"Quan Vân ở đâu?" Giọng nói lạnh lẽo sâu kín khiến Thu Đồng muốn nổi da gà, nữ nhân này không chỉ trông như một con quỷ, mà giọng nói cũng giống quỷ!
Thu Đồng vô thức nhìn qua Hạ Chí bên cạnh, lần trước gia hỏa này nói hắn là một con quỷ, hiện tại chẳng lẽ quỷ giả gặp phải nữ quỷ chính tông?
"Nam nhân của ngươi đã chạy rồi." Lúc này, Hạ Chí lại tiếp lời, mà dáng vẻ của hắn khi nói chuyện trông rất nghiêm túc.
"Không thể nào!" Giọng nói vẫn như tiếng quỷ, chỉ có điều âm điệu đã cao lên không ít, "Hắn vốn nên lái xe của các ngươi trở về!"
Thu Đồng đang đứng bên cạnh lại giật mình, nữ quỷ này không phủ nhận chuyện Quan Vân là nam nhân của mình, hơn nữa, chiếu theo những lời nữ quỷ nói, Quan Vân vốn định giết nàng, sau đó lái Lamborghini của nàng trở về?
"Nam nhân của ngươi thực sự chạy rồi." Đột nhiên Hạ Chí cảm khái, trong giọng nói có chút đồng tình, "Ngươi cũng quá đáng thương, thân là một con quỷ, muốn tìm một nam nhân cũng không dễ dàng, dù sao thì trên cơ bản, nam nhân chúng ta vẫn ưa thích người hơn, vất vả lắm mới tìm được một nam nhân như Quan Vân, kết quả hiện tại hắn lại chạy mất. Quan trọng nhất là nếu hắn bỏ trốn với một nữ nhân còn bình thường, nhưng hắn lại có thể bỏ trốn với một nữ quỷ, ngươi có biết vì theo đuổi nữ quỷ kia mà hắn phải cố gắng tới mức nào không? Hắn lại có thể bay thẳng từ trên núi xuống tự sát! Chỉ có điều thời gian hắn đi còn chưa lâu, hiện tại ngươi lập tức đuổi theo còn kịp."
Thu Đồng không nhịn được trừng Hạ Chí, nàng ghét nhất là bộ dáng gia hỏa này nghiêm trang nói hươu nói vượn!
"Các ngươi đã giết hắn?" Mỗi chữ mỗi câu của nữ nhân này nghe có vẻ tràn đầy tức giận.
"Cho dù ngươi là quỷ, ngươi cũng không thể tùy tiện oan uổng cho nhân loại chúng ta, chúng ta không giết nam nhân của ngươi, nam nhân của ngươi vì một nữ quỷ mà tự sát." Vẻ mặt Hạ Chí tràn đầy vô tội, "Ta biết ngươi rất khó chịu, nhưng cho dù ngươi có khó chịu cũng không thể..."
"A..." Một tiếng rít chói tai không gì sánh được ngắt lời Hạ Chí, nữ tử gương mặt trắng bệch kia ngửa đầu kêu to, mà mái tóc vốn rối tung của nàng ta cũng đột nhiên không gió mà bay. Nếu nàng ta xinh đẹp, vậy màn tóc bay này sẽ khiến người ta cảm thấy xinh đẹp lạ thường, nhưng bây giờ, nàng ta chỉ càng khiến người khác cảm thấy nàng ta là một nữ quỷ.
Tỷ như Thu Đồng, nàng đã muốn tin tưởng bản thân mình thực sự gặp phải nữ quỷ.
"Nàng… rốt cuộc nàng đang làm gì thế?" Sau khi nữ quỷ hét lên đủ hơn một phút đồng hồ còn chưa chịu ngừng, Thu Đồng không nhịn được nhỏ giọng hỏi Hạ Chí, tiếng thét chói tai kia tuy rất chói tai, nhưng ngoài chói tai ra, Thu Đồng cũng không cảm giác được có gì đặc biệt, nàng bắt đầu cảm thấy hiếu kỳ, sao tóc của nữ quỷ kia lại tung bay được? Chẳng qua ngẫm lại, nếu nàng ta đã là nữ quỷ, dường như tóc bay cũng không có gì kì lạ.
