"Đồng Đồng, hay ngươi đoán thử xem?" Hạ Chí mỉm cười nhìn Thu Đồng.
"Không đoán!" Thu Đồng trừng mắt liếc Hạ Chí, "Không nói thì đi ra ngoài cho ta!"
"Vậy ta đi ra ngoài." Hạ Chí thật sự lại một lần nữa xoay người rời đi.
"Ngươi đứng lại đó cho ta!" Rốt cục Thu Đồng cũng không cách nào nhịn nữa, đây đã là lần thứ tư tên hỗn đản này rời đi trong hôm nay, muốn rời đi liền rời đi, rốt cục hắn có ý gì?
"Đồng Đồng, ta đã đứng lại." Hạ Chí đứng ở nơi đó, cũng không quay đầu lại, một bộ tương đối nghe lời.
"Quên đi, ngươi vẫn nên đi đi thôi!" Thu Đồng có chút tâm phiền, tên hỗn đản này khi nên nghe lời nàng nói thì không nghe lời, khi không nên nghe lời, hết lần này tới lần khác hắn lại nghe!
"Đồng Đồng, nếu ngươi đã luyến tiếc ta, ta vẫn không nên đi thì hơn." Hạ Chí quay đầu, tiện tay đóng cửa phòng làm việc lại, sau đó đi vào bên trong.
"Ngươi đóng cửa làm gì?" Đột nhiên Thu Đồng hơi bất an, còn có chút tức giận, "Ai luyến tiếc ngươi? Mau đi ra!"
"Đóng cửa ngủ." Vẻ mặt Hạ Chí tràn đầy vô tội.
"Lưu manh!" Thu Đồng có chút xấu hổ, "Ai đóng cửa ngủ với ngươi? Mau đi ra!"
"Đồng Đồng, ta chỉ muốn nói ta ngủ mà thôi." Vẻ mặt Hạ Chí tràn đầy vô tội, nói xong hắn liền nằm xuống ghế sofa, "Đương nhiên, nếu Đồng Đồng ngươi tới ngủ chung với ta, đương nhiên ta sẽ rất vui vẻ."
"Ngươi không thể tới phòng của mình ngủ sao?" Thu Đồng nghiến răng nghiến lợi, trong lòng đã có chút hối hận, sớm biết vậy mình không nên gọi hắn đứng lại!
"Ta đang ngủ trong phòng của mình." Hạ Chí đã nhắm mắt lại, sau đó tự lẩm bẩm, "Đồng Đồng là của ta, tiền của Đồng Đồng cũng là tiền của ta, căn phòng của Đồng Đồng cũng là phòng của ta, hiển nhiên suy luận này rất chính xác, ừm, ngủ thôi."
Thu Đồng lại cầm lấy một quyển sách từ trên bàn, rất muốn nện về phía Hạ Chí, kia là logic quỷ gì, nàng thành của hắn từ lúc nào?
"Vẫn là ngủ sofa thoải mái." Hạ Chí mê sảng nói ra những lời này, sau đó liền không chút tiếng động, thậm chí ngay cả hô hấp cũng không nghe thấy, thoạt nhìn, hắn đã ngủ thiếp đi thật.
Thu Đồng cầm sách lên, nhưng rốt cục vẫn để xuống, tốt nhất là không quan tâm tên gia hỏa này nữa, coi như hắn không tồn tại!
Buổi chiều, Thu Đồng ngồi trong phòng làm việc làm chuyện của mình, mặc dù nói không quan tâm tới sự tồn tại của Hạ Chí, nhưng trên thực tế, nàng vẫn thường thường không nhịn được mà liếc nhìn Hạ Chí, nhưng Hạ Chí còn đang nằm đó ngủ, điều này khiến Thu Đồng không khỏi hoài nghi, có phải buổi tối gia hỏa này làm trộm không? Vì sao ban ngày lại thích ngủ như vậy? Lúc trước hắn ngủ bên hồ, hiện tại lại chạy tới phòng làm việc của nàng ngủ.
Nói tóm lại, buổi chiều này của Thu Đồng vẫn tính là khá ổn, Hạ Chí vẫn nằm trên sofa, cũng không quấy rối nàng, điều duy nhất khiến nàng có chút buồn bực là nàng cảm thấy nàng vốn định không quan tâm tới sự tồn tại của Hạ Chí, nhưng cuối cùng, lại như là Hạ Chí nằm ở nơi đó coi nhẹ sự hiện hữu của nàng.
