Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 349 - Chương 349: Ngươi Xem Ta Đẹp Trai Không (1)

Chưa xác định
Chương 349: Ngươi xem ta đẹp trai không (1)

"Đêm nay ta sẽ rời đi." Mỹ nữ váy đỏ chính là Phượng Hoàng, trên mặt nàng lộ ra nụ cười có chút quyến rũ, "Trước khi rời đi, ta muốn hàn huyên với ngươi một hồi. Lại nói tiếp, cũng rất nhiều năm chúng ta không tâm sự với nhau/."

"Cho tới bây giờ ta chưa từng tâm sự với ngươi!" Hạ Mạt nhìn Phượng Hoàng, giọng nói vẫn lạnh băng như cũ, "Cho tới bây giờ, quan hệ giữa chúng ta cũng chưa tới tình cảnh có thể tâm sự với nhau, trước đây sẽ không, sau này cũng sẽ không!"

"Ta biết ngươi không thích ta, hoặc có lẽ là mấy năm nay, ngươi vẫn luôn giận ta, bởi vì nam nhân ngươi yêu bị ta đoạt đi." Trên mặt Phượng Hoàng vẫn mang theo nụ cười quyến rũ như cũ, "Nhưng chính vì vậy, chúng ta mới cần phải nói chuyện với nhau cẩn thận, ngươi vì hắn mà tới thành thị này, mà ta, cũng vẫn đang quan tâm tới hắn, chúng ta để ý cùng một nam nhân, cho nên chúng ta cần tâm sự."

"Phượng Hoàng, năm đó, ngươi thừa cơ hắn thiếu niên vô tri mà câu dẫn hắn, thế nhưng vào lúc hắn cần có ngươi nhất, ngươi lại rời khỏi hắn, hiện tại, hắn trở nên càng mạnh mẽ hơn, ngươi lại tới nói với ta ngươi quan tâm hắn, rốt cục ngươi còn biết xấu hổ hay không?" Trong giọng nói lạnh như băng của Hạ Mạt càng có một chút phẫn nộ.

"Mị, thế giới của ngươi quá đơn thuần, đối với ngươi, trên đời này chỉ có hai loại người, một loại là Hạ Chí, một loại khác, chính là những người khác. Sau khi thủ lĩnh rời đi, người duy nhất ngươi để ý cũng chỉ còn hắn." Phượng Hoàng bình tĩnh nói: "Nhưng kỳ thật, thế giới của ta cũng rất đơn thuần, tình cảm quá phức tạp, cho nên ta không nói chuyện tình cảm, ta chỉ cần một nam nhân có thể chinh phục ta. Năm năm trước, hắn chinh phục ta, ta là hoàng hậu của hắn, bốn năm trước, hắn mất đi năng lực, dĩ nhiên không còn tư cách tiếp tục có được ta, mà bây giờ, sự cường đại của hắn lại chinh phục ta, chuyện chỉ đơn giản như vậy, ta cũng không phải người hay thay đổi, ta vẫn chỉ trước sau như một mà thôi."

"Phượng Hoàng, ngươi phải ngây thơ tới mức nào mới sẽ cảm thấy hắn còn có thể cần ngươi?" Giọng điệu của Hạ Mạt càng thêm lạnh băng, "Hắn sẽ không cần một nữ nhân đã từng phản bội hắn!"

"Ta không phản bội hắn, ta chỉ rời khỏi hắn." Phượng Hoàng lại lắc đầu, "Hắn vẫn là nam nhân duy nhất có thể chinh phục ta, đương nhiên, ta hiểu rất rõ, hiện tại hắn chán ghét ta, nhưng ta thích khiêu chiến, có lẽ lần này sẽ đến phiên ta đi chinh phục hắn."

"Nếu như đây chính là chuyện ngươi muốn nói, như vậy hiện tại chúng ta đã nói chuyện xong!" Hạ Mạt dùng đôi mắt đẹp lạnh như băng nhìn Phượng Hoàng, hiển nhiên nàng đang hạ lệnh trục khách.

