Hai chiếc xe việt dã kia kẹp hai bên xe taxi, nhưng hiện tại, cả hai cùng va chạm từ hai bên taxi, hiển nhiên bọn họ muốn tả hữu giáp công, một khi đụng vào, rất có thể sẽ trực tiếp ép taxi thành bánh quy có nhân.
"Hạ lão sư, làm sao bây giờ?" Quan Tiểu Nguyệt có vẻ rất kinh hoảng, mà lúc này đây, nàng đã hoàn toàn tin tưởng, tai nạn xe của phụ mẫu nàng tuyệt không phải ngoài ý muốn, mà hiển nhiên nàng cũng đã bị người theo dõi, vì thế mới vừa rời khỏi sân bay không bao xa nàng đã sắp gặp phải tai nạn xe cộ. Trên đời này vốn không có chuyện trùng hợp như vậy!
"Không cần lo lắng, không có việc gì." Hạ Chí lại có vẻ bình tĩnh dị thường, mà sự trấn định của hắn khiến hoảng loạn trong lòng Quan Tiểu Nguyệt hơi giảm đi một chút.
Nhưng tài xế xe taxi lại không cách nào trấn định được, bởi vì lúc này, rốt cục tài xế xe taxi cũng phát hiện vấn đề.
"Thảo!" Tài xế xe taxi phun ra một chữ thô tục, bỗng nhiên đạp mạnh chân ga, mà đây cũng là lựa chọn duy nhất của hắn ta, chỉ khi gia tốc thoát đi mới không bị hai chiếc xe này đụng vào, mới có thể trốn được một kiếp này!
"Ha ha ha, lão tử thật trâu bò!" Một giây sau, tài xế xe taxi hưng phấn kêu to lên, mà gần như đồng thời, phía sau xe taxi truyền đến một tiếng nổ to lớn.
Thời khắc mấu chốt, taxi vốn nhìn như không cách nào thoát được lại có thể thực sự tránh được một kiếp, mà hai chiếc xe việt dã kia lại đụng vào nhau!
"Không đúng." Quan Tiểu Nguyệt dụi dụi con mắt, vừa rồi rõ ràng nàng thấy một chiếc xe việt dã đã đụng lên taxi, chẳng lẽ là nàng hoa mắt?
Taxi chạy như bay trên đường cao tốc, mà tài xế xe taxi thoạt nhìn cũng có chút phấn khởi, tốc độ cũng nhanh hơn nhiều, nhưng không hề nghi ngờ, taxi không sao, vừa rồi hẳn không bị va vào, điều này cũng khiến Quan Tiểu Nguyệt chỉ có thể tự nói với bản thân, ban nãy hẳn là nàng hoa mắt. Nhưng vấn đề là lấy kinh nghiệm đua xe nhiều năm của nàng, dưới tình huống vừa rồi, cho dù taxi có thể nháy mắt gia tốc đến 200km/giờ cũng khó có khả năng tránh thoát, mà nàng càng cảm thấy hai mắt của mình không nên nhìn lầm mới đúng, ban nãy rõ là phải đụng rồi.
"Chuyện ngươi không thể nghĩ ra có thể hỏi lão sư." Đúng lúc này, giọng nói lạnh nhạt của Hạ Chí truyền vào trong tai Quan Tiểu Nguyệt, "Đương nhiên, hiện tại lão sư ngươi sẽ nói cho ngươi biết, nếu ngươi không nghĩ ra thì tạm thời không cần suy nghĩ nữa, bởi vì hiện tại ngươi có chuyện quan trọng hơn phải làm."
Quan Tiểu Nguyệt nhìn Hạ Chí, ánh mắt có chút quái dị, hình như Hạ lão sư này biết nàng đang suy nghĩ gì, hơn nữa, rất nhanh Quan Tiểu Nguyệt đã phát hiện một điểm quan trọng, chính là Hạ lão sư đã sớm xác định xe sẽ không sao, nói cách khác, hắn đã sớm biết xe sẽ không bị đụng. Nhưng dựa vào tình huống lúc đó, nếu phán đoán theo lẽ thường thì nhất định phải xảy ra va chạm mới đúng.
