Một tấm hình nhanh chóng được lưu truyền trên internet, nhân vật chính trong ảnh là Hạ Chí, hắn đứng ở trung tâm hình, vị trí bắt mắt nhất, mà sau lưng hắn là Trương Hiểu Vũ cưỡi ngựa đỏ và Diệp Trân Trân cưỡi ngựa trắng. Phải nói rõ hơn, hai người bọn họ mặc đồng phục, có thể thấy rõ mấy chữ trường trung học phổ thông Minh Nhật trên đồng phục, mà phía sau bọn họ là vô số kiến trúc sụp đổ và bụi bặm đầy trời!
"Đây không phải phim bom tấn, đây là thực tế!"
"Đây tuyệt đối không phải PS!"
"Bạn trai của Thu Đồng - Hạ Chí - lại đại phát thần uy!"
"Thiếu niên và thiếu nữ học cưỡi ngựa!"
Cùng một hình ảnh, phối hợp với đủ loại tiêu đề, chỉ có điều dù là tiêu đề nào cũng không nói rõ quá nhiều, nhưng rất nhanh, đoạn video ngắn ghi lại cảnh chúng phóng viên phỏng vấn Hạ Mạt bắt đầu được lan truyền, lại tiếp đó nữa, đoạn video Hạ Chí xuất hiện trong khung cảnh sụp đổ cũng được lan truyền nhanh chóng, hiển nhiên, những đoạn video này hơn phân nửa là do chúng phóng viên cố ý lan truyền.
Đầu đuôi câu chuyện bắt đầu xuất hiện một cách hoàn chỉnh trước mặt mọi người, thậm chí ngay cả cảnh sát cũng tuyên bố một tin, thế nhưng nếu đám người Lưu gia nhìn thấy tin này chắc chắn sẽ hộc máu.
"Chừng mười hai giờ ba mươi phút trưa nay, một trang viên ở ngoại ô gặp sự cố, hai thớt liệt mã mất khống chế dẫn tới trang viên bị hư hỏng nghiêm trọng. Một vị giáo viên thể dục trường trung học phổ thông Minh Nhật dẫn theo hai học sinh gian khổ phấn đấu gần một giờ, rốt cục cũng có thể thuần phục liệt mã. Cảnh sát chúng ta đang chân thành cảm ơn hành động thấy việc nghĩa hăng hái làm của thầy trò trường trung học phổ thông Minh Nhật, đồng thời cảnh sát cũng nhắc nhở thị dân, không nên tùy tiện nuôi dưỡng động vật có lực công kích mạnh."
Có người nói, có một vài cảnh sát trong nội bộ cục cảnh sát thành phố đều không thể nhìn nổi thông cáo này, Hạ cảnh quan cũng quá bao che cho Hạ Chí đi?
Chẳng qua, tối đa mọi người cũng chỉ bí mật nghị luận vài câu, sẽ không có người nào thật sự đứng ra phản đối thông cáo này. Phải biết rằng, lúc trước Hạ Mạt đã dám giam đám người Lưu gia và Quan gia đủ hai mươi tư tiếng, chỉ riêng phần quyết đoán này đã đủ khiến người khác không cách nào so sánh, mà quan trọng hơn là, hiện tại nàng còn không bị ảnh hưởng chút nào. Đây không chỉ đơn thuần là quyết đoán, càng là biểu hiện cho thực lực.
Khi Hạ Mạt mới xuất hiện ở cục cảnh sát, còn có người cảm thấy nàng là bình hoa, nhưng bây giờ, ai cũng không dám nghĩ như vậy nữa.
Lúc này, trên diễn đàn trường trung học phổ thông Minh Nhật cũng khí thế ngất trời.
"Hạ lão sư đẹp trai phát nổ!"
"Ta cảm thấy người cưỡi ngựa đẹp trai hơn, ngay cả ta cũng muốn đi học cưỡi ngựa!"
"Ta cảm thấy ngựa đẹp nhất..."
"Ta vẫn cảm thấy Hạ lão sư đẹp trai nhất, hai người đang cưỡi ngựa kia rõ ràng là hộ vệ của Hạ lão sư."
"Được rồi được rồi, các ngươi hoàn toàn nghĩ sai điểm mấu chốt nhất, mấu chốt là các ngươi biết rốt cuộc chuyện này là thế nào không?"
