Ông chủ sòng bạc lập tức thấy một tiểu nữ hài tóc vàng xinh đẹp đáng yêu đi đến, mà hắn ta cũng biết tiểu cô nương này là ai, đây chính là nữ nhi của Hạ Chí, Charlotte.
Trong lòng ông chủ sòng bạc cảm thấy có chút hoang đường, vậy mà Hạ Chí lại có thể dẫn nữ nhi mới ba tuổi của mình đến sòng bạc, chuyện này cũng quá bất hợp lý đi?
"Oa, ba ba, ngươi thật quá hư hỏng!" Charlotte có chút khoa trương kêu lên, "Không ngờ ngươi đánh người lại có thể không gọi ta, việc hay như thế ngươi lại có thể chơi một mình, sau này ta có gì thú vị cũng sẽ không gọi ngươi!"
Ông chủ sòng bạc càng dùng vẻ mặt như gặp quỷ nhìn Charlotte, này… đây là lời một tiểu hài tử ba tuổi nên nói sao? Nàng cảm thấy cha nàng rất xấu, không phải là vì cha nàng đã đánh người, mà là vì cha nàng đánh người lại không gọi nàng đánh cùng?
"Chuyện đã làm xong chưa?" Hạ Chí hờ hững hỏi.
"À, đã làm xong, hoàn thành nhiệm vụ vượt mức, ta đã để mỗi người tham gia đánh bạc đều thắng thật nhiều thật nhiều tiền!" Vẻ mặt Charlotte tràn đầy vui vẻ, "Sòng bạc có lấy sạch tiền ra đền cũng không thể đền hết, hiện tại có rất nhiều người đang tìm sòng bạc đòi tiền đây."
"Cái gì? Này… điều này sao có thể? Sòng bạc của chúng ta chắc chắn sẽ không thua thiệt!" Sắc mặt ông chủ sòng bạc đại biến, đồng thời hắn ta còn có chút không tin, bởi vì hắn ta vẫn luôn có thể bảo đảm sòng bạc chỉ thắng không thua.
"Sở dĩ sòng bạc các ngươi sẽ không thiệt thòi, đó là vì khi các ngươi thấy có người thắng tương đối nhiều tiền, các ngươi sẽ cấm hắn ta tiếp tục đánh cược, chẳng qua ban nãy, nữ nhi ngoan của ta lại không cho các ngươi có cơ hội này." Hạ Chí thản nhiên nói: "Nhân tiện ta nói thêm một tin tức tốt cho ngươi biết, đó chính là ta cũng đã dời trống tài khoản của ngươi, đối với ngươi không thích bất động sản, muốn phá sản thật sự quá dễ dàng. Vì thế, hiện tại ngươi đã không xu dính túi."
"Không, không, điều đó là không có khả năng, tài khoản của ta rất an toàn..." Sắc mặt ông chủ sòng bạc trắng bệch, thế nhưng vết xe đổ của lão giả tóc bạc vẫn còn đó, cho nên hắn ta vẫn tranh thủ thời gian dùng di động bắt đầu kiểm tra. Mà vừa tra, hắn ta thiếu chút nữa đã trực tiếp tê liệt ngã xuống ghế, "Không, sao có thể như vậy? Điều này sao có thể? Tiền của ta, tiền của ta đâu..."
"Bên ngoài có rất nhiều người, bọn hắn vẫn luôn thua tiền, mà mỗi lần bọn hắn thua tiền cũng không dám không trả tiền. Hiện tại đột nhiên bọn họ đều thắng, thoáng cái như phát tài, kết quả bọn hắn lại phát hiện bản thân không thể lấy được tiền, ngươi nói xem, bọn hắn sẽ làm gì đây?" Hạ Chí nhìn ông chủ sòng bạc, giọng điệu bình tĩnh, "Ta không có hứng thú ra tay với ngươi, nhưng ta tin tưởng, vô số người tức giận muốn đòi nợ kia sẽ khiến cuộc sống sau này của ngươi trở nên rất đặc sắc."
