Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 1082 - Chương 1081: Ta Quen Rồi (1)

Chưa xác định
Chương 1081: Ta quen rồi (1)

Sau khi Hạ Chí biến mất khỏi nhà đã trực tiếp xuất hiện trong một không gian mới. Không gian này đen kịt, không có bất kỳ tia sáng gì, có thể nói là đưa tay không thấy được năm ngón.

^.,n "Đúng là có hơi quen thuộc đây." Hạ Chí lẩm bẩm. Hơn bốn năm trước, hắn và Charlotte đã từng tiến vào thế giới đen nhánh nào đó. Tuy rằng hai người chỉ ở lại chừng mười phút đồng hồ, nhưng hắn lại có ấn tượng tương đối sâu sắc với nơi đó.

Mà hiện tại hắn gần như đã có thể xác định, thế giới kia chính là Thế Giới Hắc Ám. Nhưng thật ra hắn cũng không chắc chắn lắm, rốt cuộc lúc đó hắn đã tiến vào Thế Giới Hắc Ám bằng cách nào?

Dự đoán hợp lý nhất là khi hắn và Charlotte chiến đấu đã phá vỡ vách ngăn thế giới này với Thế Giới Hắc Ám.

Đương nhiên, hiện tại đây không phải chuyện Hạ Chí cần quan tâm, lúc ban ngày Hạ Chí đã làm rất nhiều thí nghiệm, cuối cùng vào lúc này, hắn cũng có thể chế tạo ra một không gian tương đương với Thế Giới Hắc Ám. Nhưng chuyện hắn phải làm không phải là thích ứng với Thế Giới Hắc Ám, mà là một chuyện khác.

Trong bóng tối, Hạ Chí xòe bàn tay ra, trong lòng bàn tay hắn đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy, vô số hắc ám vọt về phía lòng bàn tay của hắn. Mà sau khi được vô số hắc ám này cọ rửa qua, lòng bàn tay của hắn xuất hiện một hạt châu màu đen thật nhỏ.

Hắc ám tiếp tục vọt tới không gián đoạn, mà hạt châu màu đen này cũng càng lúc càng lớn. Bất tri bất giác nó đã lớn chừng quả bóng bàn. Mà cũng đúng lúc này, đột nhiên Hạ Chí lấy tay sờ, hạt bi đen lớn chừng quả bóng bàn lập tức trở nên chỉ nhỏ như hạt đậu nành.

Hạ Chí cứ đứng trong bóng đêm như vậy, không ngừng lặp lại quá trình này. Hắn không ngừng thu thập năng lượng hắc ám sau đó lại không ngừng tỉnh luyện loại năng lượng hắc ám này.

Thiên chuy bách luyện cũng không cách nào hình dung hành động của Hạ Chí hiện tại, bởi vì, Hạ Chí đang tiến hành ngàn vạn lần tinh luyện loại năng lượng hắc ám này, đến sau cùng, trong tay hắn vẫn chỉ là một hạt bi đen nho nhỏ, nhưng năng lượng tích chứa bên trong lại tương đối cường đại.

Lúc này, trên số hiệu U Linh Nữ Vương cũng là buổi tối.

Thật ra chuyện này cũng không kỳ quái, thân là người quản lý thực tế trên chiếc thuyền này, Thủy Linh biết một việc, đó chính là thời gian trên chiếc thuyền này luôn giống với thời gian ở thành phố Thanh Cảng.

Ừm, nói cho đúng hơn là buổi tối trên thuyền nhất định phải trùng với buổi tối ở thành phố Thanh Cảng.

Nói cách khác, khi thành phố Thanh Cảng vào đêm, trên số hiệu U Linh Nữ Vương cũng phải vào đêm. Nhưng khi thành phố Thanh Cảng là ngày, trên số hiệu U Linh Nữ Vương vẫn có thể là buổi tối.

Cũng chính vì vậy, số hiệu U Linh Nữ Vương lại càng lộ vẻ thần bí. Thỉnh thoảng chiếc thuyền này sẽ tối đen liên tục trong mấy chục giờ đồng hồ, mà dường như người trên thuyền cũng không hiểu rõ rốt cuộc chiếc thuyền đang ở vị trí nào.

