Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 366 - Chương 366: Quỷ Khiếu Trong Truyền Thuyết (2)

Chưa xác định
Chương 366: Quỷ khiếu trong truyền thuyết (2)

Lúc này Thu Đồng đã có thể khẳng định, mặc kệ nữ nhân kia giống quỷ vô cùng, nhưng tuyệt đối không phải quỷ.

"Xem đi, Đồng Đồng, ta đã nói cảnh sát sẽ xử lý mà." Hạ Chí cười xán lạn.

Thu Đồng hung ác trừng mắt liếc Hạ Chí, sau đó đạp chân ga, Lamborghini phóng đi như bão táp.

Thu Đồng lái Lamborghini trực tiếp trở lại trường trung học phổ thông Minh Nhật, sau đó đậu xe ở cổng, nàng mua sim điện thoại cho Hạ Chí ở một tiệm bên cạnh trường học, xác nhận Hạ Chí đã cài đặt sim xong, nàng lại lưu số của hắn, sau cùng, nàng mới tìm một quán ăn ở gần đó, chuẩn bị ăn tối, mà lúc này đã gần chín giờ.

"Ngươi có biết Quan Vân và nữ nhân kia đã làm cách nào mới tìm được ta không?" Sau khi ăn vài thứ lấp đầy bụng, Thu Đồng mở miệng hỏi.

"Đồng Đồng, ngươi có cách để trao đổi thông tin, quỷ cũng có cách để trao đổi thông tin, chắc chắn là những con quỷ khác nhìn thấy ngươi sau đó báo cho nữ quỷ này. Ah, lại nói tiếp, hiện tại, nói không chừng chung quanh chúng ta còn có quỷ đang theo dõi, chẳng qua ngươi không cần sợ, thật ra quỷ cũng không lợi hại như vậy." Hạ Chí lại đang nghiêm túc nói hươu nói vượn.

"Đừng nói mấy chuyện hoang đường này để lừa bịp ta, ta biết nữ tử kia không phải quỷ, tuy ta không biết vì sao nàng có thể bay lên, nhưng ta tin tưởng chắc chắn có thể dùng khoa học để giải thích, nói không chừng nàng chỉ dùng công cụ công nghệ cao gì đó mà thôi." Thu Đồng hừ nhẹ một tiếng, "Hiện tại ta muốn nghe nguyên nhân chân chính, ta tin tưởng chắc chắn ngươi biết."

"Đồng Đồng, ta quyết định đi làm một chuyện." Vẻ mặt Hạ Chí tràn đầy nghiêm túc.

"Chuyện gì?" Thu Đồng tức giận hỏi.

"Ta quyết định đi tìm người phát minh ra từ ngực to không não kia tới đây, sau đó đánh hắn ta một trận, đây không phải gạt người sao?" Hạ Chí bày ra vẻ mặt tức giận vô cùng, "Xem ngươi thông minh tới mức nào!"

"Ngươi có thể đứng đắn một chút được không?" Thu Đồng hung ác trừng mắt liếc Hạ Chí, hơi xấu hổ, không phải tên hỗn đản này đang nói nàng ngực lớn sao?

"Đồng Đồng, ta đang rất nghiêm chỉnh khen ngươi thông minh, chẳng qua, chỉ là Đồng Đồng ngươi không ý thức được mình là một đại minh tinh, ngươi càng không ý thức được, xe ngươi lái cũng là xe minh tinh, thậm chí ngay cả ta cũng không nghĩ tới, lại có một gia hỏa nhàm chán đột nhiên mở một trang web, trang web này mượn ý tưởng của một người nước ngoài nào đó, đặt tên là truy tung Thu Đồng… Không sai, chính là đặc biệt theo đuổi hành tung của Đồng Đồng ngươi." Rốt cục Hạ Chí cũng cho Thu Đồng một lời giải thích hợp lý, "Từ sau khi ngươi rời khỏi trường học, đã có vô số người đăng tung tích của ngươi lên trang web này, đừng nói Quan Vân, đổi lại bất kỳ một người bình thường nào cũng có thể biết ngươi ở đâu."