"Ai ya, ba ba, những người đó thật đáng thương, lúc đầu bọn hắn tưởng mình đã phát tài, kết quả bản thân không lấy được tiền." Charlotte ngọt ngào la lên, "Thật ra chúng ta có thể đưa ra một vài kiến nghị cho bọn hắn, tỷ như đưa lão đầu này ra nước ngoài đi bán thân, ta nói cho ngươi biết, ở nơi ta từng sống, nam nhân bán thân cũng rất đáng tiền."
"Nữ nhi ngoan, tư tưởng của ngươi rất không thuần khiết!" Hạ Chí lắc đầu, "Tốt rồi, chuyện nơi này đã kết thúc, chúng ta chuyển sang nơi khác."
Nói xong câu đó, Hạ Chí và Charlotte lại đột nhiên biến mất khỏi căn phòng nhỏ.
Khuôn mặt ông chủ sòng bạc tràn đầy hoảng hốt, hắn ta ngồi phịch trên ghế, giờ khắc này, hắn ta rất muốn chạy trốn, nhưng hắn ta vốn không dám ra khỏi cửa, bởi hắn ta không dám tưởng tượng sau khi ra ngoài, sẽ có cái gì đang chờ đợi hắn ta.
Sân bay quốc tế Thanh Cảng.
Trong phòng chờ vip.
Một nam nhân trung niên hơn 40 tuổi không ngừng xem di động, nam nhân này tướng mạo thường thường, nhưng vóc người lại khiến người ta cảm thấy to lớn, ánh mắt cũng có chút ác liệt. Nhưng lúc này, nét mặt hắn ta có vẻ lo lắng vô cùng, mơ hồ khiến người ta có cảm giác kinh hoảng.
"Xin lỗi, tiên sinh, số chứng minh nhân dân trên vé máy bay của ngài có sai sót, ngài tạm thời không thể đăng ký, chúng ta sẽ mau chóng xử lý cho ngài." Một tiếp viên hàng không xinh đẹp đi tới trước mặt nam nhân trung niên, có chút khách khí nói.
"Lại có vấn đề?" Hiển nhiên nam nhân trung niên muốn nổi nóng, nhưng không biết hắn ta nghĩ đến cái gì, lập tức cưỡng chế bản thân nén giận, "Tiếp viên hàng không, phiền phức ngươi, ta thực sự cần rời đi ngay, hoặc ta có thể mua một tấm vé máy bay khác, khoang hạng nhất còn vé đúng không?"
"Tiên sinh, thật xin lỗi, hiện tại không còn vé nữa." Tiếp viên hàng không bày ra vẻ mặt áy náy, nàng cũng cảm thấy có lỗi với hành khách này, bởi vé máy bay của người này đã gặp vấn đề vài lần, mỗi lần kiểu gì cũng có điểm không đúng. Về phần rốt cuộc vì sao lại xảy ra sự cố như vậy, nàng cũng không biết rõ, dường như không phải hành khách sơ sẩy thì chính là nhân viên bán vé sơ sẩy, dù sao thì cũng có đủ loại vấn đề.
Nam nhân trung niên còn muốn nói điều gì, đột nhiên hắn ta cảm giác điện thoại rung, hắn ta vội vàng cầm điện thoại di động lên nhìn một chút, có một tin nhắn được gửi tới. Mà mới mở tin nhắn ra, nhìn qua, sắc mặt nam nhân trung niên lập tức tái nhợt.
"Xin lỗi, ta không lên máy bay." Nam nhân trung niên vội vàng đứng dậy, vội vã đi ra khỏi phòng VIP, sau đó hắn ta đi về phía lối ra. Thế nhưng hắn ta mới đi được mấy mét, sắc mặt đã đại biến.
Nam nhân trung niên vô thức xoay người muốn rời khỏi, nhưng ngay sau đó, hắn ta lại chủ động ngừng lại, vẻ mặt khổ sở nhìn hai người phía trước, một người nam nhân tuổi còn trẻ và một tiểu nữ hài tóc vàng xinh đẹp.
Hạ Chí.
Còn có Charlotte.