Lý Tiểu Trạch không biết thân phận của đối phương, chỉ biết vào lúc nam nhân này dự mưu phạm tội hắn ta đang ở trong một công ty tên là công ty phương tiện Kim Dung.
Hai người tìm tới công ty này, bắt đầu theo dõi ở bên ngoài công ty, hy vọng có thể tìm được tên tội phạm kia. Thế nhưng hiện tại bọn họ không tìm được tên tội phạm đó mà Lý Tiểu Trạch lại đột nhiên bị người bắt đi.
"Địa chỉ công ty kia ở đâu?" Hạ Chí mở miệng hỏi.
Ngô Mộng Tuyền vội vàng nói địa chỉ, sau đó lại nói nhanh: "Hạ lão sư, chúng ta nhanh tới đó..."
Còn chưa dứt lời, Ngô Mộng Tuyền đã ngẩn ngơ, hình như nàng thấy công ty kia?
Lại nhìn qua, đúng là nàng đã đến trước cửa công ty phương tiện Kim Dung thật. Thật ra công ty này chỉ là bề ngoài. Rất nhiều người đều biết, tuy ở đây có rất nhiều công ty thoạt nhìn nề nếp, lấy danh nghĩa công ty để cho vay vốn, nhưng trên thực tế đây lại là một công ty cho vay nặng lãi.
Ngô Mộng Tuyền nhìn Hạ Chí, vẻ mặt sùng bái. Siêu năng lực của Hạ lão sư thật lợi hại, dường như đây là thuấn gian di động đúng không?
Bên này Ngô Mộng Tuyền còn đang sùng bái Hạ Chí, mà Hạ Chí đã trực tiếp đi vào công ty.
"Tiên sinh, có chuyện gì sao?" Trong công ty, một cô gái khá xinh đẹp lập tức đứng dậy chào đón.
"Không sao, ta tới để phá hoại." Hạ Chí thản nhiên nói. Còn chưa dứt lời hắn đã trực tiếp cầm màn hình máy tính lên, sau đó nện mạnh xuống đất.
Oanh một tiếng, mấy người trong công ty lập tức ngẩn ngơ, vậy mà lại có người dám tới đây gây sự?
Mấy nam nhân vạm vỡ đứng bật dậy, chuẩn bị xông lên đánh người. Nhưng đúng vào lúc này, một giọng nói truyền ra từ bên trong: "Chờ đã, chúng ta là công ty nề nếp, báo cảnh sát đi"
Người vừa đi ra mang một cặp kính mắt, mặc áo khoác ngoài, trong tay cầm theo một điếu xì gà, trông có chút giống với lão đại giang hồ.
"Bao tổng, báo... báo cảnh sát thật sao?" Mỹ nữ lễ tân không nhịn được hỏi.
"Không báo cảnh sát thì làm gì?" Bao tổng nhìn giống lão đại kia trừng nữ lễ tân: "Mau gọi điện thoại báo cảnh sát, chúng ta là công dân tốt, mỗi tháng đều có nộp thuế, cảnh sát bọn hắn có nghĩa vụ phải bảo vệ chúng ta!"
"Vẫn nên để ta gọi đi" Hạ Chí lấy điện thoại di động ra bấm số điện thoại của Tequila: "Dẫn một số cảnh sát tới đây, ở đây có một nơi cần các ngươi lục soát"
Sau khi báo địa chỉ cặn kẽ, Hạ Chí cúp điện thoại rồi nhìn vị Bao tổng kia: "Ta chỉ có một câu hỏi, ngươi biết nàng không?"
Hạ Chí chỉ chỉ Ngô Mộng Tuyền mới vừa bước vào. Mà lúc này Ngô Mộng Tuyền còn đang ngẩn người. Hạ lão sư làm việc vẫn trực tiếp thô bạo như vậy, hắn đang vội tới hẹn hò với hiệu trưởng sao?
"Huynh đệ, ngươi lăn lộn ở đường nào?" Bao tổng nhìn Hạ Chí: "Chuyện không như ngươi tưởng đâu, ngươi có ý kiến gì có thể nói rõ."