Lúc này đã đêm khuya, Thủy Linh mặc váy đen đi vào vương cung, trên tay nàng bưng một ít trái cây tươi, còn có một ít điểm tâm mới vừa làm xong.

U Linh Nữ Vương Hạ Mạt rất ít khi lộ diện trong vương cung, lúc này lại đang lẳng lặng ngồi trên sofa. Nàng vẫn mặc một bộ áo da bó người gợi cảm, dáng người nóng bỏng kia khiến Thủy Linh mỗi lần nhìn thấy lại có cảm giác tự ti mặc cảm.

Phải biết rằng, vóc dáng của Thủy Linh cũng tương đối khá, nàng đã từng là minh tỉnh, còn được đánh giá là một trong mười nữ minh tỉnh có vóc người đẹp nhất. Nhưng chỉ cần nhìn thấy Hạ Mạt, Thủy Linh lại phát hiện thân hình của mình hoàn toàn không thể gọi là thân hình. Có đôi khi, thậm chí Thủy Linh còn nói thâm, vì sao trên đời này lại có người có vóc dáng đẹp tới không hợp lẽ thường như thế?

^ "Nữ vương bệ hạ, thứ ngài muốn đây." Thủy Linh đi tới trước mặt Hạ Mạt, sau đó nhẹ nhàng đặt mâm nhỏ lên bàn trước mặt nàng.

"Trước hừng đông, không nên vào." Giọng điệu của Hạ Mạt vẫn giá lạnh như vậy.

"Vâng, nữ vương bệ hạ." Thủy Linh mau chóng rời đi. Nàng biết, hẳn là Hạ Chí lại sắp tới.

Thật ra Thủy Linh cũng không biết rõ về Mị - người đã từng là một trong tứ đại cao thủ Thiên Binh, những tin tức nàng biết về Mi đa số chỉ là tin đồn mà thôi.

Nhưng theo Hạ Mạt mang lên danh hiệu U Linh Nữ Vương, Hạ Mạt cũng dần dần trở nên rõ ràng hơn trong mắt Thủy Linh.

Nàng cũng dần phát hiện vị nữ vương bệ hạ này rất đơn giản, nàng gần như không quan tâm tất cả mọi chuyện, nàng chỉ để ý một người, một người đàn ông tên là Hạ Chí.

Mỗi khi Hạ Chí xuất hiện ở nơi này, chắc chắn nữ vương bệ hạ sẽ xuất hiện ngay. Mà tất cả những chuyện có liên quan đến Hạ Chí, gần như vị nữ vương bệ hạ này sẽ muốn đích thân xử lý. Tựa như Thủy Linh biết trong số tân sinh trúng tuyển U Linh học viện có tên Hạ Chí, mà lá thư thông báo trúng tuyển kia lại cũng do Hạ Mạt đích thân làm.

Khi rời khỏi vương cung, Thủy Linh vừa đóng cửa vừa không nhịn được quay đầu nhìn thử. Nàng cảm thấy Hạ Mạt tối nay có hơi khác so với Hạ Mạt ngày trước. Trong ấn tượng của nàng, nàng chưa từng thấy Hạ Mạt ngồi trên sofa chờ đợi ai như vậy. Có lẽ trước kia, ngay cả Hạ Mạt cũng không biết lúc nào Hạ Chí sẽ đến?

Hạ Mạt cứ ngồi lẳng lặng như vậy, im lặng không nói, cũng không có bất kỳ động tác gì, thậm chí nàng còn không ngửa lưng dựa trên ghế sofa, thoạt nhìn nàng như đang ngồi nghiêm chỉnh.

Nhưng cho dù là vậy, nàng vẫn khiến người ta cảm thấy đẹp tới cực hạn. Chỉ có điều, dù xét trên phạm vi toàn bộ thế giới, người có vẻ đẹp như vậy cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Bình Luận (0)
Comment