"Dạng người như Mạc Ngữ, muốn cưỡng ép nàng gia nhập vào chúng ta là chuyện không có khả năng, nhưng chúng ta có thể tìm biện pháp khác." Nam nhân bày ra vẻ đã hạ quyết tâm, "Nói chung, ám sát là không nằm trong suy nghĩ của chúng ta."
"Là không nằm trong suy nghĩ của ngươi!" Nữ nhân cười lạnh một tiếng, "Ẩn môn cũng không phải do ngươi làm chủ, ta sẽ xin phép phía trên."
Có người đang thảo luận chuyện sinh tử của Mạc Ngữ, mà lúc này, Mạc Ngữ đã chạy đến ngã tư đường.
Một nữ hài mười mấy tuổi đang băng qua đường, đột nhiên có một chiếc xe vượt đèn đỏ, phóng thẳng về phía nàng, tiểu nữ hài bỗng quay đầu, sau đó nàng sợ đến choáng váng, cứ đứng ngẩn người ở nơi đó như vậy, ngay cả tránh cũng không biết, cứ trơ mắt nhìn xe thể thao lao thẳng về phía nàng như vậy.
Đúng lúc này, đột nhiên có một luồng lực mạnh truyền đến từ phía sau lưng nữ hài, kéo nàng lui về phía sau một chút, mà xe thể thao thì phóng như bay qua từ bên cạnh tiểu nữ hài, chỉ kém một cm là nàng đã bị đụng phải.
Đợi sau khi nữ hài kịp phản ứng lại, nàng đã đứng ở ven đường. Nàng vô thức quay đầu muốn nhìn xem là ai đã cứu nàng, nhưng cái gì cũng không thấy, mà lúc này đây, nàng mới chính thức phục hồi tinh thần lại, cảm giác hoảng sợ khiến nàng trực tiếp ngồi bịch trên mặt đất.
Lúc này Mạc Ngữ đã chuyển hướng ở ngã tư đường, sau khi tiếp tục chạy về phía trước thêm mấy trăm mét, Mạc Ngữ lại chuyển hướng, lần này nàng tiến vào một con đường rẽ. So sánh với đường lớn, hiện tại con đường này rất vắng vẻ, trong tầm mắt của Mạc Ngữ không có xe, cũng không nhìn thấy người.
"Hello! Goodmorning!" Đúng lúc này, một giọng nói truyền đến từ sau lưng Mạc Ngữ, sau đó, một tiểu tử nước ngoài cao ráo đẹp trai chạy song song với Mạc Ngữ, vừa chạy vừa phất tay chào hỏi Mạc Ngữ.
Tiểu tử nước ngoài này trông rất đẹp trai, chính là loại đi trên đường sẽ có vô số thiếu nữ hoài xuân chủ động tới gần, còn nếu hắn ta đứng ra cua gái, đoán chừng có thể đêm đêm không thất bại, hơn nữa còn luôn có mỹ nữ sáp tới gần.
Đáng tiếc, ở trước mặt Mạc Ngữ, hắn ta lại đụng phải vách tường, bởi Mạc Ngữ vốn không để ý tới hắn ta, thậm chí ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn hắn ta, chỉ tiếp tục chạy về phía trước.
"Hi!" Soái ca nước ngoài này còn đang vẫy tay với Mạc Ngữ, dường như hắn ta cho rằng Mạc Ngữ còn chưa nhìn thấy hắn ta.
Lần này, rốt cục Mạc Ngữ cũng có phản ứng, giọng nói trong trẻo lạnh lùng nhưng động lòng người của nàng vang lên: "Nói tiếng người."
Mà trong lúc nói chuyện, đồng thời Mạc Ngữ còn không quay đầu, vẫn lấy tiết tấu của nàng để chạy tới như trước.
"Sorry..." Soái ca người nước ngoài kia bày ra vẻ không rõ, còn đang nói tiếng Anh.
"Không cần nói điểu ngữ." Mạc Ngữ mở miệng lần nữa, mà nếu có người nghe được câu này, nhất định sẽ cảm thấy quái dị, dường như những lời này không quá tương xứng với phong cách thanh thuần của Mạc Ngữ.
