương 1023: Thoạt nhìn cũng có vẻ rất thành thực (1)

"Trịnh Vũ, có phải ngươi vui vẻ quá sớm rồi không?" Phi Yến lại hừ nhẹ một tiếng: "Hạ Chí còn chưa thua đâu"

"Lão bà, nhất định sẽ thua." Trương Thành Hùng không nhịn được nói. Tuy trên lý luận đúng là Hạ Chí còn chưa thua, tới hiện tại quả bowling kia còn đang lăn lộn trên đường bóng, nhưng tốc độ lăn này thật đúng là còn chậm hơn cả rùa đen bò. Hơn nữa xem xu thế này hơn phân nửa sẽ lập tức sẽ dừng lại, vốn không cách nào lăn tới đích.

"Ngươi vẫn trước sau như một, không thông minh bằng lão bà ngươi." Hạ Chí nhìn Trương Thành Hùng, dáng về cảm khái.:

"Nam nhân lợi hại như ta sao có thể thất bại được?"

Nói đến đây Hạ Chí lại nhìn về phía Thu Đồng, trên mặt lộ ra nụ cười xán lạn: "Honey, ngươi thổi khí giúp ta, chỉ cần ngươi thổi, bóng sẽ lăn càng nhanh hơn."

"Muốn thổi chính ngươi thổi!" Thu Đồng tức giận nói, loại chuyện hoang đường này nàng mới không tin.

21 "Được rồi, vậy để ta đến thổi." Hạ Chí nhẹ nhàng thổi một hơi về phía Thu Đồng, sau đó bowling như đột nhiên được thổi một luồng gió, mà luồng gió này lại có thể thổi tới mái tóc dài tuyệt đẹp của Thu Đồng bay lên!

Thu Đồng vốn xinh đẹp phi phàm, giờ khắc này lại càng giống như tiên nữ.

"Oa, thực sự động!" Kỳ Kỳ kêu.

Mà nàng vừa kêu như vậy lại khiến mọi người không tự chủ được đều nhìn về phía bowling kia. Vừa nhìn một cái, khỏi phải nói, quả bowling kia lại có thể lăn với tốc độ nhanh hơn thật, hơn nữa càng lăn càng nhanh!

Một đám người ngẩn người, chuyện này cũng quá giả đi?

Tạm thời không nói tới Hạ Chí chỉ thổi một hơi như vậy, không thể nào thổi ra một cơn gió. Cho dù hắn có thể thật, cơn gió này cũng không cách nào thổi tới bowling lăn nhanh như thế được!

Thế nhưng sự thực chính là, bowling thật sự càng lăn càng nhanh, sau đó dưới ánh mắt soi mói của mấy chục người, nó đụng phải ki.

Bịch.

Mấy ki ngã xuống, mọi người vừa nhìn, chẳng phải là năm ki sao?

"Oa, thắng rồi!" Kỳ Kỳ hơi kích động, lập tức nhảy phốc lên ôm lấy Dương Kiệt.

"Mọe, thắng thật?" Trương Thành Hùng có chút khó tin.

Phi Yến véo Trương Thành Hùng một cái: "Ngươi hy vọng ta bị thua mất sao?"

"Này... điều này sao có thể?" Bên kia, mỹ nữ tên Lạp Lạp lại có chút trợn tròn mắt. Loại chuyện không thể tưởng tượng nổi như vậy lại có thể thực sự xảy ra?

Một giây sau, ả lại kêu lên: "Gian dối, các ngươi làm vậy là ăn gian!"

Trịnh Vũ không nói gì, nhưng mặt cực kỳ âm trầm. Hiển nhiên hắn ta hoàn toàn không ngờ tới kết quả này.

Vừa rồi hắn ta còn tưởng mình có thể tàn nhẫn nhục nhã Trương Thành Hùng, nếu Phi Yến bị thua thật, không cần phải chờ tới buổi sáng ngày mai, hắn ta có thể lan truyền tin tức này khắp thành phố Thanh Cảng. Mà Hạ Chí đã đánh cược với hắn ta cũng chẳng thể khá hơn là bao.