Thế nhưng mới vừa hỏi xong, Thu Đồng lập tức phát hiện có điểm gì đó không đúng, thân thể nữ quỷ kia lại có thể cũng bay lên.
"A!" Thu Đồng không tự chủ được cúi đầu duyên dáng hô to một tiếng, này… dường như đây thật sự là nữ quỷ!
"Ta đang muốn nói cho dù ngươi có khổ sở cũng không thể quỷ khiếu, chưa nói xong ngươi đã bắt đầu kêu." Hạ Chí nhìn nữ quỷ, nói như lẩm bẩm một câu, sau đó hắn mới quay đầu nhìn về phía Thu Đồng: "Đồng Đồng, đây là quỷ khiếu trong truyền thuyết, quỷ khiếu hàng thật giá thật, già trẻ không gạt, sau này, ngươi sẽ một trong số ít mấy người có thể trực tiếp nhìn thấy, thậm chí là nghe thấy tiếng quỷ khiếu trên đời này."
"Nàng… nàng là quỷ thật sao?" Thu Đồng vẫn có chút nửa tin nửa ngờ, chẳng lẽ trên thế giới này thật sự có quỷ sao?
Lúc đầu Thu Đồng đã gần tin, nhưng Hạ Chí vừa nói như vậy, nàng lại bắt đầu có chút hoài nghi, vấn đề là nếu nàng ta là người, sao có thể bay lên?
"Thật sự là quỷ." Hạ Chí rất nghiêm túc trả lời.
"Được rồi, nếu nàng là quỷ, vậy chúng ta phải làm sao bây giờ? Lẽ nào chúng ta cứ trực tiếp lái xe tông tới?" Thu Đồng luôn cảm thấy chuyện đang xảy ra lúc này rất quỷ dị, nàng chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây.
"Đương nhiên không thể." Hạ Chí lập tức nói: "Đụng tới sẽ khiến xe bị bẩn!"
Thu Đồng có chút cạn lời, nàng vốn cảm thấy Hạ Chí sẽ nói không thể đụng trúng, hoặc hắn có thể chứng minh đây không phải nữ quỷ, ai ngờ hắn lại lấy lý do nữ quỷ sẽ làm bẩn xe!
"Vậy ngươi nói phải làm sao bây giờ?" Thu Đồng tức giận hỏi.
"Đồng Đồng, thật ra rất đơn giản, báo cảnh sát là được." Hạ Chí nghiêm trang nói: "Đúng rồi, ngươi đã báo cảnh sát, cảnh sát sẽ xử lý."
"Ta còn không biết cảnh sát còn có thể bắt quỷ đây!" Thu Đồng tức giận nói.
Nhưng vừa mới dứt lời, Thu Đồng đã ngẩn ngơ, bởi vì trong tầm mắt nàng xuất hiện một chiếc xe moto, đó là một chiếc xe moto rất quen thuộc, mà nữ cảnh sát cưỡi moto lại càng quen thuộc hơn, chẳng phải Hạ Mạt sao?
Hạ Mạt cưỡi Halley, chỉ nháy mắt đã xuất hiện bên cạnh nữ quỷ, sau đó, chỉ thấy một tay Hạ Mạt khống chế moto, tay kia tiện tay quơ một cái, trực tiếp tóm lấy nữ quỷ đang bay trên không trung, mà từ đầu đến cuối Halley đều không giảm tốc, một giây sau, Halley đã gào thét lao qua bên cạnh Lamborghini.
Thu Đồng không khỏi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Hạ Mạt vẫn không dừng xe, rất nhanh đã cầm lấy nữ quỷ biến mất trong tầm mắt nàng, mà đương nhiên nàng cũng không còn nghe được tiếng thét chói tai của nữ quỷ nữa.
Trong lúc nhất thời, Thu Đồng ngẩn người, Hạ Mạt còn có thể bắt quỷ?
Không đúng, chắc chắn đó không phải quỷ!