Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 1033 - Chương 1032: Thật Ra Ta Không Đồng Ý (2)

Chưa xác định
Chương 1032: Thật ra ta không đồng ý (2)

Mà đợi khi nàng nói rõ chỉ tiết mọi chuyện, hai người đã đi vào khách sạn Giả Nhật Thiên Đường.

Phòng ăn nơi này có thể tính là không tồi, bữa sáng cũng rất phong phú. Cộng thêm phục vụ quen biết hai người bọn họ, thái độ phục vụ cũng tương đối tốt, cho nên tới hiện tại Thu Đồng vẫn rất thích tới đây ăn cơm.

Hai người tìm một vị trí ngồi xuống, sau đó Thu Đồng tiếp tục hỏi: "Dường như cái liên minh quý tộc kia rất lợi hại thật, chỉ mới một tiếng trôi qua bọn hắn đã biết những công ty ta mua cổ phiếu, hơn nữa còn khiến mỗi công ty đều gặp chuyện. Đúng rồi, dường như máy vi tính của ta đã bị bọn hắn hack mất. Ngươi nói xem số tài khoản và vân vân của ta có bị gì không?"

"Đồng Đồng, đừng lo lắng, chúng ta cứ ăn điểm tâm trước đã"

Đối với chuyện này Hạ Chí lại không hề để tâm.

Nghe Hạ Chí nói như vậy Thu Đồng cũng không quá quan tâm tới chuyện này nữa. Với những chuyện này, nàng tuyệt đối tin tưởng Hạ Chí, nếu Hạ Chí đã nói không cần lo lắng vậy đúng là không cần lo lắng thật.

Bữa sáng này hai người ăn gần một giờ mới xong, sau đó Thu Đồng đi tính tiền. Trên người nàng không có tiền mặt, vì vậy nàng để phục vụ trực tiếp cà thẻ tín dụng.

"Cái kia... Thu Đồng tiểu thư, hình như thẻ của ngươi có chút vấn đề." Phục vụ cà thẻ thử sau đó nói với Thu Đồng.

Không đợi Thu Đồng trả lời, phục vụ lại lập tức bổ sung: "Chẳng qua không sao, Thu Đồng tiểu thư, ngươi có thể chờ lần sau trở lại rồi mới thanh toán"

"Thẻ có vấn đề?" Thu Đồng ngẩn ra, sau đó lại lấy một tấm thẻ khác ra: "Vậy thử thẻ này xem"

Thế nhưng tấm thẻ này vẫn không cách nào cà được.

Thu Đồng lập tức cảm thấy có điểm gì đó không đúng, bèn lấy hết toàn bộ thẻ ngân hàng trên người ra để phục vụ cà thử. Sau đó, người bán hàng này cũng cảm thấy có điểm gì đó không đúng.

"Thu Đồng tiểu thư, này... sao lại thế này?" Phục vụ cũng ngây người. Nếu chỉ có một tấm thẻ xảy ra vấn đề cũng có thể tính là bình thường, nhưng nhiều thẻ như vậy đều xảy ra vấn đề, đây tuyệt đối là chuyện không bình thường.

"Đồng Đồng, hay là để ta tới trả tiền đi" Hạ Chí tiện tay đưa một chồng tiền mặt cho phục vụ: "Không cần thối lại"

"A, cảm ơn Hạ lão sư." Phục vụ sửng sốt, sau đó lại mừng rỡ không thôi. Mặc dù bữa ăn sáng này cũng không rẻ, nhưng kỳ thật cũng chỉ chừng mấy trăm tệ mà thôi. Mà một chồng tiền mặt của Hạ Chí ít nhất cũng phải hơn ngàn.

"Ta còn tưởng cho tới bây giờ ngươi chưa từng mang theo tiền!"

Thu Đồng tức giận nói.

"Honey, ta là loại nam nhân tốt nhất trần đời, vừa có thể ăn cơm mềm vừa có thể nuôi lão bà." Vẻ mặt Hạ Chí tràn đầy ý cười xán lạn: "Khi ngươi có tiền ta có thể vui vẻ ăn cơm mềm, nếu Đồng Đồng ngươi không có tiền, ta có thể vui vẻ nuôi lão bà."

