Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 408 - Chương 407: Vậy Càng Không Theo Đuổi (1)

Chưa xác định
Chương 407: Vậy càng không theo đuổi (1)

Theo giọng nói kiều mị này, một nữ nhân trẻ tuổi chạy về phía bên này, nữ nhân này đi chân trần, mặc áo tắm hai mảnh, chỉ có điều bên ngoài áo tắm hai mảnh còn có một cái áo khoác, mà vóc người nóng bỏng chân dài eo nhỏ của nàng cũng gần như hiển lộ rõ.

"Ừm, 10% của Đồng Đồng, cũng không tệ lắm." Hạ Chí nhìn mỹ nữ áo tắm hai mảnh, tự lẩm bẩm một câu.

"Này, mắt ngươi bị gì vậy, một trăm nàng cũng kém Đồng Đồng tỷ tỷ có được không?" Charlotte lại tỏ vẻ bất mãn, cuối cùng nàng lại cau mũi, "Một vạn nàng cũng kém hơn ta."

"Đối với nam nhân bình thường, một vạn ngươi cũng không bằng một nàng." Hạ Chí lười biếng nói: "Trước khi ngươi chưa lớn lên, không cần so vóc dáng với nữ nhân khác làm gì."

"Ta đáng yêu hơn nàng!" Charlotte trợn trắng mắt, "Ta còn xinh đẹp hơn nàng!"

Hai người ở đó đấu võ mồm, mà mỹ nữ áo tắm hai mảnh đã đi tới trước mặt vỉ nướng, sau đó có chút hưng phấn hỏi: "Cá nướng này bán thế nào vậy?"

"Không bán!" Charlotte hơi không vui, "Chính chúng ta ăn!"

"Tiền không thành vấn đề, ta thật sự rất đói, phụ cận cũng không có đồ ăn." Trong giọng nói của mỹ nữ áo tắm hai mảnh mang theo chút năn nỉ, "Muội muội, bán cho ta một con cá thôi có được không?"

Hiện tại mỹ nữ áo tắm cũng đã ý thức được đây không phải quầy bán cá nướng, thật ra đây cũng không phải chuyện khó nhận biết, ai lại chạy đến bãi biển vắng vẻ như vậy mà buôn bán chứ? Phải biết rằng, nàng đã đi tối thiểu cũng mười mấy phút, nhưng không thấy một bóng người nào.

Chẳng qua thấy Charlotte nướng ba con cá, mỹ nữ áo tắm vẫn cảm thấy mình có thể bỏ tiền ra mua một con, cùng lắm thì nàng lại tiêu thêm ít tiền là được.

"Kỳ Kỳ, ngươi cầu một tiểu hài tử làm gì?" Một giọng nói không vui truyền đến, lần này, người nói chuyện là một nam nhân, đương nhiên mỹ nữ áo tắm không đi một mình tới đây, theo nàng là một nam nhân trẻ tuổi mặc trang phục đơn giản, nam nhân này có vẻ ngoài không tồi, mà phía sau hắn ta còn có hai đại hán mặc âu phục, hiển nhiên bọn họ là vệ sĩ của hắn ta.

Đi ra ngoài chơi với lão bà cũng phải dẫn theo vệ sĩ, xem ra gia thế của nam nhân trẻ tuổi này cũng không tầm thường, có lẽ cũng chính vì vậy mà trong giọng nói của hắn ta cũng kèm theo chút mất kiên nhẫn.

Vì thế, không đợi mỹ nữ mặc áo tắm hai mảnh tên Kỳ Kỳ nói gì, nam nhân trẻ tuổi đã quay đầu nhìn về phía Hạ Chí: "Nói giá đi, ta muốn mua tất cả cá nướng và cả dụng cụ nướng của ngươi, một vạn có đủ không?"

"Đương nhiên là không đủ!" Charlotte không vui tiếp lời, "Đồ ăn ta tự tay nướng, sao chỉ có giá một vạn?"

"Lão công, ngươi đừng như vậy, hai cha con người ta đang nướng đồ ăn ở đây, ngươi làm vậy là không tốt." Mỹ nữ áo tắm còn tương đối hiểu chuyện, sau đó nàng lại nhìn Charlotte, "Muội muội, thật ngại quá, chỉ là ta hơi đói bụng, ngươi muốn bao nhiêu tiền mới bằng lòng bán cho ta?"

