"Có ba chiếc cameras quay được tình huống bên này, căn cứ camera giám sát cho thấy, nữ sinh này đã ngồi trên lan can ở ban công khách sạn chừng ba phút, sau đó mới nhảy xuống, mặc dù còn cần điều tra thêm, nhưng dựa theo tình huống hiện tại, khả năng tự sát là rất lớn." Tequila trả lời ngay, "Chúng ta sẽ tiếp tục điều tra."
"Ngươi tới trường trung học phổ thông Minh Nhật đi, bên chỗ Hạ Mạt cần ngươi hỗ trợ." Hạ Chí thản nhiên nói.
"Được." Tequila giật mình, lại cũng không hỏi nguyên nhân, nàng đi tới bên kia nói gì một hồi, sau đó lập tức rời khỏi hiện trường, đi tới trường trung học phổ thông Minh Nhật.
Hạ Chí tiến vào tuyến cảnh giới, đi tới trước mặt nữ sinh, mà cảnh sát và nhân viên lấy dấu vết ở đây cũng vừa hoàn thành việc lấy dấu vết.
"Hạ lão sư, ta là tổ đặc án cục công an thành phố Thiện Tường, Long cảnh quan để ta tạm thời chịu trách nhiệm điều tra vụ án này." Một nam cảnh sát mặc đồng phục đi tới bên cạnh Hạ Chí, "Chúng ta đã hoàn toàn thành việc lấy bằng chứng sơ bộ, tiếp theo chúng ta muốn đưa thi thể đến phòng pháp y khám nghiệm tử thi. Chỉ có điều xe vận chuyển thi thể gặp chút sự cố, còn chưa đến, vì thế chúng ta còn cần chờ thêm một thời gian."
Dừng một chút, Thiện Tường lại bổ sung: "Hạ lão sư, Long cảnh quan đã đặc biệt dặn dò, cảnh sát chúng ta sẽ phối hợp với ngươi."
"Hiện tại các ngươi có điều tra ra tình huống gì không?" Hạ Chí hờ hững hỏi.
"Hiện nay chúng ta còn chưa biết thân phận của người chết, chỉ có thể dựa vào đồng phục mà phán đoán đây là học sinh trường trung học phổ thông Minh Nhật. Căn phòng nàng nhảy lầu là dùng chứng minh nhân dân của một nam nhân khác để đăng ký. Hiện tại chúng ta đã đang liên hệ với nam nhân này." Thiện Tường trả lời ngay, chỉ có điều, rất hiển nhiên, hiện nay tin tức cảnh sát nắm giữ được tương đối hữu hạn.
Hạ Chí không tiếp tục hỏi thêm gì, thoạt nhìn, tuổi tác của nữ sinh này tương đối nhỏ, trên gương mặt không chút máu còn có thể nhìn rõ nét non nớt, nhưng rõ ràng trên mặt nàng có trang điểm, là kiểu trang điểm đậm không thuộc về độ tuổi này.
Nữ sinh trợn mắt, tròng mắt không có chút máu, dường như đang lên án chút gì đó.
"Nàng tên Đinh Thiến, mười bảy tuổi, học sinh lớp bốn khối mười hai." Đột nhiên Hạ Chí mở miệng, sau đó, hắn cởi bỏ áo khoác trên người.
Hôm nay, nhiệt độ không khí thấp hơn ngày thường không ít, trên cơ bản tất cả mọi người đều mặc áo khoác, Hạ Chí cũng không ngoại lệ. Hạ Chí cởi áo khoác ra, ngồi xổm người, đưa tay nhẹ nhàng lướt qua trên mặt nữ sinh, vuốt đôi mắt nàng, sau đó hắn lại trùm áo khoác của mình lên trên đầu nàng.
Hành động này của Hạ Chí khiến những cảnh sát khác đều hơi ngẩn ngơ, mà những người vây xem trong lòng cũng đều như giật mình.
"Hạ lão sư, ngươi… ngươi rất thân thiết với nữ sinh này sao?" Thiện Tường không nhịn được hỏi.
Thật ra những người khác cũng đang hoài nghi, lẽ nào Hạ Chí và nữ sinh này có quan hệ tương đối đặc biệt?
