Mắt thấy đôi môi đỏ mọng gợi cảm của Charlotte sẽ in lên trên mặt Hạ Chí, đột nhiên đôi môi đỏ mọng của nàng như không thể tiếp tục tiến về phía trước.
"A, không được hôn?" Charlotte chu mỏ: "Hôm nay ta nhất định phải hôn ngươi!"
Đột nhiên Charlotte xuất hiện ở một bên khác của Hạ Chí, đổi phương hướng đổi tư thế tiếp tục hôn hắn.
"Vẫn không hôn được?" Charlotte thất bại lần nữa, quệt mồm: "Ta trở lại!"
Đột nhiên Hạ Chí động, tát thẳng về phía Charlotte.
"A, ba ba ngươi lại muốn đánh ta!" Charlotte tranh thủ tránh né: "Ngươi không đánh được... Vẫn không đánh được... Hi hi, ta đã nói là ngươi không đánh được..."
Bốp!
Đúng lúc này, tiếng một tát vang dội vang lên, sau đó là tiếng kêu bất mãn của Charlotte: "Hạ Chí, ngươi là tên lưu manh đáng chết, vậy mà ngươi lại đánh mông ta. Nơi đó của người ta đã rất lớn, bị ngươi đánh nó lại càng lớn hơn nữa!"
"Đừng thử, hiện tại ngươi vẫn không phải đối thủ của ta." Hạ Chí thản nhiên nói: "Nói đi, đột nhiên ngươi xuất hiện ở đây là có chuyện gì?"
"Ta tới bảo vệ Đồng Đồng tỷ tỷ." Charlotte cười quyến rũ với Hạ Chí: "Tên lưu manh ngươi đã trở về, chắc chắn sẽ lại muốn làm chuyện xấu với Đồng Đồng tỷ tỷ. Ngộ nhỡ ngươi không nhịn được biến thành tên háo sắc, cho dù ta đánh không lại ngươi nhưng vẫn có thể thay thế Đồng Đồng tỷ tỷ nha."
"Trong mấy ngày ta không có ở đây, đường như ngươi không thể bảo vệ tốt cho Đồng Đồng, khoản nợ này ta còn chưa tính với ngươi đâu." Hạ Chí có chút không vui.
"Này, ngươi đừng oan uổng ta, ta vẫn luôn âm thầm bảo vệ Đồng Đồng tỷ tỷ. Nếu nàng gặp phải nguy hiểm gì thật ta nhất định sẽ ra tay." Charlotte bĩu môi: "Hai ngày trước nếu không phải ngươi đã trở về, ta nhất định sẽ ném tên ngu ngốc muốn cướp Đồng Đồng tỷ tỷ đi tới nam cực làm đồ ăn cho gấu Bắc Cực!"
Ném tới nam cực làm đồ ăn cho gấu Bắc Cực?
May mà Thu Đồng không nghe được lời này, nếu không chắc chắn nàng sẽ rất cạn lời.
"Nếu như vậy, vậy bây giờ ngươi có thể đi rồi" Hạ Chí ôm Thu Đồng trên lưng, bắt đầu đuổi người.
"Này, đã lâu rồi chúng ta không gặp nhau, chẳng lẽ ngươi không muốn nói chuyện thêm một hồi với ta sao?" Charlotte trừng Hạ Chí, hơi bất mãn: "Có người nào đối xử với con gái mình như ngươi không?"
"Ta cũng không có con gái lớn như ngươi." Hạ Chí không chút hoang mang nói.
"Vậy lớn như vậy thì sao?" Đột nhiên Charlotte nhỏ đi, trở nên giống với lúc trước, thoạt nhìn chỉ có ba tuổi, vẫn xinh đẹp đáng yêu như vậy.
"Ta không rảnh đùa với ngươi, một cơ hội cuối cùng, nói chuyện chính đi!" Đột nhiên giọng nói của Hạ Chí trở nên lạnh lẽo, thoạt nhìn rõ ràng hắn không vui.
