Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 347 - Chương 347: Các Ngươi Thực Sự Tìm Sai Người (1)

Chưa xác định
Chương 347: Các ngươi thực sự tìm sai người (1)

Tô Phi Phi nhìn nam tử đầu trọc, cười nhẹ một tiếng: "Ta nghĩ, hẳn các ngươi đã tìm nhầm người."

Nam tử đầu trọc lại ngẩn người, chẳng qua hắn ta còn chưa lên tiếng, một thanh niên tóc húi cua bên cạnh hắn ta đã nhỏ giọng nói: "Đại ca, chúng ta thật sự tìm nhầm người, người Hoa ca để ý là nàng."

Thanh niên tóc húi cua vừa nói vừa dùng ngón tay chỉ bên cạnh, người hắn ta chỉ là người đã đánh đàn dương cầm cho quán bar trước đó. Thật ra người đánh đàn dương cầm này cũng rất xinh đẹp, thoạt nhìn cũng có chút thanh thuần, có người có ý đồ với nàng cũng không có gì kì lạ, đặc biệt là nơi như quán bar này, bị nam nhân chú ý tới lại càng bình thường hơn.

Sắc mặt người đánh dương cầm lập tức tái đi, hiển nhiên nàng biết Hoa ca là ai, cũng biết Hoa ca kia là người nàng không chọc nổi, ngay cả ông chủ quán bar cũng không thể trêu vào người tên Hoa ca kia. Phải biết rằng, lúc đầu trong quán bar có bảo vệ, nhưng bây giờ, đám bảo vệ kia như đã biến mất, không phải bọn hắn không biết chuyện đã xảy ra ở đây, chỉ là bọn hắn không dám để ý tới mà thôi.

"Ngươi bị ngu sao?" Lúc này, nam tử đầu trọc lại trực tiếp mắng thanh niên tóc húi cua kia, "Ngươi nghĩ ta không biết sao? Cũng may Hoa ca không ở đây, nếu Hoa ca ở đây, hắn cũng sẽ không nói ta tìm nhầm người!"

Lấy tay vỗ đầu thanh niên tóc húi cua này một cái, nam tử đầu trọc tiếp tục mắng: "Ngươi đúng là tên ngu dốt, nhìn rõ cho ta, nhìn người này, sau đó lại nhìn người này, dù là kẻ mù cũng biết nên đưa ai về nhà!"

Nam tử đầu trọc vừa nói như vậy, mọi người đều hiểu, thì ra mục tiêu của bọn hắn vốn là người đánh đàn trước đó, chỉ là lâm thời thay đổi mục tiêu mà thôi. Mà mặc dù không ít người có chút phẫn nộ với hành vi cướp người như vậy, nhưng bọn hắn lại không thể không thừa nhận, thật ra lời nam tử đầu trọc vừa nói thật sự không sai, người đánh đàn trước đó tuy xinh đẹp, nhưng so sánh với mỹ nhân đang ngồi xe lăn hiện tại thật đúng là chênh lệch một trời một vực!

Trước đó mọi người còn chưa nhìn thấy rõ gương mặt Tô Phi Phi, nhưng bây giờ, Tô Phi Phi đã xoay đầu lại, mà khuôn mặt xinh đẹp đủ để khiến người hít thở không thông của nàng cũng xuất hiện trong tầm mắt của những người ở đây. Tuy Tô Phi Phi ngồi trên xe lăn, nhìn như đi đứng bất tiện, nhưng mỗi người, cho dù là nam hay nữ, đều cảm thấy người đánh đàn trước đó vốn không thể sánh được với Tô Phi Phi.

"Đại ca, là ta sai rồi." Lúc này, thanh niên tóc húi cua cũng thành thật nhận sai, mỹ nữ ngồi xe lăn này đẹp hệt như tiên nữ vậy.

"Biết lỗi là tốt rồi, nhớ kỹ cho ta, ta là đại ca ngươi, đại ca ngươi sẽ không bao giờ sai!" Nam tử đầu trọc lại vỗ đầu thanh niên tóc húi cua, sau đó quay đầu nhìn về phía Tô Phi Phi: "Mỹ nữ, ngươi cũng nghe thấy rồi, ta không tìm sai người, ta đang tìm ngươi, ừm, ngươi cũng đừng hiểu lầm, Hoa ca của chúng ta chỉ muốn mời ngươi tới đánh đàn mà thôi, hắn không thích tới nơi như thế này nghe đàn, cho nên để ta tới đón ngươi về nhà hắn đánh đàn cho hắn nghe."

