"Ngô Mộng Tuyền, ngươi vội vàng chạy đi đâu vậy?" Hạ Chí mở miệng hỏi.
Cả Hạ Chí và Thu Đồng đều biết nữ sinh này. Mà khi Ngô Mộng Tuyền ngẩng đầu lên thấy hai người bọn họ, trên mặt cũng lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên mừng rỡ, giọng điệu hơi gấp gáp: "A, Hạ lão sư, ta đang chuẩn bị tìm ngươi đây, Lý Tiểu Trạch bị người bắt đi rồi!"
"Lý Tiểu Trạch bị bắt đi?" Sắc mặt Thu Đồng khẽ thay đổi: "Ở cửa trường học sao?"
Vừa tan học đã bị bắt đi, đương nhiên Thu Đồng sẽ cho rằng hắn ta bị bắt đi ngay cổng trường học. Nhưng nàng lại cảm thấy không được bình thường lắm. Nếu bị bắt đi ở cổng trường, chắc chắn người què sẽ ngăn cản đúng không?
"Ngô Mộng Tuyền, hai người các ngươi lại trốn học đi hẹn hò sao?" Lúc này Hạ Chí hờ hững hồi một câu.
Mà hắn vừa hỏi như vậy Thu Đồng đã hiểu ngay, hẳn Lý Tiểu Trạch không bị bắt đi ở cổng trường mà hiển nhiên Lý Tiểu Trạch và Ngô Mộng Tuyền đã cúp cua.
Nghĩ vậy, Thu Đồng lại không nhịn được trợn mắt liếc Hạ Chí.
Đều là chuyện tốt do gia hỏa này làm ra, không chỉ ủng hộ học sinh yêu đương mà còn ủng hộ học sinh trốn học!
Nhưng nếu nói hắn không chịu trách nhiệm cũng không đúng, có đôi khi hắn lại rất có trách nhiệm, hơn nữa hết lần này tới lần khác hắn còn có độ ảnh hưởng tương đối cao trong đám học sinh, có thể nói là tương đối có uy tín.
"Hạ lão sư, chúng ta không hẹn hò, ta..." Ngô Mộng Tuyền muốn nói điều gì, nhưng nhìn Thu Đồng một hồi, nàng lại hơi do dự: "Cái kia, Hạ lão sư, nói chung Lý Tiểu Trạch đã bị người bắt đi thật rồi, ngươi nhanh đi cứu hắn đi"
"Ngô Mộng Tuyền, các ngươi không hẹn hò nhưng ta đang hẹn hò đây" Hạ Chí nói rất chân thành: "Ừm, để ta báo cảnh sát giúp các ngươi đi."
"Này, ngươi đi nhanh thôi, ta tới nhà hàng trước chờ ngươi là được!" Thu Đồng hơi mất hứng: "Chờ ngươi báo cảnh sát ngộ nhỡ làm lỡ thời gian thì phải làm sao bây giờ?"
"Đúng vậy đúng vậy, Hạ lão sư, ngươi mau đi cứu người đi!" Ngô Mộng Tuyền cũng hơi vội vã. Nàng biết Hạ Chí có siêu năng lực, dưới cái nhìn của nàng, chắc chắn cảnh sát không thể lợi hại bằng Hạ Chí.
"Được rồi, vậy Đồng Đồng ngươi tới nhà hàng chở ta trước." Hạ Chí ít nhiều gì cũng có chút bất đắc dĩ. Hắn thật sự cảm thấy mình có thể báo cảnh sát. Dù sao thì hắn báo cảnh sát xong sẽ tìm được Hạ Mạt hoặc Tequila, mà hắn cũng rất rõ ràng, hiện tại Tequila đã rất mạnh mẽ.
Thu Đồng trực tiếp đi lái xe, mà Hạ Chí lại bắt đầu hỏi Ngô Mộng Tuyển: "Nói đi, rốt cuộc Lý Tiểu Trạch bị ai bắt?"
