Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 1034 - Chương 1033: Hạ Chí Câu Cá Nuôi Đồng Đồng (1)

Chưa xác định
Chương 1033: Hạ Chí câu cá nuôi Đồng Đồng (1)

Hiện tại tâm tình của Thu Đồng có chút không tốt lắm. Vốn dĩ nàng cũng không đặt cái gọi là liên minh quý tộc này ra gì, mà uy hiếp của liên minh quý tộc tối hôm qua nàng cũng chẳng coi là cái gì lớn lao. Dù sao thì nàng có bị thiệt mấy ức hay không cũng còn khó nói đây.

Nhưng hiện tại nàng lại ý thức được, người của liên minh quý tộc này có năng lượng rất lớn, hoàn toàn vượt quá sức tưởng tượng của nàng. Hiện tại không chỉ có nàng, ngay cả trường trung học phổ thông Minh Nhật có liên quan với nàng, còn có tập đoàn Trần thị thậm chí là Hàn Tiếu đều có thể xảy ra vấn đề. Mà nếu cứ phát triển theo xu thế này, sợ rằng còn sẽ có những người khác xảy ra vấn đề.

Lúc đầu Thu Đồng cảm thấy việc này không cần vội, nhưng hiện tại nàng lại cảm thấy chuyện đã rất khẩn cấp, nếu không nhanh chóng giải quyết sẽ xảy ra vấn đề lớn.

"Muốn vui vẻ qua ngày cuối tuần với lão bà cũng không được" Hạ Chí lẩm bẩm.

Lúc này điện thoại của Thu Đồng lại đổ chuông. Lần này, người gọi điện thoại tới là Phi Yến. Không cần nghe Thu Đồng đã đoán được đại khái, chuyện này lại có liên quan tới liên minh quý tộc.

"Phi Yến, có phải các người cũng gặp phiền toái không?" Thu Đồng nhận điện thoại, đi thẳng vào vấn đề hỏi.

"A, đúng, đúng vậy, Thu Đồng, các ngươi đang ở đâu?" Phi Yến ngẩn ngơ, sau đó vội vàng hỏi.

"Chúng ta đang ở cổng trường" Thu Đồng trả lời.

"À, chờ chúng ta vài phút, chúng ta lập tức tới ngay." Phi Yến nói nhanh một câu sau đó cúp điện thoại.

Thu Đồng nhìn về phía Hạ Chí, mở miệng nói: "Mấy người Phi Yến cũng gặp chuyện."

"Đồng Đồng, ngươi nói xem đợi lát nữa chúng ta nên tới nơi nào chơi đây?" Hạ Chí lại mở miệng hỏi.

"Này, đã tới lúc này rồi ngươi còn có tâm tư chơi đùa?" Thu Đồng tức giận nói.

Vẻ mặt Hạ Chí tràn đây vô tội: "Đồng Đồng, đây chỉ là chuyện nhỏ, rất nhanh ta sẽ giải quyết xong"

"Vậy ngươi giải quyết xong trước rồi lại nói" Thu Đồng hừ nhẹ một tiếng. Nàng tin tưởng Hạ Chí có thể giải quyết, nhưng nàng không tin Hạ Chí có thể dễ dàng giải quyết như vậy.

"Honey, tuy ta có thể giải quyết nhanh chóng, nhưng sau khi giải quyết xong còn cần một chút thời gian mới có thể nảy sinh hiệu quả." Vẻ mặt Hạ Chí tràn đầy nghiêm túc: "Chúng ta không thể để đám ngu xuẩn này chậm trễ ngày nghỉ của chúng ta. Cho nên chúng ta vẫn phải lên kế hoạch cho ngày cuối tuần của chúng ta trước thì hơn."

"Ta đã lên kế hoạch cho ngày cuối tuần với ngươi từ lúc nào vậy?"

Thu Đồng hừ nhẹ một tiếng: "Ngược lại chính ta không có tâm tình đi chơi xa, ngươi muốn chơi thế nào chính ngươi quyết định là được!"

"Ừm, honey, không bằng chúng ta lên nhà mới trên núi của chúng ta đi, vừa cân nhắc xem nên xây nhà thế nào, vừa nướng đồ câu cá và vân vân. Ngươi cảm thấy có được không?" Hạ Chí lập tức có ý tưởng.

Xây nhà?