"Cảnh sát đã nói rồi, Hạ lão sư thấy việc nghĩa hăng hái làm."
"Thật ra ta không quá tin tưởng Hạ lão sư sẽ chạy đi xa như thế chỉ vì thấy việc nghĩa hăng hái làm..."
"Nếu Hạ lão sư thật sự thấy việc nghĩa hăng hái làm, chỉ cần hắn tự mình ra tay, những phòng ốc kia căn bản sẽ không bị sụp."
Vô số người bắt đầu suy đoán, sau đó, một bài đăng mới xuất hiện: "Chân tướng chỉ có một."
"Ta không phải Conan, ta chỉ là học sinh lớp sáu khối mười hai, chân tướng chuyện này là Lưu Năng lớp chúng ta bị người Lưu gia đánh gãy một chân, hiện tại đang còn nằm trong bệnh viện đây, sau đó, Hạ lão sư lập tức san bằng Lưu gia, đây không phải biện pháp tu từ, Hạ lão sư thật sự san bằng Lưu gia!"
Bài post này vừa xuất hiện, diễn đàn càng thêm kích động.
"Oa, thì ra là còn có chuyện như vậy, Hạ lão sư thực sự đẹp trai tới trời!"
"A, nếu ta cũng có một lão sư đối xử tốt với ta như vậy thì hay biết mấy."
"Thật muốn tới lớp củi mục và lớp thiên tài!"
"Hạ lão sư đúng là lão sư tốt, ta nói cho các ngươi biết, trước đó Nhạc Nghị thiếu chút nữa đã bị đổ oan thành hung thủ giết người, cũng là Hạ lão sư giải quyết chuyện này."
"Đúng vậy, lần trước n Thiên Tài lớp củi mục đánh nhau với người ta, Hạ lão sư còn khen hắn ta, bởi vì hắn ta đánh thắng."
"Ngươi chớ nói lung tung, Hạ lão sư khen hắn ta là vì hắn ta bảo vệ nữ sinh của trường chúng ta..."
"Nói chung Hạ lão sư đúng là lão sư tốt, ta chưa từng thấy lão sư nào lại ra sức như thế..."
Trên cơ bản, trường trung học phổ thông Minh Nhật không có học sinh tốt gì, cho nên từ nhỏ đến lớn, trên cơ bản những học sinh này đều không được lão sư yêu thích, lão sư không mắng bọn hắn đã không tệ rồi. Vì thế, gần như cho tới bây giờ, bọn hắn đều chưa gặp được lão sư nào thật sự quan tâm tới bọn hắn. Hiện tại đột nhiên xuất hiện một lão sư như vậy, một lão sư luôn luôn che chở cho học sinh của mình, đương nhiên cũng rất dễ nhận được sự ủng hộ của tất cả học sinh.
Không ai quan tâm xem rốt cuộc Hạ Chí đã san bằng Lưu gia bằng cách nào, bọn hắn chỉ quan tâm nguyên nhân và kết quả, mà không hề nghi ngờ, uy tín của Hạ Chí trong trường học lại một lần nữa tăng vọt.
Lúc này Hạ Chí còn đang ở Lưu gia, mà những người khác đều đã rời khỏi, chỉ còn lại Trương Hiểu Vũ, Diệp Trân Trân, còn có hai con ngựa.
"Hạ lão sư, ngựa của chúng ta phải làm sao bây giờ?" Trương Hiểu Vũ mở miệng hỏi, mà Diệp Trân Trân cũng nhìn Hạ Chí, lúc này cả hai người đều đang dắt ngựa, hiển nhiên bọn họ đều có chút luyến tiếc ngựa của mình.
"À, trong một năm các ngươi học cưỡi ngựa, hai con ngựa này sẽ thuộc về các ngươi." Hạ Chí thuận miệng nói: "Chẳng qua, hiện tại có một vấn đề, trường học không cách nào chăm ngựa, trước tiên phải tìm một khu chăm ngựa mới được."
Hạ Chí nói xong lời này lại lấy chiếc di động hiệu Đồng Đồng của hắn ra, sau đó khởi động máy, tiếp đó hắn bắt đầu gọi điện thoại.
"Không phải ngươi nói điện thoại của ngươi hết pin sao?" Có người nhận máy, sau đó, giọng nói tức giận của Thu Đồng truyền đến.