"Các ngươi thực sự tìm sai người." Giọng nói lạnh nhạt vang lên, "Các ngươi nên tới tìm ta trước."

Giọng nói này khiến mọi người không tự chủ được mà quay đầu, sau đó, đám người lại tách ra một con đường, một nam nhân trẻ tuổi chậm rãi đi về phía sân khấu. Mà thấy nam nhân trẻ tuổi này đi tới, trên mặt Tô Phi Phi không khỏi lộ ra ý cười, vì nam nhân này chính là Hạ Chí.

"Tiểu tử, ngươi muốn xen vào việc của người khác?" Nam tử đầu trọc nhìn Hạ Chí, "Gan thật lớn, biết chúng ta là ai không? Nói đi, ngươi lăn lộn ở đường nào?"

"Trước đó cũng từng có người hỏi ta lăn lộn trên đường nào, mà người này đã chết." Hạ Chí thản nhiên nói: "Hiện tại, ta cũng có thể nói cho ngươi biết, ta ở Minh Nhật Đại Đạo đệ nhất hào, về phần ngươi có chết hay không thì phải xem vận khí của ngươi."

"Ta hỏi ngươi là côn đồ ở đường... Chờ đã? Ngươi nói cái gì?" Đột nhiên, sắc mặt nam tử đầu trọc đại biến, "Minh, Minh Nhật Đại Đạo đệ nhất hào? Ngươi, lẽ nào ngươi..."

Nam tử đầu trọc còn chưa nói hết lời, đột nhiên trong đám người có người hô một câu: "Hạ Chí, đó là Hạ Chí!"

"Oa, thật sự là hắn, ta còn đang nghĩ sao trông người này lại quen mắt như vậy!"

"Không sai, chính là Hạ Chí của trường trung học phổ thông Minh Nhật!"

"Thực sự là Hạ Chí, nhưng hắn không phải bạn trai của Thu Đồng sao? Vì sao hắn lại đi cùng mỹ nữ khác?"

"Không biết, đây là muốn ngoại tình sao?"

Vốn đám người chỉ cảm thấy Hạ Chí khá quen, nhưng khi hắn nói ra Minh Nhất Đại Đạo đệ nhất hào đã nhắc nhở những người này, bọn hắn lập tức nhận ra Hạ Chí. Cũng may, thật ra người mọi người quan tâm hơn là Thu Đồng, mà hiện tại Thu Đồng không ở đây, đương nhiên mọi người cũng không nổi điên, chỉ ở bên cạnh nghị luận ầm ĩ mà thôi.

Lúc này, Hạ Chí cũng đã bước lên sân khấu, mà lúc này, sắc mặt nam tử đầu trọc cũng có chút tái nhợt: "Ngươi… ngươi đây trường giáo viên thể dục Hạ Chí của trường trung học phổ thông Minh Nhật? Tứ gia trong truyền thuyết đã bị ngươi..."

Ngày ấy, nam tử đầu trọc cũng không ở hiện trường, nhưng hắn ta vẫn có thể nghe được tin đồn, đó chính là Tứ gia vẫn luôn sất sá phong vân trong giới xã hội đen lại bị một giáo viên thể dục của trường trung học phổ thông Minh Nhật chọc tức chết, mà giáo viên thể dục kia càng có thể một người đánh ngã mấy trăm thuộc hạ của Tứ gia. Còn có người nói, rất có thể Tứ gia không bị tức chết, nói không chừng hắn ta bị trúng hiêu của tên giáo viên thể dục kia. Nói chung, tuy hiện tại đám thủ hạ của Tứ gia còn đang tranh giành địa bàn, nhưng bọn hắn đều phân phó người phía dưới, tuyệt không nên đi trêu chọc tên giáo viên thể dục trường trung học phổ thông Minh Nhật kia!

Bình Luận (0)
Comment