"Còn ngủ giỏi hơn cả heo!" Cuối cùng Thu Đồng cũng đưa ra một kết luận như vậy với Hạ Chí.
Thu Đồng đang làm việc, Hạ Chí đang ngủ, nếu có người ngoài thấy được tình cảnh này chắc chắn sẽ cảm thấy thật ra cảnh này rất ấm áp, mà so sánh với sự ấm áp ở nơi này, hiện tại, trên diễn đàn Minh Nhật đã vô cùng náo nhiệt.
"Tin tức kinh bạo, toàn bộ giáo viên thể dục của trường trung học phổ thông Minh Nhật đều bị đuổi việc!"
"Không phải tất cả giáo viên thể dục, Hạ lão sư ngoại lệ."
"Truyền thuyết Hạ lão sư đích thân chọn lựa một nhóm giáo viên thể dục mới, ngày mai giáo viên thể dục mới sẽ đến!"
...
Diễn đàn Minh Nhật nghị luận ầm ĩ, sau đó, vẻn vẹn nửa giờ, trang web tin tức lớn nhất của thành phố đã có một bài báo mới, tiêu đề là 《 Đuổi học sinh, đuổi lão sư, trường trung học phổ thông Minh Nhật sắp đóng cửa! 》
Hiện tại trên diễn đàn Minh Nhật đã có không ít phóng viên đang ẩn núp, đám phóng viên này không cách nào trực tiếp vào trường học phỏng vấn, vì thế bọn hắn bắt đầu trực tiếp sưu tầm tin tức từ trong diễn đàn. Mà trên internet, số người phê bình chửi rủa Hạ Chí và Thu Đồng vẫn khắp nơi khắp chốn như cũ, tuy cũng có người nói giúp cho hai người, nhưng những người nói giúp này lập tức bị một mảnh mắng chửi của đám thuỷ quân dìm ngập.
Thậm chí có người đứng lên khởi xướng hành động bảo vệ trường trung học phổ thông Minh Nhật, yêu cầu ban ngành chính phủ tiếp quản trường trung học phổ thông Minh Nhật. Chẳng qua, số người hưởng ứng cũng không nhiều, dù sao thì không phải đầu óc người nào cũng có vấn đề, trường người ta là trường tư thục, tự chịu trách nhiệm lời lỗ, đừng nói hiện tại người ta còn chưa thực sự đóng cửa, cho dù người ta có đóng cửa thật cũng không thể tùy tiện để chính phủ đi tiếp quản.
Khi lời nghị luận của đám người trên internet về trường trung học phổ thông Minh Nhật đạt tới đỉnh điểm, có một phần thanh minh ngắn xuất hiện, mà phần thanh minh này lại đến từ phụ thân Thu Đồng, Thu Thiên Lương.
"Ta là Thu Thiên Lương, Thu Minh là phụ thân của ta, mà Thu Đồng là nữ nhi của ta, xin mọi người ngừng công kích trường trung học phổ thông Minh Nhật, nguyên nhân là vì hành vi của các ngươi đang giúp Thu Đồng, đến lúc đó nàng sẽ đóng trường học, còn sẽ đổ hết trách nhiệm lên người các ngươi. Ta đã trình đơn khởi tố lên tòa án, ta sẽ đoạt lại di sản vốn nên thuộc về ta từ trong tay nàng, ta vốn không muốn đối mặt với nữ nhi ruột thịt của mình trên tòa án, nhưng vì bảo vệ trường trung học phổ thông Minh Nhật, ta không thể không làm như vậy, mà ta cũng nhất định sẽ bảo vệ trường học này."
Trong nháy mắt, phần thanh minh này tạo lên một mảnh triều dâng trên internet, vô số người nhấn like cho Thu Thiên Lương, mà Thu Đồng cũng lập tức trở thành bất hiếu nữ âm mưu cướp gia sản. Mà phàm có người nỗ lực vạch trần khuôn mặt thật của Thu Thiên Lương, sẽ lập tức bị vô số người dùng nước bọt dìm chết.