"Không." Hạ Chí chậm rãi lắc đầu, "Nhưng nàng là học sinh trường trung học phổ thông Minh Nhật."
Xoay người, Hạ Chí tiếp tục nói: "Ta sẽ điều tra rõ chuyện này."
Lưu lại những lời này, sau đó Hạ Chí bước nhanh mà đi.
Trong căn tin trường trung học phổ thông Minh Nhật, bầu không khí như có chút khẩn trương.
Băng sơn nữ hiệu trưởng Thu Đồng gặp băng sơn chân chính - nữ cảnh sát Hạ Mạt, thoạt nhìn bất cứ lúc nào cũng có thể diễn ra tình cảnh sao hỏa đụng phải trái đất, chỉ có điều, rất nhanh Thu Đồng đã phát hiện, dường như Hạ Mạt này càng có hứng thú với Charlotte hơn?
"Cảnh sát tỷ tỷ, sao ngươi nhìn ta lâu như vậy?" Charlotte chớp chớp đôi mắt to xinh đẹp, "Tuy ta rất xinh đẹp, rất đáng yêu, thế nhưng ngươi không thể lừa bán trẻ nhỏ, ngươi là cảnh sát đây."
Hạ Mạt lạnh lùng trừng Charlotte, nhưng cũng không nói lời nào, đương nhiên, nàng cũng không động thủ.
"Hạ cảnh quan, không cần gọi thêm người tới kiểm tra xem rốt cuộc trong món ăn nào có độc sao?" Lúc này Thu Đồng lại không nhịn được hỏi.
Hạ Mạt dùng ánh mắt lạnh băng đưa mắt nhìn Thu Đồng, nhưng cũng không để ý đến nàng, ngược lại tự mình đi ra khỏi căn tin.
Thu Đồng có chút tức giận, đây là cảnh sát gì vậy, thật không hổ là người họ Hạ!
"Đồng Đồng tỷ tỷ, đừng để ý tới nàng, nàng không ngoan." Charlotte cười hì hì nói.
Thật ra Thu Đồng cũng không có biện pháp nào, không chỉ nàng có địch ý với Hạ Mạt, thật ra nàng cũng có thể cảm giác được Hạ Mạt có địch ý với nàng, điều này khiến nàng còn có chút hối hận, còn không bằng để Hạ Chí ở đây giao tiếp với Hạ Mạt.
Trong lúc Thu Đồng cảm thấy hơi buồn bực, lại một nữ cảnh sát xuất hiện, mà nữ cảnh sát xuất hiện lần này đương nhiên là Tequila.
"Nếu trong số các ngươi có người đầu độc vào đồ ăn sáng trong căn tin này, ta khuyên các ngươi nên lập tức tự thú." Vừa đi vào căn tin, Tequila đã mở miệng nói chuyện, mà mục tiêu của nàng đương nhiên là những nhân viên trong căn tin.
Những nhân viên kia đưa mắt nhìn nhau, đều không nói gì.
"Không phải bọn hắn." Rất nhanh Tequila đã xoay người, đi ra khỏi căn tin.
Thu Đồng vô thức ra khỏi căn tin theo, chỉ thấy Tequila và Hạ Mạt lại chuẩn bị rời đi.
"Các ngươi cứ đi như vậy?" Rốt cục Thu Đồng cũng không thể nhịn được nữa, đám người này cũng quá không chịu trách nhiệm đi?
"Thu Đồng tiểu thư, chúng ta cần nhanh chóng tìm ra người đầu độc, nếu không, rất có thể lần đầu độc tiếp theo sẽ xảy ra." Tequila có chút khách khí giải thích một câu, "Chúng ta cũng có cách xử lý vụ án riêng của chúng ta, nếu ngươi không tin, có thể đi hỏi Hạ lão sư."
Tequila cũng chỉ giải thích một chút như vậy, sau đó theo Hạ Mạt nhanh chóng rời đi.
"Đây là cảnh sát gì vậy!" Thu Đồng có chút cạn lời, đầu năm nay, nữ cảnh sát xinh đẹp đều không đáng tin cậy!