"Được rồi, hung cái gì mà hung" Charlotte lập tức khôi phục vẻ gợi cảm lúc trước: "Thật ra ta tới để thăm Đồng Đồng tỷ tỷ thật, thuận tiện có một chuyện nhỏ muốn hỏi ngươi."
"Chuyện gì?" Hạ Chí khẽ nhíu mày.
"Phải làm thế nào mới có thể đánh chết một người không chết được?" Charlotte thu hồi nụ cười trên mặt, rất rất nghiêm túc hỏi.
"Người không chết được?" Hạ Chí nhìn Charlotte: "Ngươi muốn nói dị năng giả có bất tử thân?"
"Đúng vậy, chính là loại người có đánh thế nào cũng không thể đánh chết!" Charlotte bĩu môi: "Gần đây ta gặp phải một người như vậy, thật đáng ghét, đánh thế nào cũng không chết!"
"Thật trùng hợp." Hạ Chí cười nhạt một tiếng: "Đêm nay ta cũng gặp được một dị năng giả có thể sống lại, ngươi kia cũng đánh không chết, đúng hơn là sau khi đánh chết hắn ta có thể sống lại.
Mặc dù không quá giống nhưng vẫn có chút tương tự"
"Vậy ngươi đánh chết tên kia rồi sao?" Charlotte chớp chớp mắt, dáng vẻ hơi hiếu kỳ.
"Không có người nào ta không thể đánh chết." Giọng điệu của Hạ Chí vẫn tự tin như vậy.
"Vậy ngươi mau nói cho ta biết, ngươi làm thế nào để đánh chết tên đó?" Charlotte có vẻ hơi gấp gáp: "Người ta gặp rất đáng ghét, lúc đầu ta muốn giảm tuổi thọ của hắn ta tới chết, nhưng ta phát hiện như vậy cũng không được, hắn ta có bất tử thân, dường như có thể miễn dịch với dòng chảy thời gian. Dường như hắn ta sẽ không bao giờ già!"
"Thật ra muốn giết cũng rất đơn giản, năng lực của dị năng giả vốn nằm ở dị năng của hắn ta, chỉ cần hắn ta mất dị năng, cho dù là sống lại hay là bất tử thân đều không còn tồn tại" Hạ Chí nhìn Charlotte: "Ngươi biết vì sao ngươi không cách nào đánh lại ta không? Bởi vì ngươi quá chuyên tâm vào năng lực thời gian, nhưng lại không biết, thật ra thời gian và không gian hỗ trợ lẫn nhau"
"Ngươi muốn nói ta phải dùng năng lực không gian mới có thể giết chết người kia?" Charlotte đã hơi hiểu: "Này, sở dĩ ta chuyên tâm vào năng lực thời gian là vì năng lực thời gian của ta còn chưa đủ mạnh"
"Ta nhớ ta đã từng nói với ngươi, trong không gian ta sáng tạo, ta có thể khống chế thời gian. Mà ngươi, trong thế giới thời gian của ngươi, ngươi cũng có thể sáng tạo ra một không gian. Trên mặt bản chất, thật ra năng lực của chúng ta cũng không khác biệt quá lớn." Hạ Chí chậm rãi nói: "Chờ ngươi hoàn toàn hiểu rõ hết thảy, ngươi sẽ biết muốn giải quyết người có bất tử thân cũng không khó. Lùi một vạn bước mà nói, cho dù ngươi không thể giết chết người kia nhưng ngươi vẫn có thể vây hắn ta trong thời gian hoặc trong không gian của ngươi, khiến hắn ta không bao giờ có thể ra ngoài được nữa."
"À, thật ra ta biết cách vây khốn hắn ta rồi, nhưng người ta muốn đánh chết hắn ta." Charlotte bĩu môi, sau đó lại cười thản nhiên với Hạ Chí: "Ba ba, ngươi thật tốt, ngay cả chuyện này mà ngươi cũng nói cho ta biết, chẳng lẽ ngươi không sợ sau này ta sẽ lợi hại hơn ngươi sao?"