Soái ca nước ngoài kia cũng ngẩn ngơ, hiển nhiên hắn ta không ngờ tới Mạc Ngữ sẽ nói ra những lời như vậy, mà rất hiển nhiên, thực ra hắn ta cũng có thể nghe hiểu những lời Mạc Ngữ đã nói.
"Mạc Ngữ tiểu thư, chào ngươi, ta là..." Soái ca nước ngoài vừa tiếp tục chạy bộ với Mạc Ngữ, vừa có ý đồ tự giới thiệu bản thân, mà lần này, rốt cục hắn ta cũng không nói tiếng Anh nữa, mà hắn ta nói tiếng Hoa có chút không lưu loát.
"Ta không có hứng thú quen biết ngươi." Mạc Ngữ trực tiếp ngắt lời soái ca nước ngoài này.
Soái ca nước ngoài như bị nghẹn, nhưng hắn ta vẫn có thể nhanh chóng kịp phản ứng: "Mạc Ngữ tiểu thư, ta chỉ muốn nói với ngươi một số chuyện."
"Không có hứng thú." Lần này Mạc Ngữ trả lời càng dứt khoát hơn.
"Mạc Ngữ tiểu thư, ngươi hà tất gì phải cự người ngoài ngàn dặm như vậy? Chúng ta thực sự rất có thành ý, muốn tiến hành một số trận giao lưu chân thành với ngươi..." Soái ca nước ngoài rốt cục cũng nhíu mày.
"Ngươi có hai lựa chọn." Mạc Ngữ lại dùng giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng ngắt lời soái ca nước ngoài này, "Thứ nhất, nói chuyện với Hạ lão sư, thứ hai, ra tay trước khi ta gặp được Hạ lão sư."
"Mạc Ngữ tiểu thư, ta nghĩ ngươi đã hiểu lầm, chúng ta tuyệt không định ra tay ép buộc ngươi." Vẻ mặt của soái ca nước ngoài có chút khó coi.
"Sau ba phút, ta sẽ gặp được Hạ lão sư." Giọng nói của Mạc Ngữ rất hờ hững, hiển nhiên nàng vốn không tin tưởng lời nói của soái ca nước ngoài này.
Sắc mặt soái ca nước ngoài có chút khó coi, đột nhiên bước chân của hắn ta chậm lại, bị bỏ lại phía sau Mạc Ngữ mấy mét, hắn ta nhỏ giọng nói mấy câu gì đó, sau đó, hắn ta lại tăng tốc độ, theo sau lưng Mạc Ngữ.
Mạc Ngữ vẫn chạy với tiết tấu không thay đổi, mà tư thế chạy bộ của nàng vẫn xinh đẹp như vậy, tràn ngập mỹ cảm đặc biệt khó có thể hình dung. Soái ca nước ngoài nhìn bóng lưng Mạc Ngữ, ánh mắt như có một tia nóng bỏng, nhưng một giây sau, ánh mắt hắn ta đột nhiên trở nên lạnh lẽo.
Ngay khoảnh khắc Mạc Ngữ chạy đến tận cùng con đường, lập tức sẽ tiến vào một con đường lớn khác, đột nhiên soái ca nước ngoài khẽ quát một tiếng: "Hành động!"
Một chiếc xe thương vụ màu đen đột nhiên chạy ào vào tầm mắt Mạc Ngữ, ngăn ở tận cùng con đường, bỗng có hai người nhảy từ trên xe xuống, cùng đánh về phía Mạc Ngữ!
Mạc Ngữ lại không kinh hoảng chút nào, giống như mọi chuyện đã sớm nằm trong dự liệu của nàng. Trên thực tế, ngay khi hai người kia nhảy xuống xe, đột nhiên nàng lại thay đổi phương hướng chạy, hai người nhào tới vị trí của nàng vừa rồi lại phát hiện, Mạc Ngữ đã sớm rời khỏi, mà hiện tại nàng đã chạy lên đường chính, xe hơi vốn không thể ngăn chặn con đường của nàng.
Nhưng vào lúc này, bóng người chợt lóe, một người chặn lối đi của Mạc Ngữ, mà người này chính là soái ca nước ngoài kia.
"Mạc Ngữ tiểu thư, chúng ta vốn có thể rất vui vẻ." Lúc này, giọng điệu của soái ca nước ngoài hơi lạnh lùng.