Thế nhưng Trịnh Vũ lại phát hiện, bản thân mình vui vẻ quá sớm, mà hắn ta lại càng thêm cảm thấy chuyện này có chút quỷ dị.

Điều này cũng khiến Trịnh Vũ bất giác nhớ tới một số đồn đãi về Hạ Chí. Rất nhiều người đều nói Hạ Chí có chút năng lực rất quỷ dị, luôn có thể làm ra một số chuyện nhìn như không thể nào.

"Trịnh Vũ, hiện tại hẳn ngươi nên thực hiện đổ ước đi chứ?" Lúc này Trương Thành Hùng mở miệng: "Hay là ngươi muốn đổi ý?"

"Trương Thành Hùng, không nên đắc ý quá sớm, Trịnh Vũ ta nói lời giữ lời, thua chính là thua" Trịnh Vũ lạnh lùng nói: "Thắng bại là chuyện thường của nhà binh, được mất nhất thời không tính là gì cả.

"Vũ ca, ta đây... Lạp Lạp nhìn về phía Trịnh Vũ, sắc mặt hơi bất an.

"Lạp Lạp, ta nói là làm, về phần ngươi, có tuân thủ đổ ước hay không thật không liên quan gì tới ta." Trịnh Vũ thản nhiên nói.

"ĐM, Trịnh Vũ ngươi có biết xấu hổ hay không?" Trương Thành Hùng lập tức mắng lên: "Ngươi nói vậy không phải là muốn nói cho nàng biết nàng không cần tuân thủ đổ ước sao?"

"Trương Thành Hùng, lời này là ngươi nói, ta chưa từng nói như vậy." Trịnh Vũ không chút hoang mang nói. Tuy hắn ta không thừa nhận, nhưng hắn ta cũng không phủ nhận. Hiển nhiên, trên thực tế, đúng là hắn ta đang ám chỉ Lạp Lạp không cần phải tuân thủ đổ ước.

Hiển nhiên Lạp Lạp cũng không ngu dốt, ả lập tức kịp phản ứng:

"Là nam nhân các ngươi đang đánh cuộc, dựa vào cái gì lại muốn ta tuân thủ đổ ước? Ta cũng không đánh cuộc với các ngươi!"

"Lạp Lạp, mới vừa rồi ngươi đã há miệng đồng ý" Phi Yến hừ nhẹ một tiếng.

"Cho dù ta đã đồng ý thì thế nào? Hiện tại ta muốn đổi ý thì đã sao?" Lạp Lạp bĩu môi: "Các ngươi đổ ước như vậy vốn không hợp pháp, ta vốn không cần tuân thủ. Không tin các ngươi báo cảnh sát đi, xem cảnh sát bắt các ngươi hay là bắt ta!"

"Người anh em, lần này bọn họ quyết tâm muốn ăn vạ"" Trương Thành Hùng nhìn về phía Hạ Chí, có chút buồn bực. Thật ra Lạp Lạp cũng không nói sai, loại đổ ước này đúng là không hợp pháp thật, cho nên trên lý luận, nó cũng không có sức ràng buộc gì.

Bình thường, đều là người trong giới, tất cả mọi người phải nể mặt nhau cho nên thông thường bọn họ vẫn sẽ thực hiện đổ ước. Nhưng hiện tại nếu Lạp Lạp quyết tâm muốn ăn vạ, Trương Thành Hùng cũng không biện pháp gì.

"Trương Thành Hùng, nói ngươi hết thời đúng là hết thời, không có thực lực, cho dù các ngươi có chơi chiêu để thắng thì đã sao?"

Trịnh Vũ cười lạnh: "Đêm nay ta phải đi trước đây. Một ngày nào đó ta sẽ lại nâng người vợ siêu sao hết thời của ngươi trở nên nổi tiếng lại."

"Trịnh Vũ, ngươi đừng kiêu ngạo, đừng tưởng hiện tại Trịnh gia các ngươi có thể ôm bắp đùi người khác là trâu lắm!" Trương Thành Hùng rất tức giận, tên khốn kiếp này đã thua cuộc lại còn dám kiêu ngạo như vậy!

Bình Luận (0)
Comment