"Đàm sư tỷ, không bằng chúng ta nói tiếp vấn đề vừa nãy đi, ngươi muốn nói tới công việc gì?"
"Công việc?" Cao Bằng lại tiếp lời ngay: "Đàm Mộng, ngươi trở về để tìm việc làm thật sao?"
"Cao Bằng, ta đã nói với ngươi nhiều lần rồi, ta trở về là để tìm việc làm thật." Đàm Mộng cười nhẹ với Cao Bằng: "Sao ngươi cứ không tin ta?"
"Không phải ta không tin, chỉ là Đàm Mộng, ngươi muốn về nước phát triển thật sao?" Cao Bằng nhìn Đàm Mộng, ánh mắt kia rất nóng cháy: "Thật ra nếu như ngươi cần công việc thật thì có thể tới làm với ta. Hiện tại ta đã có công ty riêng, mặc dù không lớn nhưng cũng có giá trị mấy ngàn vạn. Ngươi đến chỗ ta cũng không cần phải làm thuê cho ta, ngươi có thể trở thành đối tác của ta."
"Đúng không?" Đàm Mộng nhìn Cao Bằng, trong mắt ít nhiều gì cũng có chút kinh ngạc: "Chà, xem ra hiện tại ngươi cũng lăn lộn không tồi nhỉ, cũng thành triệu phú rồi."
"Chỉ là kiếm miếng cơm ăn, kiếm miếng cơm ăn mà thôi, đầu năm nay triệu phú cũng chẳng có gì đặc biệt, cũng chỉ bằng giá một ngôi nhà." Lời này của Cao Bằng nghe có vẻ như khiêm tốn, nhưng trên thực tế, thần thái của hắn ta lại không có chút khiêm tốn nào, ngược lại khiến người ta có cảm giác kiêu ngạo.
Thật ra đây cũng là chuyện bình thường, tuy đầu năm nay hơn ngàn vạn cũng không thể tính là quá nhiều, nhưng thật ra nó cũng không ít, dù sao thì cũng chỉ có số ít người mới có thể kiếm ra một khoản tài sản như thế.
Thu Đồng ngồi bên cạnh cũng đã nhìn ra đại khái, rõ ràng Cao Bằng thích Đàm Mộng, hơn nữa thoạt nhìn hắn ta đã thích Đàm Mộng từ rất nhiều năm trước. Nói vậy, hẳn Đàm Mộng cũng biết chuyện này cho nên mới muốn gặp mặt Cao Bằng.
Điều này khiến Thu Đồng lại thâm cảm khái, xem ra đúng là hiện tại Đàm Mộng đang nằm trong cảnh không được tốt lắm thật.
Tuy nàng cũng không quá quen thuộc Đàm Mộng, nhưng nàng có thể cảm giác được Cao Bằng tuyệt không phải mẫu hình Đàm Mộng thích.
Thật ra Thu Đồng cũng không thích cách làm của Đàm Mộng, thế nhưng dưới cái nhìn của nàng, đây là lựa chọn của cá nhân Đàm Mộng, không liên quan gì tới nàng.
Nhưng chính như Đàm Mộng đã nói trước đó, đúng là năm đó vị Đàm sư tỷ này đã từng giúp đỡ nàng, cho nên hiện tại nếu Đàm Mộng đã tìm tới tận cửa, Thu Đồng cũng sẽ giúp nàng một hai.
Nếu Đàm Mộng muốn có công việc, nàng cũng cố gắng tìm một công việc cho Đàm Mộng, coi như trả lại nhân tình.
"Công ty của chúng ta bán một số thiết bị, thiết bị điện tử, công ty không lớn nhưng số lượng tiêu thụ vẫn rất khá, hàng năm có thể bán hơn trăm triệu thiết bị. Ta còn có một đối tác khác, nhưng một mình ta chiếm chín phần mười cổ phần. Đàm Mộng, nếu ngươi có hứng thú, để ngươi làm đại cổ đông thứ hai tuyệt không phải chuyện khó khăn gì" Cao Bằng ngồi bên kia bắt đầu giới thiệu tình huống của công ty mình. Không bao lâu sau hắn ta lại bắt đầu nói về chuyện hắn ta đang có hợp tác nghiệp vụ với công ty lớn nào nào nào, lại quen biết ai ai ai... Thu Đồng nghe mà trong lòng có cảm giác kỳ quái không thể nói thành lời.