Charlotte trừng mắt nhìn Kỳ Kỳ, vừa rồi Hạ Chí nói nàng kém Kỳ Kỳ khiến nàng rất phiền muộn, không phải nữ nhân này chỉ thành thục hơn nàng một chút sao? Nếu không phải nàng bị nhỏ lại, vóc người nàng còn khá hơ nữ nhân trước mắt!

"Tâm tình của ta không tốt, bao nhiêu tiền cũng không bán!" Charlotte cau mũi, tuy thái độ của Kỳ Kỳ này cũng có thể tính là không tệ, nhưng nàng cứ không muốn bán đấy. Nói đùa gì vậy, cá nàng tự tay nướng là thứ có thể dùng tiền để cân nhắc sao?

"Không bán đúng không?" Nam nhân trẻ tuổi cười lạnh một tiếng, "Vừa lúc, ta cũng không muốn mua đâu!"

Nhìn về phía mỹ nữ áo tắm, nam nhân trẻ tuổi khẽ quát một tiếng: "Kỳ Kỳ, ngươi trở về!"

"Lão công, ngươi… ngươi đừng xung động." Dường như Kỳ Kỳ biết nam nhân của mình muốn làm gì, mà tuy thoạt nhìn nàng cũng không tán thành với hành động ấy, nhưng nàng vẫn ngoan ngoãn trở về bên cạnh nam nhân trẻ tuổi, hiển nhiên, nàng cũng không thể quyết định thay nam nhân này.

"Hai người các ngươi đi lấy cá tới đây!" Nam nhân trẻ tuổi không để ý đến Kỳ Kỳ mà trực tiếp hạ mệnh lệnh với hai vệ sĩ.

"Oa, ba ba, bọn hắn muốn cướp cá nướng của chúng ta!" Charlotte có chút khoa trương kêu lên, chỉ là, rõ ràng gương mặt nàng không giống người đang sợ hãi, ngược lại còn có vẻ rất hưng phấn.

"Ngay cả cá nướng cũng cướp, thực đúng là không có chí tiến thủ." Hạ Chí lười biếng nói.

"Ba ba, ngươi có cần đoạt lão bà của hắn ta không?" Charlotte cười hì hì nói.

"Vậy lại càng không có chí tiến thủ." Hạ Chí thuận miệng nói.

"Cũng đúng, đúng rồi, ba ba, chuyện này giao cho ta, không được giành với ta, vất vả lắm ta mới tìm được chút việc thú vị đây!" Charlotte vừa nói vừa nhanh chóng ăn cá, mà trong lúc bất chợt, con cá trên tay nàng chỉ còn lại bộ xương.

Cũng đúng lúc này, hai vệ sĩ đi tới bên cạnh Charlotte, mà hai người cũng không nói hai lời, trực tiếp đưa tay túm lấy hai con cá nướng còn lại. Không hề nghi ngờ, bọn hắn vốn không quan tâm tới Hạ Chí và Charlotte, dù sao thì dưới ánh mắt người bình thường, đây chỉ là một nam nhân bình thường đeo mắt kính dẫn một nữ nhi xinh đẹp ra ngoài chơi mà thôi, dưới cái nhìn của hai vệ sĩ này, bọn hắn chỉ cần dùng một tay đã có thể xử lý cả hai cha con, mà bọn hắn cũng cảm thấy Hạ Chí và Charlotte sẽ không dám ngăn cản bọn hắn.

"A..." Không có chút dấu hiệu nào, hai vệ sĩ đồng thời hét thảm, sau đó hai người không ngừng phủi phủi, mà càng phủi lại càng thảm.

"Các ngươi làm sao vậy?" Kỳ Kỳ không nhịn được hỏi.

Nam nhân trẻ tuổi lại cất giọng trầm thấp: "Chớ hét, chuyện gì xảy ra?"

"Tay, tay của ta..." Một vệ sĩ nhe răng trợn mắt.

Bình Luận (0)
Comment