Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 299 - Chương 299: Dùng Toàn Bộ Gia Sản Của Hắn Ta Ra Giá (1)

Chưa xác định
Chương 299: Dùng toàn bộ gia sản của hắn ta ra giá (1)

"Ách, Thu đại tiểu thư, chuyện thủ phủ Trần Thiên Thành cũng tới tham gia tranh cướp danh ngạch lớp thiên tài của các ngươi là thật sao?" Hàn Tiếu ở bên cạnh có chút sững sờ, "Không phải Trần Thiên Thành muốn đầu tư vào đây hoặc các ngươi đã sớm thương lượng xong chứ?"

"Dĩ nhiên không phải." Thu Đồng hơi không vui đưa mắt nhìn Hàn Tiếu, "Ngươi suy nghĩ gì vậy?"

Hàn Tiếu nhỏ giọng thầm thì: "Người bình thường hẳn đều sẽ nghĩ như ta vậy."

Thu Đồng mặc kệ Hàn Tiếu, chỉ nhìn về phía Hạ Chí, mở miệng hỏi: "Rốt cuộc Trần Thiên Thành đã ra giá thế nào?"

"Tất cả công trình dạy học của trường trung học phổ thông Minh Nhật trong tương lai, hắn ta bao hết." Hạ Chí thuận miệng nói: "Bất luận là bể bơi hay là khu dạy cưỡi ngựa, chỉ cần chúng ta muốn xây dựng, hắn ta đều có thể chi tiền, nếu chúng ta muốn xây dựng thư viện mới hoặc phòng thí nghiệm mới, hắn ta cũng sẽ chi tiền. Nói chung là Đồng Đồng thân yêu, từ giờ trở đi, trường trung học phổ thông Minh Nhật chúng ta thiếu thứ gì thì mua thứ ấy."

"Trần Thiên Thành bị ngu sao?" Hàn Tiếu ở bên cạnh nói thầm.

Thu Đồng cũng có chút ngây người, đây… đây thật đúng là dốc hết vốn liếng, mặc dù không đưa ra con số cụ thể, nhưng tất cả công trình dạy học trong tương lai rõ là một cái động không đáy. Không thể không nói, Trần Thiên Thành thật sự rất có thành ý.

"À, mặt khác, Trần Thiên Thành còn có thể đưa thêm một ức tiền mặt." Lúc này Hạ Chí lại bổ sung một câu.

"Phốc!" Hàn Tiếu phun hẳn ngụm nước trong miệng ra, sau đó tự lẩm bẩm, "Đây không phải thủ phủ, là thủ ngu dốt."

Đối với một ức tiền mặt này, ngược lại Thu Đồng không có phản ứng quá lớn, bởi vì không hề nghi ngờ, chiếu theo cách làm của Hạ Chí, tương lai số tiền trường trung học phổ thông Minh Nhật phải bỏ tiền ra để xây dựng công trình và mua thiết bị không chỉ là một ức, mà rõ ràng trong giá cả hắn ta đưa ra, một ức này chỉ là vật kèm theo. Nhưng vật kèm theo này lại càng lộ ra thành ý của Trần Thiên Thành, bởi vì Trần Thiên Thành biết hiện tại trường trung học phổ thông Minh Nhật không có đủ tiền mặt, hiển nhiên một ức tiền mặt được dùng để giải quyết vấn đề vốn lưu động của trường trung học phổ thông Minh Nhật hiện nay.

"Ngoại trừ Trần Thiên Thành, còn có ai ra giá?" Lúc này Thu Đồng hỏi.

"Còn có rất nhiều người ra giá, ừm, từ sau khi Đồng Đồng biến thành đại minh tinh, số người ra giá càng nhiều, chẳng qua đa số người chỉ muốn đến cướp bạn gái của ta, ta sẽ trực tiếp khiến bọn hắn cút." Hạ Chí thuận miệng nói: "Nhưng mà một hai giờ trước mới có một người tham gia đấu giá, cái giá hắn ta đưa ra thật sự rất có thành ý."

"Hạ đại soái ca, ta không tin còn có người có thể có thành ý hơn Trần Thiên Thành, ngươi nói đi, người này ra giá bao nhiêu?" Hàn Tiếu ở bên cạnh không nhịn được hỏi.

"Ừm, người này dùng toàn bộ gia sản của hắn ta để ra giá." Hạ Chí trả lời.