Mà để Thu Đồng cảm thấy cổ quái là nàng mơ hồ phát hiện, vậy mà Cao Bằng lại có thể thường xuyên trộm liếc mắt nhìn về phía nàng. Mà nhìn như hắn ta đang giới thiệu tình huống cho Đàm Mộng, nhưng trên thực tế, dường như hắn ta càng giống như đang khoác lác trước mặt nàng hơn.
Cảm giác này khiến Thu Đồng rất khó chịu. Nàng không khỏi lấy điện thoại di động ra, muốn gọi điện thoại cho Hạ Chí. Rốt cuộc gia hỏa này có đến hay không vậy?
Thật ra hiện tại, Đàm Mộng cũng cảm thấy rất kỳ quái, bởi vì trên thực tế, nàng còn phát hiện ra vấn đề này trước cả Thu Đồng. Cao Bằng tới đây là vì nàng thật, mà sau khi Cao Bằng phát hiện Thu Đồng đang ở đây, thật ra Cao Bằng đã bắt đầu không tự chủ được mà dời mục tiêu.
Đối với chuyện này, Đàm Mộng cũng không cảm thấy không dễ chịu gì cả, nàng cũng rất tự biết mình. Tuy rằng nàng cũng là đại mỹ nữ, dưới đại đa số tình huống, nàng vẫn luôn là tiêu điểm của đám người. Nhưng so sánh với Thu Đồng, nàng lại kém Thu Đồng rất xa. Không nói tới dung mạo, vẻn vẹn chỉ là tài sản nàng cũng kém người ta vạn dặm.
Điều này cũng khiến trong lòng Đàm Mộng có cảm giác buồn cười, vậy mà tên Cao Bằng này lại muốn khoe khoang tài sản ngàn vạn trước mặt Thu Đồng?
"Đàm Mộng, thật ra tình huống hiện tại của ngươi cũng không có gì phải vội, ngươi còn trẻ, hiện tại mới bắt đầu phấn đấu cũng vẫn còn kịp. Ta cũng bắt đầu dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, năm đó ta chẳng có gì cả..." Cao Bằng còn chưa ngừng khoe khoang, thế nhưng thoạt nhìn hắn ta cũng không ngu ngốc, hiển nhiên hắn ta đã từng nghe nói tới Thu Đồng. Cho nên hiện tại hắn ta đã không khoe khoang tài sản nữa.
Cao Bằng dùng mấy phút để nói hắn ta đã dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng như thế nào, nói hắn ta có năng lực mạnh mẽ ra sao. Dường như hắn ta đang muốn nói cho Thu Đồng biết, tuy Thu Đồng rất có tiền, nhưng xét đến cùng tiền của Thu Đồng là của gia tộc, không phải do nàng kiếm được. Cho nên trên thực tế hắn ta vẫn giỏi hơn Thu Đồng.
Cuối cùng Thu Đồng quyết định gọi điện thoại cho Hạ Chí. Nếu không phải Đàm Mộng còn đang ngồi đây, nàng đã muốn đứng đậy rời đi. Với bản lĩnh kiếm ngàn vạn trong gần mười năm, đặt trước mặt người bình thường cũng có thể tính là giỏi giang, nhưng muốn khoe khoang năng lực trước mặt nàng thì... Đừng quên bạn trai nàng là người nửa phút có thể kiếm được mấy ức.
Thu Đồng đang chuẩn bị gọi cho Hạ Chí nhưng lại nghe được tiếng gõ cửa nhè nhẹ truyền tới.
Cửa phòng bị đẩy ra, là phục vụ đi vào. Lần này có hai phục vụ viên, một người bưng bộ đồ ăn, mà người còn lại thì bưng bàn ăn.
Hai người cùng đi đến bên cạnh Thu Đồng.