"Hạ lão sư, phụ mẫu ta thực sự đưa ta đến trường trung học phổ thông Minh Nhật sao?" Lúc này, Quan Tiểu Nguyệt mở miệng hỏi.
Thân làm một học sinh bất lương cả ngày gây chuyện quấy rối, đương nhiên Quan Tiểu Nguyệt biết sự tồn tại của trường trung học phổ thông Minh Nhật. Trên thực tế, hai năm trước, thiếu chút nữa nàng đã bị đưa đến trường trung học phổ thông Minh Nhật, chỉ có điều cuối cùng phụ mẫu nàng vẫn đưa nàng ra nước ngoài.
Ngừng một chút, Quan Tiểu Nguyệt lại bổ sung: "Hạ lão sư, không phải ta không tin tưởng những lời ngươi nói, chẳng qua phụ mẫu ta đều chưa từng nói chuyện này với ta, phụ mẫu ta để ta về nước trước, cũng chưa đề cập chuyện này với ta."
"Khi phụ mẫu ngươi quyết định đưa ngươi đến trường trung học phổ thông Minh Nhật, ngươi đang trên máy bay." Hạ Chí thản nhiên nói: "Hai giờ trước, phụ mẫu ngươi mới đưa ra quyết định này, bọn họ dùng toàn bộ gia sản đổi lấy một danh ngạch lớp thiên tài trường trung học phổ thông Minh Nhật, mà bọn hắn cũng đã làm ra lựa chọn chính xác nhất đời này. Mà sai lầm lớn nhất là thời cơ đưa ra quyết định của bọn hắn hơi muộn một chút."
Dừng một hồi, Hạ Chí tiếp tục nói: "Quan Tiểu Nguyệt, phụ mẫu ngươi vừa mất, hiện tại hẳn ngươi đang đau lòng, ta cũng nên cho ngươi nhiều thời gian hơn để ngươi vượt qua khoảng thời gian đau thương này. Nhưng trên thực tế, ta sẽ không cho ngươi nhiều thời gian, ngươi cần dùng thời gian ngắn nhất để biết rõ tình cảnh của ngươi, ngươi cũng cần dùng thời gian ngắn nhất để mình thật sự thành thục. Từ nơi này đến cục cảnh sát còn chừng nửa giờ, ngươi dùng điện thoại di động của ngươi, dùng mạng internet tốt nhất để lướt qua diễn đàn trường trung học phổ thông Minh Nhật, ta đã lập tài khoản diễn đàn cho ngươi, tên đăng nhập là tên của ngươi, mật mã là tám số sinh nhật của ngươi, sau đó, ngươi có thể xem tin tức. Ngươi cần phải biết một việc, trường trung học phổ thông Minh Nhật hiện tại đã không còn là trường trung học phổ thông Minh Nhật trong ấn tượng của ngươi."
Mỗi người có cách xử lý nỗi đau khác nhau, có một số người dù đau lòng đến tận cùng cũng sẽ không khóc, mà có một số người, thoạt nhìn bọn họ có thể lập tức khôi phục bình thường. Lúc này, thoạt nhìn Quan Tiểu Nguyệt cũng đã gần khôi phục bình thường, chí ít ở mặt ngoài cũng không thấy nàng quá đau lòng. Nàng yên lặng gật đầu, sau đó bắt đầu lên mạng theo lời Hạ Chí nói.
Quan Tiểu Nguyệt có quá nhiều chuyện chưa rõ ràng, trước đây, cho dù chuyện có liên quan với nàng, Quan Tiểu Nguyệt cũng không cần biết rõ ràng, bởi vì có phụ mẫu nàng. Nhưng bây giờ, Quan Tiểu Nguyệt biết, nàng phải hiểu rõ ràng. Phụ mẫu đã mất, nhị ca tứ ca đại biểu tỷ gì gì đó, thoạt nhìn đều không đáng tin, mà vị Hạ lão sư đột nhiên nhô ra này tuy thoạt nhìn có thể tin tưởng hơn những người thân trong gia đình nàng, nhưng hiểu biết của nàng về hắn thật sự quá ít.