"Không, thật ra chúng ta còn chưa bắt đầu trò chuyện đâu." Phượng Hoàng lại nhìn Hạ Mạt với ánh mắt có chút kỳ dị, "Mị, ngươi biết không? Thật ra ngươi rất có mị lực, thậm chí, ngươi còn có thể hơn hẳn ta, nhưng ngươi có biết vì sao năm năm trước, ngươi lại thua bởi ta sao? Đó là bởi vì cho tới bây giờ, ngươi vẫn không biết phát triển mị lực chân chính của mình. Đương nhiên, hiện tại, chí ít ngươi cũng không còn luôn ẩn giấu mình như trước kia, nhưng thật ra như vậy vẫn chưa đủ, ngươi như vậy vẫn không thể thắng Thu Đồng."

"Không cần ngươi tới dạy ta!" Hạ Mạt hừ lạnh một tiếng.

"Ta chỉ muốn nói cho ngươi biết, nếu như ta nhất định phải thua, ta tình nguyện thua ngươi." Phượng Hoàng cười quyến rũ, "Dạng nữ nhân bình thường như Thu Đồng vốn không khác gì bình hoa di động, ngươi thật cảm thấy hắn sẽ ở cùng một chỗ với một cái bình hoa sao?"

"Phượng Hoàng, ta không phải ngươi, ta sẽ không học cách dụ dỗ nam nhân như ngươi, càng sẽ không làm mấy chuyện buồn chán như tranh thủ tình cảm!" Hạ Mạt lạnh lùng nhìn Phượng Hoàng, "Còn có, chớ giở mấy trò nhàm chán ra trước mặt ta, thứ ngươi để ý nhất vốn không phải hắn, ngươi chỉ muốn trở thành thủ lĩnh của Thiên Binh, đừng tưởng ta không hiểu được ngươi, cho tới bây giờ ngươi vẫn luôn không cam lòng trở thành người lệ thuộc vào hắn, ngươi không muốn làm hoàng hậu của hắn, ngươi hy vọng mình có thể trở thành nữ hoàng!"

Hừ lạnh một tiếng, Hạ Mạt tiếp tục nói: "Từ sau khi hắn rêu rao xuất hiện ở trường trung học phổ thông Minh Nhật, ngươi đã bắt đầu có ý đồ giết chết tất cả dị năng giả biết được thực lực của hắn đã khôi phục, ngươi hy vọng những dị năng giả khác tới trước mặt hắn chịu chết, như vậy ngươi có thể làm suy yếu thực lực của đối thủ. Nhưng ngươi biết không? Khi địch nhân của ngươi trở nên nhỏ yếu cũng không có nghĩa ngươi trở nên mạnh mẽ, khi lại có một ác ma khác xuất hiện, ngươi cảm thấy hắn sẽ cứu ngươi sao?"

"Trước đó không lâu, ta vừa đốt chết một tiểu ác ma đến từ phương Tây." Rốt cục ý cười trên mặt Phượng Hoàng cũng biến mất, khuôn mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng, "Mị, ngươi có biết điều này có ý nghĩa gì sao? Điều này có nghĩa, đám thủ hạ của ác ma đã bắt đầu tiến hành trả thù, nhưng hiện tại, thực lực của Thiên Binh hoàn toàn không thể sánh với trước kia."

Khẽ lắc đầu, Phượng Hoàng tiếp tục nói: "Ta biết ngươi không để ý tất cả những chuyện này, ngươi chỉ để ý tới hắn, nhưng ngươi thực sự cảm thấy hắn rêu rao như vậy là chuyện tốt sao? Nếu có một ngày, chuyện như bốn năm trước lại phát sinh, ngươi có thể bảo vệ hắn sao?"

"Không nói tới những chuyện cao thượng như vậy, ngươi chỉ muốn làm thủ lĩnh mà thôi." Hạ Mạt lạnh lùng nói.

"Ta đang biến cường, nhưng ta, cũng cần kẻ địch yếu hơn ta." Phượng Hoàng chậm rãi nói: "Không phải ta đang nói chuyện giật gân, nhưng giới dị năng Trung Quốc đang ngàn cân treo sợi tóc, ngươi và hắn đừng nghĩ có thể không đếm xỉa đến. Có lẽ các ngươi càng thích thân phận bây giờ, nhưng các ngươi vẫn là người Thiên Binh!"

Bình Luận (0)
Comment