"Ta là Hạ Chí, các ngươi bắt một học sinh của ta, hiện tại các ngươi nên thả người." Hạ Chí thản nhiên nói: "Ta rất bận, không có thời gian dong dài với các ngươi."
"Hạ Chí?" Sắc mặt Bao tổng hơi đổi: "Hạ Chí của trường trung học phổ thông Minh Nhật?"
"Nói nhảm, đương nhiên là Hạ lão sư chúng ta. Này, ngươi mau thả người ra, ngươi đừng giả vờ như không nhận ra ta. Hôm qua ta và Lý Tiểu Trạch đứng bên kia, ngươi còn từng uy hiếp chúng ta!" Ngô Mộng Tuyển mở miệng kêu.
"Thì ra là Hạ Chí lão sư tiếng tăm lừng lẫy." Sắc mặt Bao tổng có chút biến ảo: "Hạ lão sư, nếu ngươi đã có ý kiến với công ty của chúng ta thì cứ trực tiếp nói với ta, hà tất gì phải để học sinh của ngươi bí mật giám sát? Chúng ta là một công ty nề nếp, không có hành động hèn hạ bẩn thỉu gì"
"Các ngươi có phải công ty nề nếp hay không không liên quan gì tới ta. Ta nói lại lần nữa, lập tức thả người ra!" Giọng điệu của Hạ Chí trở nên hơi lạnh lẽo: "Nếu không hiện tại ta sẽ hủy nhà các ngươi!"
"Hạ lão sư, ta thấy ngươi đã hiểu lầm rồi, vị học sinh kia không ở chỗ chúng ta... A!" Bao tổng còn chưa dứt lời đã hừ lên một tiếng đau đớn, là Hạ Chí đạp hắn ta ngã xuống đất.
"ĐM, không cần phải chờ cảnh sát tới, thịt hắn, chơi chết hắn!"
Bao tổng bị đạp ngã xuống đất hổn hển kêu to.
Mà mấy người đại hán bên kia cũng lập tức lao đến. Chỉ tiếc bọn hắn còn chưa thể tới gần Hạ Chí đã bị Hạ Chí dùng một cái máy tính đập ngã.
Trong chớp mắt, trong công ty chỉ còn lại nhân viên lễ tân kia.
Nàng thấy Hạ Chí nhìn về phía nàng, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt, dùng ngón tay chỉ về một phía: "Bên, bên trong, có, có tầng hầm ngầm...
Hạ Chí trực tiếp đi vào bên trong. Hiển nhiên, thật ra hắn cũng không cần nhân viên lễ tân này chỉ đường. Hắn trực tiếp đạp một đạp giẫm vỡ một miếng sàn, một cửa vào lộ ra. Sau đó hắn xuất hiện trong hầm ngầm.
Trong tầng hầm ngầm có hai người bị trói, một người trong đó là Lý Tiểu Trạch, mà người còn lại là một nam nhân, hơn nữa nhìn kỹ lại, nam nhân này lại đã chết.
"Tiểu Trạch, ngươi không sao chứ?" Lúc này Ngô Mộng Tuyền cũng đã xuống dưới. Nàng vội vàng chạy đến bên cạnh Lý Tiểu Trạch, vừa cởi dây trói cho hắn vừa nói.
"Không sao, ta chỉ bị bọn hắn đánh một trận, nhưng các ngươi tới quá nhanh, bọn hắn còn chưa đánh ta được bao nhiêu." Thoạt nhìn trạng thái của Lý Tiểu Trạch cũng không tệ lắm: "Đúng rồi, Tiểu Tuyền, ta đã tìm được người kia, chính là hắn"
"A? Ngươi nói tên tội phạm kia là hắn?" Ngô Mộng Tuyền nhìn người cách đó không xa: "Hắn, hình như hắn đã chết?"
Trong lúc nhất thời Ngô Mộng Tuyền hơi mơ hồ. Tội phạm bọn hắn muốn tìm đã chết rồi?