"Ừm, đến hiện tại ta vẫn không biết vì sao bọn họ lại muốn mời ta, nhưng ta vẫn muốn đi xem thử xem." Tô Phi Phi nhẹ nhàng gật đầu, "Trong năm năm nay, ta hoàn toàn tách ra khỏi thế giới này, hiện tại, ta muốn một lần nữa dung nhập thế giới này."
"Vậy đi thôi, hiện tại cũng đúng lúc nên đi." Giọng nói của Hạ Chí hết sức nhu hòa, hiển nhiên lựa chọn của Tô Phi Phi đã sớm nằm trong dự đoán của hắn.
"Ừm." Tô Phi Phi nhẹ nhàng gật đầu, trên gương mặt tuyệt mỹ của nàng hiện lên chút do dự, sau đó nàng lại không nhịn được mở miệng hỏi: "Ta có cần thay quần áo không?"
Tô Phi Phi hỏi như vậy là có nguyên nhân, lúc nàng nhìn thấy Hạ Chí ăn mặc rất nghiêm túc, âu phục thắt nơ, vừa nhìn đã thấy đây đúng dáng vẻ người chuẩn bị dự tiệc.
"Đương nhiên không cần." Hạ Chí mỉm cười, "Cái váy này rất hợp với ngươi."
Tô Phi Phi thích mặc váy, trên thực tế, mỗi lần nàng xuất hiện trước mặt người ngoài, trên cơ bản gần như nàng đều mặc váy dài màu trắng, dĩ nhiên đây không phải từ trước tới nay nàng không hề thay y phục, mà vì tất cả y phục của nàng đều là váy dài màu trắng.
Màu trắng đại biểu cho tinh thuần, mà váy dài có thể che đi đôi chân của nàng, nàng không muốn để một mặt kém nhất của mình bị phơi bày trước mặt người ngoài.
"Vậy chúng ta đi thôi." Trên mặt Tô Phi Phi lộ ra nụ cười rực rỡ.
"Chúng ta đã đến." Hạ Chí mỉm cười.
Tô Phi Phi ngẩn ngơ, mà nàng cũng lập tức phát hiện, quả thật hết thảy trước mắt đã thay đổi, nàng đã không còn ở trước cửa túc xá của Hạ Chí, mà phía trước trong tầm mắt nàng xuất hiện một cánh cửa khác, mà vị trí hiện tại của nàng cũng có chút hẻo lánh, bốn phía hết sức an tĩnh.
"Nơi đây là Thành Công Hội?" Tô Phi Phi có chút mơ hồ, phía trước có một bức tường cao, trên tường cao trừ một cánh cửa nhỏ thì không còn bảng hiệu hay ký hiệu gì, mà cánh cửa nhỏ này tối đa cũng chỉ có thể để hai người đồng thời đi qua. Thoạt nhìn, nơi này không giống câu lạc bộ cao cấp chút nào.
Hạ Chí còn chưa trả lời đã có một chiếc xe ngừng lại ở vị trí cách hai người không xa, đó là một chiếc Lincoln màu đen, tài xế nhanh chóng xuống xe, đến phía sau mở cửa xe, một nam nhân trẻ tuổi mặc âu phục bước ra từ trong xe.
Nam nhân trẻ tuổi này đóng cửa xe, sau đó đi tới bên kia xe để mở cửa xe, trong xe lại có một nữ nhân trẻ đẹp bước ra. Sau khi nữ nhân này xuống xe liền khoác cánh tay nam nhân, sau đó hai người cùng nhau đi về phía cánh cửa nhỏ kia.
Mà tài xế thì đóng cửa xe, sau đó trở lại phía trước, rất nhanh đã lái xe rời đi. Lúc này, đôi nam nữ đã đi tới cửa, cánh cửa kia lập tức tự động mở ra, chỉ thấy nam nhân kia lấy một tấm thiệp mời ra, đưa về phía bên trong cánh cửa, không tới một phút đồng hồ, hắn ta đã cầm lại thiệp mời, sau đó cùng bạn gái đi vào trong.