Thu Đồng bắt đầu có chút do dự. Mấy tháng trước khi Hạ Chí nói tới chuyện xây nhà, thật ra nàng còn không muốn quản chuyện này. Nhưng bây giờ nàng lại bắt đầu cảm thấy, dường như mình nên chuẩn bị cho chuyện xây nhà.

Cũng không phải Thu Đồng không có nhà, nhưng đối với nàng, căn biệt thự ở thành phố Thanh Cảng mà nàng ở trước đó cũng không phải một ngôi nhà chân chính. Cũng chính vì vậy nàng mới có thể để Thu Tử Khang ở trong căn nhà kia. Mà ký túc xá của nàng ở trường trung học phổ thông Minh Nhật, tuy nó khiến nàng cảm giác có chút giống như ở nhà, nhưng dù sao nó cũng quá nhỏ, không thích hợp ở lâu.

Không hề nghi ngờ, Thu Đồng không muốn ở trong ký túc xá quá lâu, cho nên chuyện tạo ra một căn nhà thuộc về nàng chân chính cũng nên được đưa vào lịch trình.

Trước đó quan hệ giữa nàng và Hạ Chí còn chưa được chắc chắn, hiện tại, tuy nàng còn chưa thể xác định mình sẽ gả cho Hạ Chí, nhưng chí ít nàng đã trở thành bạn gái chân chính của Hạ Chí, hai người cũng đã có thể bắt đầu lên kế hoạch cho chuyện tương lai.

"Nơi cao như vậy có thể câu cá sao?" Thu Đồng mở miệng, lại bắt đầu nói sang một chuyện khác.

"Đồng Đồng, ngươi phải tin tưởng người chồng chưa cưới không gì không thể của ngươi." Hạ Chí cười xán lạn: "Đừng nói là câu cá trên núi, cho dù lên trời ta cũng có thể câu cá."

"Được rồi, vậy tới nơi đó đi. Chẳng qua mấy người Phi Yến sẽ đến ngay, chúng ta cùng đi" Thu Đồng cũng đồng ý.

"Honey, vì sao ngươi cứ nhất định phải tìm thêm mấy cái bóng đèn tới làm gì vậy?" Hạ Chí có chút buồn bực.

"Này, ngươi cứ độc lai độc vãng như vậy cũng chẳng có gì thú vị, tìm mấy người bạn cùng chơi đùa không phải càng tốt hơn sao?"

Thu Đồng trợn mắt liếc Hạ Chí.

Thu Đồng cảm thấy Hạ Chí vốn không có bạn bè chân chính.

Không ít người nhìn như rất quen thuộc với Hạ Chí, tựa như người què giữ cửa ở kia, nhưng nếu nói Hạ Chí và người què là bạn bè, nàng luôn cảm thấy không giống. Quan hệ giữa hai người càng giống với quan hệ giữa thượng cấp và hạ cấp hơn.

Đương nhiên bản thân Thu Đồng cũng không khá hơn chút nào.

Nhưng chí ít nàng còn có một người bạn thân thiết là Hàn Tiếu.

Mặt khác, hiện tại quan hệ giữa nàng và Phi Yến thậm chí là cả với Kỳ Kỳ đều không tệ lắm.

"Đồng Đồng, thật ra chuyện ta thích nhất là một năm 365 ngày, mỗi ngày hai mươi bốn giờ chỉ chơi đùa với ngươi." Hạ Chí nghiêm trang nói.

"Ngươi không cảm thấy buồn chán nhưng ta cảm thấy chán đây!"

Thu Đồng trợn mắt liếc Hạ Chí, nàng mới không muốn dính lấy hắn cả ngày như vậy, ở chung với gia hỏa này quá mệt mỏi!

"Đồng Đồng, ngươi cảm thấy chán là vì còn rất nhiều chuyện thú vị chúng ta chưa làm." Hạ Chí nhìn Thu Đồng, ánh mắt có một chút cổ quái: "Trong truyền thuyết, có rất nhiều rất nhiều tư thế thú vị có thể giải khóa..."

"Lưu manh, ngươi câm miệng!" Thu Đồng lập tức xấu hổ, tàn nhẫn đạp Hạ Chí một đạp, lời này nàng có thể nghe hiểu.

"A, sao ta lại lưu manh rồi?" Hạ Chí lẩm bẩm, một bộ rất vô tội: "Có phải Đồng Đồng lại hiểu sai ý ta nữa không?"

Bình Luận (0)
Comment