Khách sạn Giả Nhật Thiên Đường.
Lầu tám, trong một gian phòng thương vụ tối om, tất cả rèm cửa sổ đều bị kéo lại hoàn toàn. Trong phòng không có ánh đèn, như không có người ở bên trong. Nhưng trên thực tế, bên trong lại có người, trên ghế sofa có người đang châm một điếu xì gà.
Trong bóng tối, xì gà hiện lên tia sáng mờ ám, người đang hút xì gà kia hết sức an tĩnh, thậm chí còn không cách nào nghe được tiếng hít thở của hắn ta. Mà khi điếu xì gà sáng lên, bên cạnh đã có thứ gì đó không tự chủ được mà phản quang, nếu thị lực đủ tốt sẽ có thể nhìn rõ, thứ phản quang kia chính là thấu kính, nói cho đúng, đó là kính nhắm, một chiếc kính nhắm trên khẩu súng bắn tỉa.
Trong gian phòng đen nhánh, một người một xì gà, một súng ngắm, tình cảnh này rất dễ khiến người nghĩ đến ám sát. Mà trên thực tế, người đang hút xì gà này đúng là sát thủ thật, mà trước đó không lâu, hắn ta mới vừa tiến hành một lần ám sát, nhưng đó là một lần ám sát thất bại.
Mục tiêu không chút tổn hao nào, mà hắn ta lại thiếu chút xíu nữa bị cảnh sát bắt được. Trên thực tế, hắn ta vốn cho rằng bản thân mình không cách nào chạy trốn được, bởi vì ngay khi hắn ta vừa trốn ra khỏi phòng đã thấy nữ cảnh sát kia, là nữ cảnh sát vừa cưỡi Halley vừa ăn cua động, là nữ cảnh sát gợi cảm dị thường lại khiến hắn ta cảm thấy áp lực vô cùng. Trong nháy mắt đó, hắn ta cảm thấy bản thân mình không cách nào chạy trốn được. Thế nhưng ngay sau đó, chuyện quỷ dị xảy ra, nữ cảnh sát kia đã ngừng lại ngay vị trí cách hắn ta chưa tới 1m, cứ đậu xe ở chỗ này như vậy, lạnh lùng nhìn hắn ta.
Hắn ta không biết đã có chuyện gì xảy ra, lúc đó trong đầu hắn ta chỉ có một suy nghĩ, đó chính là trốn, cảm giác của sát thủ thường rất nhạy bén, mà cảm giác nhạy bén của hắn ta đã đến, nếu hắn ta không trốn, hắn ta nhất định phải chết. Sau đó, hắn ta thực sự chạy trốn.
Có một chớp mắt, hắn ta muốn từ bỏ nhiệm vụ này, trước đó, theo ống nhắm của súng bắn tỉa, hắn ta thấy được bên cạnh mục tiêu có một nam nhân cường đại, vẻn vẹn chỉ tùy ý đi vài bước đã khiến mỗi một súng hắn ta bắn ra đều thất bại. Còn có nữ cảnh sát mạnh mẽ kia khiến hắn ta cảm thấy áp lực cực lớn, thế nhưng cuối cùng, hắn ta lại vào khách sạn này, bởi vì hắn ta không thể từ bỏ nhiệm vụ, hắn ta là một sát thủ có uy tín, cho tới bây giờ, nhiệm vụ của hắn ta chưa từng thất bại bao giờ, càng không có việc nửa đường từ bỏ nhiệm vụ.
Cứ việc mục tiêu càng khó có thể đối phó hơn so với tưởng tượng của hắn ta, nhưng hắn ta cảm thấy bản thân mình vẫn có cơ hội. Căn phòng hắn ta đang ở hiện tại ở đối diện trường trung học phổ thông Minh Nhật, mà mục tiêu của hắn ta lại đang ở ngay bên trong trường trung học phổ thông Minh Nhật, hắn ta chỉ cần ngồi chờ ở nơi này, một ngày nào đó, hắn ta có thể tìm được cơ hội, chỉ cần một súng, một súng là có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Tuy đã quyết định, nhưng thực ra hắn ta còn hơi bất an, mà mỗi một lần hút xì gà Cuba thượng đẳng đều có thể an ủi bất an trong lòng hắn ta. Vì thế, khi điếu xì gà cháy được phân nửa, trên căn bản hắn ta đã tỉnh táo lại. Mà đồng thời, hắn ta cũng lại một lần nữa cảm thấy tin tưởng tràn đầy với nhiệm vụ lần này.
"Xì gà không tồi." Giọng nói lạnh nhạt đột nhiên vang lên trong bóng đêm.
Thật ra giọng nói này rất ôn hoà, nhưng trong chớp mắt ấy, sát thủ chỉ cảm thấy lông tơ dựng đứng, trong tầm mắt của hắn ta cũng đột nhiên xuất hiện một chút tia sáng, trong bóng tối lờ mờ, có người ngồi đối diện hắn ta, châm một điếu xì gà.
Sát thủ vô thức muốn cầm lấy súng, nhưng khi mò tới bên cạnh hộp xì gà, hắn ta lại càng cảm thấy rợn tóc gáy hơn, bởi vì trong hộp xì gà vốn còn một điếu xì gà, hiện tại, điếu xì gà kia đã biến mất không thấy!
"Chắc chắn ngươi đang nghĩ xem ta đã vào từ lúc nào, mà chắc chắn ngươi cũng không rõ, ta đã lấy xì gà của ngươi từ lúc nào, nhưng kỳ thật những chuyện này đều không quan trọng, ngươi chỉ cần biết, nếu như ta muốn giết ngươi, thật đúng là còn đơn giản hơn cả bóp chết một con kiến." Giọng nói bình thản lại vang lên lần nữa, "Ta vốn nên giết ngươi, bởi vì ta không thể cho phép người có ý muốn giết chết bạn gái ta tồn tại trên cõi đời này."
"Ngươi… ngươi là Hạ Chí?" Rốt cục sát thủ cũng mở miệng, cứ việc không thấy rõ, nhưng hắn ta biết bạn trai của mục tiêu tên Hạ Chí.
"Đúng vậy, ta là Hạ Chí." Hạ Chí hít một hơi xì gà, sau đó nhẹ nhàng phun ra một vòng khói, "Hiện tại ta sẽ không giết ngươi, nhưng không phải là vì ngươi gặp may, mà là vì thật ra ngươi là một sát thủ tương đối đặc biệt."
"Ngươi muốn làm gì?" Sát thủ thoáng tỉnh táo lại, hắn ta rất chắc chắn, nếu Hạ Chí muốn giết hắn ta, hắn ta vốn không có cơ hội nói chuyện, nếu hiện tại Hạ Chí còn chưa giết hắn ta, vậy có nghĩa, Hạ Chí còn cần hắn ta làm chuyện gì đó, mà đây cũng là cơ hội của hắn ta.
"Rất nhiều người đều sẽ một phạm sai lầm, đó chính là hiểu chưa đủ rõ về đối thủ của mình, mà ta chưa bao giờ phạm phải sai lầm này, cho dù ngươi không có tư cách làm đối thủ của ta, nhưng ta vẫn tìm hiểu rõ tình huống của ngươi." Hạ Chí không chút hoang mang nói: "Có một câu chuyện tương đối ly kỳ, chắc chắn ngươi đã từng nghe tới, trước đây có một người, hắn rất thích nói mình đẹp trai, sau đó có một ngày, hắn ta chết, bị người ám sát, mỗi người đều cho rằng hắn ta bị kẻ thù của mình giết chết, nhưng trên thực tế, thứ được khắc trên mộ hắn ta mới là chân tướng."