Khi hai người biến mất ở cửa, cánh cửa kia cũng đóng lại.
"Không sai, chính là chỗ này." Lúc này Hạ Chí mới trả lời vấn đề của Tô Phi Phi, "Chúng ta cũng vào đi thôi."
Hai người gần đi đến cửa, cánh cửa kia cũng lại một lần nữa tự động mở ra, hiển nhiên, người bên trong vẫn đang giám thị tất cả tình cảnh phía ngoài. Tô Phi Phi lấy thiệp mời ra, đưa vào trong cửa.
"Tô tiểu thư, mời vào." Rất nhanh bên trong đã trả lại thiệp mời, đồng thời còn có giọng nói khá khách khí truyền đến.
Tô Phi Phi và Hạ Chí sóng vai đi vào, mà vừa vào cửa, Tô Phi Phi đã cảm thấy bản thân như tiến vào một thế giới mới, ở bên ngoài nàng chỉ có thể nhìn thấy bức tường cao lạnh như băng, khiến người ta có cảm giác rất vắng vẻ, nhưng vừa đi vào trong, nàng lại thấy lại nơi như hoa viên, hoa tươi, cây xanh, một mảnh sinh cơ dạt dào.
"Hoan nghênh Tô tiểu thư." Một nam tử đẹp trai mặc áo bành tô và một nữ nhân xinh đẹp mặc sườn xám cùng cúi người chào Tô Phi Phi, có vẻ hết sức cung kính.
Tô Phi Phi còn chưa phục hồi tinh thần lại đã lại nghe được một giọng nói khác: "Tô lão sư, Hạ lão sư!"
Theo giọng nói này, một nam nhân đi nhanh đến trước mặt hai người, hắn ta nói một câu với cặp nam nữ kia trước: "Ta dẫn Tô tiểu thư đi vào là được."
"Được, đa tạ Hùng thiếu." Hai người đồng thời lên tiếng.
"Hạ lão sư, Tô lão sư, đi theo ta, địa điểm yến hội còn cách nơi này một đoạn nữa." Nam nhân này chính là Trương Thành Hùng, thoạt nhìn, dường như hắn ta vẫn luôn ở chỗ này chờ Hạ Chí và Tô Phi Phi.
"Không cần." Hạ Chí lại thản nhiên nói: "Ta kiến nghị ngươi nên theo sát lão bà nhà mình, cẩn thận lại bị người đoạt đi."
"A?" Trương Thành Hùng ngẩn ngơ, ngay sau biến sắc, "Vậy ta đi vào trước!"
Trương Thành Hùng vội vàng đi vào bên trong, hắn ta vội vã như vậy cũng có lý do. Lần trước khi Hạ Chí nói gì mà có người muốn cướp lão bà hắn nta, kết quả vừa tới bệnh viện đã gặp phải Quan Hà. Hiện tại Hạ Chí lại nói như vậy, hắn ta cảm thấy bản thân mình vẫn nên tranh thủ đi vào theo sát Phi Yến thì tốt hơn.
"Chúng ta cũng vào đi thôi, địa điểm yến hội cách nơi này hơi xa đây." Hạ Chí nhìn về phía Tô Phi Phi.
"Ngươi hiểu rất rõ nơi này?" Tô Phi Phi nhẹ giọng hỏi.
"Nơi đây tự xưng là thế ngoại đào nguyên trong thành phố náo nhiệt, mặc dù khu vực này không phải trung tâm thành phố, nhưng thật ra chung quanh nơi này cũng có thể tính là phồn hoa. Chỉ có điều tường cao bốn phía đã trắng trợn ngăn cách nơi này với chung quanh. Sau đó, trong này càng giống một công viên, ừm, cũng không khác mấy so với biệt thự sân vườn." Hạ Chí vừa đi về phía trước vừa giới thiệu tình huống nơi này, "Đương nhiên, nhìn tường cao chung quanh một chút, thật ra nơi này càng giống ngục giam hơn."