Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 1047 - Chương 1046: Cứ Gọi Ngươi Là Đồng Đồng Đi (2)

Chưa xác định
Chương 1046: Cứ gọi ngươi là Đồng Đồng đi (2)

"Nói chính sự." Giọng nói của Hạ Chí rất hờ hững.

"Hẳn ngươi đã biết chuyện Thiên Binh và Thiên Kiếm?" Phượng Hoàng cũng nói thẳng vào chuyện chính: "Ngươi không định quản thật sao?"

"Nếu như ngươi muốn quản thì tự quản đi" Giọng nói của Hạ Chí vẫn hờ hững như cũ.

"Lấy tình trạng trước mắt của Thiên Binh, ta cùng lắm cũng chỉ miễn cưỡng duy trì Thiên Binh mà thôi, không thể tạo ra ý nghĩa quá lớn. Nhưng nếu ngươi chịu làm thủ lĩnh, đến lúc đó, chắc chắn Mị cũng sẽ nguyện ý giúp ngươi, Thiên Binh vẫn có thể trở thành tổ chức dị năng mạnh nhất như trước kia" Giọng điệu của Phượng Hoàng rất bình tĩnh: "Cho nên ta có ra mặt cũng không có ý nghĩa gì, nhưng ta nghĩ hẳn ngươi cũng không muốn ra mặt."

"Đợi thêm một thời gian nữa, người thích hợp làm thủ lĩnh của Thiên Binh nhất sẽ xây dựng Thiên Binh mới." Giọng điệu của Hạ Chí rất hờ hững: "Người kia không phải ngươi, cũng không phải ta.

"Ta hiểu được." Phượng Hoàng gật đầu: "Nàng đúng là người thích hợp nhất, chỉ có điều nàng cần thêm một thời gian để trưởng thành, mà bây giờ, để Thiên Binh gặp phải chút biến động cũng không phải chuyện xấu. Đại lãng đào sa, những người còn lưu lại tới phút chót mới là người chúng ta cần."

Hơi trầm ngâm một chút, Phượng Hoàng tiếp tục nói: "Thật ra ta biết ngươi sẽ không quản chuyện này, nhưng có chuyện ta vẫn hy vọng ngươi có thể quản. Lôi Thần đã mất tích, ta muốn đi tìm hắn ta nhưng vẫn chưa tìm được. Trước mắt không biết Lôi Thần còn sống hay đã chết, nếu ngươi có thời gian thì đi tìm hắn ta đi.

Về phần Long Vương, hiện tại hắn ta rất an toàn."

"Ta sẽ tìm được Lôi Thần" Hạ Chí thản nhiên nói.

"Thật ra, mặc dù trước mắt Thiên Kiếm có thể tính là kẻ địch lớn nhất của Thiên Binh, nhưng trên thực tế, Thiên Kiếm chỉ là chuyện nhỏ, địch nhân chân chính của chúng ta vẫn là Hắc Ám Đế Quốc" Trên gương mặt tuyệt mỹ của Phượng Hoàng xuất hiện vẻ ngưng trọng: "Ta tin tưởng không bao lâu nữa, Hắc Ám Đế Quốc sẽ lại lần nữa xuất hiện. Trước đó là Mị đánh lui bọn hắn, nhưng lần kế, chắc chắn bọn hắn sẽ phái tới dị năng giả càng mạnh hơn"

Nói đến đây, Phượng Hoàng nhìn về phía Hạ Chí, vẻ mặt càng thêm ngưng trọng: "Hạ Chí, ta muốn hỏi ngươi, ngươi có nắm chắc có thể phá hủy hoàn toàn Hắc Ám Đế Quốc không?"

Hạ Chí im lặng vài giây, sau đó chậm rãi phun ra hai chữ: "Không LÊN)

co.

"Ngay cả ngươi cũng không nắm chắc?" Trong đôi mắt đẹp của Phượng Hoàng thoáng qua một chút hoảng sợ: "Có phải ngươi đã biết càng nhiều chuyện liên quan đến bọn hắn?"