Thu Đồng nhất thời không phản bác được, sau đó nàng trực tiếp hồi sang chuyện khác: "Thẻ ngân hàng của ta bị sao vậy? Hình như nó đều bị đóng băng rồi."

Suy nghĩ một chút, Thu Đồng lại bổ sung: "Cho dù thẻ tín dụng bị đóng băng không thể cà được, nhưng thẻ tiết kiệm của ta cũng có rất nhiều tiền, vì sao cũng không thể cà được?"

"Ừm, có lẽ là có người không muốn để ta ăn cơm mềm, muốn cho ta nếm thử mùi vị nuôi lão bà." Hạ Chí nghiêm trang nói, sau đó lôi kéo Thu Đồng đi ra phía ngoài: "Honey, tạm thời đừng quan tâm tới mấy chuyện này, hôm nay để ta tới nuôi ngươi. Ngươi nói đi, ngươi muốn thứ gì? Ta mua tới cho ngươi."

"Ngươi nói xem liệu có phải là liên minh quý tộc gì gì đó đang chỉnh ta không?" Lúc đi ra khỏi khách sạn, Thu Đồng không nhịn được hỏi. Hiện tại đương nhiên nàng không có tâm tư mua mua mua gì cả.

Hạ Chí còn chưa lên tiếng, điện thoại của Thu Đồng đã đổ chuông.

Vừa nhìn số điện thoại gọi đến, Thu Đồng lập tức nhận máy:

"Tiếu Tiếu, chuyện gì vậy?"

"Thu đại tiểu thư, dường như chúng ta gặp phiền toái rồi, sở luật của chúng ta đột nhiên nhận được tin báo, đoàn luật muốn điều tra chúng ta, cụ thể là điều tra cái gì hiện tại ta còn chưa rõ lắm.

Còn có chuyện khác nữa, bên phía Trần Thiên Thành, tài chính của cả tập đoàn Trần thị đột nhiên bị toà án đóng băng, bọn họ nói cần tiến hành bảo toàn tài sản gì đó." Hàn Tiếu nói nhanh:

"Hiện tại ta còn chưa rõ đã có chuyện gì xảy ra, nhưng ta luôn cảm thấy có người đang chơi chúng ta"

"Hàn đại luật sư, đúng là có người đang chơi chúng ta, nhưng mà ngươi không cần để ý đến, ta sẽ giải quyết." Hạ Chí lại tiếp lời.

"A, thực sự có người đang chơi chúng ta?" Hàn Tiếu sửng sốt, ngay sau đó nàng lại nói thêm: "Vậy được rồi, Hạ đại soái ca xử lý đi, ta sẽ mặc kệ trước."

Hàn Tiếu nhanh chóng cúp điện thoại. Mà Thu Đồng vừa định nói gì đó đã thấy điện thoại đổ chuông. Lần này là Phương Đắc Thắng gọi điện thoại tới.

"Phương chủ nhiệm, làm sao vậy?" Thu Đồng mơ hồ có dự cảm, có phải trường trung học phổ thông Minh Nhật cũng xảy ra chuyện không?

"Hiệu trưởng, vừa rồi phòng tài vụ gọi điện thoại tới cho ta, dường như tài khoản của phòng tài vụ trường chúng ta có vấn đề, vốn dĩ chúng ta chuẩn bị trả cho người ta một khoản tiền, nhưng hiện tại không cách nào chuyển tiền được." Giọng điệu của Phương Đắc Thắng có chút cấp thiết: "Hôm nay trên mạng có người đồn trường chúng ta gặp khủng hoảng tài chính, cho nên có người tìm chúng ta đòi nợ. Nếu hiện tại chúng ta không thể trả tiền, khiến tin đồn này lan tràn, tới lúc đó chúng ta sẽ gặp phiền toái."

"Ta biết rồi, chuyện sẽ được giải quyết nhanh thôi." Sắc mặt Thu Đồng trở nên hơi khó coi, nàng nhanh chóng cúp điện thoại, sau đó nhìn Hạ Chí: "Ngươi có biện pháp giải quyết thật sao?"

Bình Luận (0)
Comment