"Toàn bộ gia sản?" Thu Đồng ngẩn ra, "Ngươi có biết người này có bao nhiêu tiền không?"

"Cũng không tính là quá nhiều, chỉ chừng mười mấy ức..." Hạ Chí mới vừa nói đến đây, Hàn Tiếu lại phụt một tiếng, phun ra một ngụm nước nữa, mà lúc này nàng đã trực tiếp để ly nước qua một bên, quyết định không uống nước nữa.

"Ngươi nói thật?" Thu Đồng nhìn Hạ Chí, cũng có chút khó tin, nếu đổi lại Trần Thiên Thành lấy ra mười mấy ức, nàng còn có thể tiếp nhận, dù sao thì đối với Trần Thiên Thành, mười mấy ức chẳng qua cũng chỉ là số lẻ trong toàn bộ gia sản của hắn ta, nhưng đối với người có toàn bộ gia sản là mười mấy ức, nguyện ý lấy ra toàn bộ gia sản chỉ vì đưa hài tử nhà mình đến trường trung học phổ thông Minh Nhật, này… chuyện này cũng quá không thể tưởng tượng nổi đi?

"Đồng Đồng, ngươi có biết cho tới bây giờ ta chưa từng lừa gạt ngươi." Hạ Chí nghiêm trang nói.

Thu Đồng lại liếc Hạ Chí, mới vừa rồi gia hỏa này còn nói vô số chuyện ma quỷ trước mặt nàng, hiện tại lại dám nói gì mà chưa bao giờ lừa nàng, thiệt thòi hắn còn có thể mặt không đổi sắc mà nói ra lời như vậy, da mặt quá dày!

"Ngươi trực tiếp nói cho ta biết, người nọ tên gì?" Thu Đồng tức giận hỏi, ở thành phố Thanh Cảng, người có tài sản mười mấy ức cũng không tính là quá nhiều, Thu Đồng cảm thấy rất có thể mình cũng biết người đó, hoặc đã từng nghe nói tới.

"Quan Vũ." Hạ Chí nói ra một cái tên, "Quan trong quan môn thụy giác (đóng cửa đi ngủ), Vũ trong hôm qua trời mưa Đồng Đồng ngươi không đi ra ngoài lãng mạn với ta."

"Quan Vũ?" Thu Đồng lại trừng mắt liếc Hạ Chí, đồng thời nàng có chút nghi ngờ, "Là Quan Vũ của Quan gia kia? Là nam, đúng không?"

"Không sai, chính là Quan gia, hơn nữa còn là nam." Hạ Chí thuận miệng nói: "Quan Vũ có một nữ nhi tên Quan Tiểu Nguyệt, hắn ta muốn dốc hết gia sản để đưa nữ nhi Quan Tiểu Nguyệt tới trường chúng ta. Ừm, ta xem thử xem Quan Tiểu Nguyệt này trông ra sao..."

Hạ Chí vừa nói vừa lên mạng tìm tòi, rõ ràng còn có thể để hắn tìm ra hình ảnh Quan Tiểu Nguyệt, sau đó hắn lẩm bẩm: "Quan Tiểu Nguyệt này không đẹp như Đồng Đồng, hơn nữa còn một vấn đề, nàng chỉ là thiếu nữ, a, hình như còn xuất ngoại?"

"Ngươi có thể không chuyện gì cũng dính với ta không?" Thu Đồng có chút cạn lời.

"Chờ chút chờ chút, các ngươi đang nói ai? Thành phố Thanh Cảng không có phú hào thứ hai nào tên Quan Vũ đúng không? Là Quan Vũ phú hào đúng không?" Lúc này Hàn Tiếu ở bên cạnh hô lên, "Hạ đại soái ca, Thu đại tiểu thư, hai người các ngươi mau xem tin tức, trên trang tin tức về thành phố Thanh Cảng đột nhiên xuất hiện một tin, nửa giờ trước, trên đường ra sân bay xảy ra một vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng, một chiếc Lexus và một chiếc Land Rover đụng vào nhau, dẫn tới tai nạn liên hoàn, tài xế Lexus và một hành khách tử vong tại chỗ. Căn cứ tin tức đáng tin, tài xế Lexus tên Quan Vũ, mà hành khách trên xe chính là thê tử của hắn ta..."

Bình Luận (0)
Comment