"Cái gì? Còn có loại trang web như vậy?" Thu Đồng có chút tức giận, "Đây không phải xâm phạm cá nhân sao?"

"Đồng Đồng, đừng lo lắng, trang web kia mới vừa bị người ta hack mất rồi." Hạ Chí an ủi Thu Đồng, "Sao ta có thể để người khác biết hành tung của lão bà ta được? Chuyện này tuyệt không thể nhẫn."

"Ai là lão bà ngươi?" Thu Đồng trừng mắt liếc Hạ Chí.

"Ngươi." Hạ Chí không chút do dự trả lời.

"Lười nói nhảm với ngươi, ta tiếp tục ăn cơm!" Thu Đồng trợn mắt liếc Hạ Chí, nghe nói trang web đã bị hack, nàng cũng yên tâm hơn nhiều, mà lời giải thích này của Hạ Chí cũng có thể nói xuôi được, về phần nó có phải thật hay không, nàng cũng lười suy nghĩ.

Có quá nhiều chuyện Thu Đồng không thể nghĩ ra, vì thế nàng quyết định không thèm nghĩ nữa, ngược lại, có một chuyện nàng quyết định bắt đầu làm từ đêm nay, đó chính là kiếm tiền, cho nên Thu Đồng cũng không nói thêm gì nữa, cơm nước xong nàng trực tiếp trở lại ký túc xá. Ngya cả chuyện Hạ Chí đột nhiên xuất hiện nàng cũng lười suy nghĩ nhiều, chỉ mở máy vi tính ra bắt đầu kiểm tra tình huống của các thị trường chứng khoán lớn ở nước ngoài. Đã có một thời gian nàng không chú ý tới tình hình chứng khoán, nàng cần một chút thời gian để quen thuộc, sau đó mới có thể bắt đầu thao tác chân chính.

Cứ như vậy, đã gần tới đêm khuya, rốt cục Thu Đồng mới khép máy vi tính lại, chuẩn bị đi ngủ. Thế nhưng vào lúc này, nàng lại không tự chủ được nhớ tới những chuyện đã xảy ra vào mấy giờ trước, tuy nàng tự nói với mình không nên nghĩ nữa, nhưng rốt cuộc nữ nhân tung bay kia là thế nào?

"Chắc chắn tên hỗn đản kia biết nguyên nhân chân chính." Thu Đồng không khỏi lại nghĩ tới Hạ Chí, sau đó, trong đầu nàng lại xuất hiện một suy nghĩ khác, đêm nay sau khi tên hỗn đản kia ăn cơm vói nàng xong, lại có thể không theo nàng quay về ký túc mà nói muốn đi dạo gì đó, hơn phân nửa là lại đi tìm mỹ nữ cảnh sát Hạ Mạt kia.

"Lưu manh đáng chết!" Trong lòng Thu Đồng thầm mắng Hạ Chí, có xung động muốn gọi điện thăm dò, nhưng ngẫm lại, hiện tại đêm hôm khuya khoắt, dường như mình gọi điện thoại không quá thích hợp.

Không đúng, nàng cũng không phải bạn gái hắn, thăm dò cái gì?

Thu Đồng ép buộc bản thân mình không được nghĩ tới những chuyện kia nữa, ngã đầu ngủ, về phần nàng có thể ngủ hay không, vậy cũng chỉ có mình nàng biết.

Thật ra, lúc này Hạ Chí cũng không đi tìm Hạ Mạt, hắn đang nằm trong ký túc xá, nhưng lúc này, đúng là hắn lại đang ở cùng Hạ Mạt thật, bởi vì lúc này, Hạ Mạt đột ngột xuất hiện trong phòng hắn.

"Xảy ra chuyện lớn?" Hạ Chí từ trên sofa ngồi dậy, nhìn một thân đồ da bó sát của Hạ Mạt, khẽ nhíu mày, lúc này Hạ Mạt lại xuất hiện trong phòng hắn, tuyệt không phải chuyện nhỏ gì.

Bình Luận (0)
Comment