Không đợi Hạ Chí trả lời, Phượng Hoàng đã lắc đầu: "Quên đi, hiện tại ngươi không cần nói cho ta nhiều, ta chỉ cần biết mình đoán không sai là được. Thiên Binh cũng được, Thiên Kiếm cũng tốt, trước mặt Hắc Ám Đế Quốc, lực chiến đấu của cả hai đều tương đối hữu hạn. Hiện tại chuyện ta phải làm là toàn tâm toàn ý tăng thực lực lên. Ở trước mặt Hắc Ám Đế Quốc, tốt xấu gì Hỏa hệ dị năng của ta cũng có chút tác dụng. Hơn nữa, ta còn dung hợp được một phần năng lượng hắc ám của bọn hắn, một ngày nào đó sẽ có lúc cần dùng"

"Hiếm khi thấy ngươi đưa ra được một lựa chọn chính xác." Trong giọng điệu của Hạ Chí như có chút trào phúng.

"Con người kiểu gì cũng sẽ thay đổi." Phượng Hoàng nhìn Hạ Chí, trong đôi mắt đẹp có về khác thường: "Không phải ngươi cũng đã thay đổi sao?"

"Tuy ngươi có thiên phú rất tốt, gần đây ngươi tiến bộ rất nhanh, nhưng nếu không nằm ngoài dự liệu, trong vòng mấy tháng tới Hắc Ám Đế Quốc sẽ ngóc đầu trở lại. Thời gian ngắn như vậy, cho dù ngươi có khắc khổ tăng thực lực lên cỡ nào cũng không thể tạo ra tác dụng quá lớn." Giọng điệu của Hạ Chí lại hờ hững như trước: "Nhưng nếu ngươi muốn mình cường đại đến mức có thể đối kháng cao thủ Hắc Ám Đế Quốc, ta có thể cho ngươi một biện pháp."

"Biện pháp gì?" Phượng Hoàng vội vàng hỏi. Trong lòng nàng mơ hồ có chút vui sướng, cuối cùng Hạ Chí cũng nguyện ý làm chút chuyện vì nàng rồi sao?

"Trong không gian ta sáng tạo ra, ta có thể khiến thời gian trôi qua chậm hơn bên ngoài rất nhiều. Nói đơn giản, ở đây một năm bên ngoài chỉ mới qua một ngày. Ngươi có thể ở lại đây dùng mấy chục năm để tăng thực lực lên. Mà ở nơi này, thân thể ngươi sẽ không già đi, nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi phải chịu được cảm giác cô đơn này, đừng điên mất ở đây." Giọng điệu của Hạ Chí rất hờ hững: "Ta sẽ cải tạo không gian này thành hoàn cảnh thích hợp nhất để ngươi huấn luyện dị năng. Có muốn ở lại chỗ này hay không ngươi tự quyết định."

"Vài chục năm sao?" Phượng Hoàng tự lẩm bẩm, sau đó đột nhiên nàng nở nụ cười, nụ cười vô cùng xán lạn. Toàn bộ không gian như đột nhiên trở nên càng rực rõ hơn: "Chỉ cần có mục tiêu, ta sẽ không cô đơn."

Một ngọn núi lửa đỏ bừng đột nhiên rơi từ trên không xuống, nên thẳng lên xanh thảo nguyên xanh biếc kia. Thảo nguyên nhanh chóng bốc cháy lên, mà dường như không bao lâu sau, toàn bộ không gian đều bắt đầu cháy rừng rực.

Không gian này trở nên nóng bỏng vô cùng, nóng tới mức không thích hợp cho nhân loại bình thường ở lại. Nhưng đối với Phượng Hoàng, đây là hoàn cảnh mà nàng thích nhất.

"Thời điểm thích hợp, ta sẽ tới đưa ngươi ra ngoài." Hạ Chí thản nhiên nói: "Tối đa trăm năm, cũng chính là trăm ngày bên ngoài, không gian này sẽ tự động tan vỡ."

Sau khi bỏ lại những lời này, Hạ Chí trực tiếp biến mất khỏi không gian. Mà một giây sau, Hạ Chí lại lần nữa xuất hiện ở tầng thượng tòa nhà ký túc xá trường trung học phổ thông Minh Nhật.

"Ngươi lại mất hứng sao?" Giọng nói của Hạ Chí đột nhiên trở nên rất dịu dàng.

Một giây sau, bên cạnh hắn lại nhiều thêm một người, nàng mặc áo da bó, gợi cảm chọc người, chính là Hạ Mạt.

"Ngươi dẫn Phượng Hoàng đi đâu?" Giọng điệu của Hạ Mạt lạnh như băng, nghe có vẻ như nàng mất hứng thật.

Bình Luận (0)
Comment