"Hạ lão sư, ta cũng không rõ lắm, chúng ta đang đi dọc theo đường đột nhiên có người chạy tới bắt chúng ta. Cũng may chúng ta đã từng luyện triệt quyền đạo nên mới chống cự được một chút. Cộng thêm Lý Tiểu Trạch cố gắng hết sức che chở cho ta, cho nên ta mới chạy thoát, nhưng hắn lại bị bắt đi. Bọn hắn nhét Lý Tiểu Trạch vào một chiếc xe, chiếc xe tải kia không có biển số, hình như là xe mới vừa mua." Ngô Mộng Tuyền nhanh chóng giới thiệu tình huống: "Thế nhưng, ta suy đoán, hẳn chiếc xe này có liên quan tới một công ty tên là phương tiện Kim Dung.
"Rốt cuộc các ngươi đã gặp phiền phức như thế nào?" Hạ Chí nhíu mày hỏi.
"Hạ lão sư, sau khi Lý Tiểu Trạch biết siêu năng lực chân chính của mình, hắn bắt đầu chủ động huấn luyện. Sau đó, hiện tại năng lực của hắn càng ngày càng mạnh, không chỉ có thể thường xuyên thu được sóng điện não của người khác, có đôi khi hắn còn có thể chủ động tra xét suy nghĩ từ trong não người khác."
Ngô Mộng Tuyền thấp giọng. Hiển nhiên cô ấy lo lắng người khác nghe được: "Chúng ta cảm thấy tội phạm có sóng điện não càng mạnh hơn, cho nên càng dễ bị tiếp thu. Nói chung là mấy ngày nay, Lý Tiểu Trạch biết được rất nhiều dự mưu của đám tội phạm"
"Sau đó các ngươi đi ngăn cản?" Hạ Chí hỏi.
"Hạ lão sư, thật ra đa số trường hợp chúng ta chỉ đi báo cảnh sát thôi. Thế nhưng cảnh sát lại không tin tưởng chúng ta, hơn nữa chúng ta điều tra thử, phát hiện nếu một người chỉ có suy nghĩ phạm tội trong đầu nhưng lại không làm, cho dù cảnh sát có bắt đối phương lại cũng vô ích." Ngô Mộng Tuyền giải thích nguyên nhân: "Lúc đầu ta và Lý Tiểu Trạch thương lượng, có thể nói cho ngươi biết trước. Thế nhưng vừa lúc ngươi lại mất tích"
Ngô Mộng Tuyền dùng tốc độ thật nhanh nói ra đại khái những chuyện đã xảy ra. Thật ra chuyện này cũng không phức tạp, chỉ là Lý Tiểu Trạch có tinh thần trọng nghĩa tương đối mạnh, cuối cùng vẫn muốn ngăn cản những hành vi phạm tội có khả năng xảy ra kia. Mà nhiều khi báo cảnh sát lại không có tác dụng gì.
Tuy hắn ta muốn xin Hạ Chí trợ giúp, nhưng đáng tiếc Hạ Chí không có ở đây, vì vậy hắn ta quyết định tự mình ra tay.
Cứ như vậy, Lý Tiểu Trạch và Ngô Mộng Tuyền thành cặp đôi hợp tác đả kích phạm tội. Bởi vì mỗi lần hai người đều có chuẩn bị tương đối đầy đủ, cộng thêm triệt quyền đạo của hai người cũng giúp đỡ đôi chút, vì vậy tỉ lệ thành công của bọn hắn tương đối cao. Cho dù thỉnh thoảng cũng có tình huống thất bại, nhưng bọn hắn vẫn có thể ở gần đó chụp được chứng cứ phạm tội của đối phương, sau đó giao cho cảnh sát.
Nói chung mấy tháng qua, có thể nói cặp tình nhân nhỏ này là khắc tỉnh của tội phạm, mà hai người cũng càng ngày càng có hứng thú với việc này. Dị năng của Lý Tiểu Trạch cũng phát triển tương đối nhanh.
Nhưng có câu gọi là lên núi nhiều có ngày gặp hổ, khi Lý Tiểu Trạch và Ngô Mộng Tuyền lại một lần nữa có ý đồ ngăn cản tội phạm, cuối cùng xảy ra vấn đề.
Mấy ngày hôm trước, Lý Tiểu Trạch tra xét được một nam nhân đang có kế hoạch ô nhục một nữ hài tử nào đó, hơn nữa nữ hài tử này còn là học sinh cấp ba.