Dị Năng Giáo Sư ( Dịch )

Chương 505 - Chương 504: Đã Lâu Không Gặp Thật Nhớ (2)

Chưa xác định
Chương 504: Đã lâu không gặp thật nhớ (2)

"Ba ba, thật ra, ta vốn định mua một phần đồ ăn ngoài về cho ba ba." Lúc này, Charlotte lại ngọt ngào tiếp lời, "Nhưng Đồng Đồng tỷ tỷ nói..."

Charlotte dừng lại một chút, sau đó giọng nói đột nhiên thay đổi: "Để hắn đi ăn cua với nữ cảnh quan Hạ Mạt của hắn đi!"

Giọng điệu này nghe có vẻ giống hệt giọng nói của Thu Đồng, màn mô phỏng của Charlotte có thể nói là không khác chút nào, ngay cả thần thái kia cũng có chút mùi vị của Thu Đồng.

"Charlotte!" Thu Đồng có chút tức giận.

"Đồng Đồng tỷ tỷ, ta cảm thấy tỷ thật hào phóng, lại có thể cổ vũ ba ba hẹn hò với nữ nhân khác!" Charlotte chớp chớp đôi mắt to xinh đẹp, một bộ hoàn toàn không hiểu lời này của Thu Đồng là đang nói mát.

"Ta có chút mệt, đi về trước." Thu Đồng không để ý đến Charlotte, chỉ trừng mắt liếc Hạ Chí, nói xong lời này, nàng lập tức xoay người rời đi.

Thật ra lúc này, tâm tình của Thu Đồng cũng không tốt lắm, hôm nay trong trường đã xảy ra rất nhiều chuyện, vốn khiến tâm tình của nàng không xong, sau đó lại nhìn thấy tin tức bát quái Hạ Chí ngoại tình với nữ cảnh sát trên mạng, tuy nàng đã sớm biết quan hệ giữa Hạ Chí và Hạ Mạt rất không tầm thường, nhưng sau khi nhìn thấy tin tức này, trong lòng nàng vẫn rất khó chịu.

Nhưng để nàng càng buồn bực hơn là nàng lại không có biện pháp nào mắng chửi Hạ Chí, bởi nàng cũng không phải bạn gái của Hạ Chí thật, nếu như nàng vì chuyện này mà chạy tới mắng Hạ Chí, vậy chẳng khác nào thừa nhận nàng đang ghen? Làm vậy không phải tương đương với chính nàng tự thừa nhận mình là bạn gái của Hạ Chí sao?

"Cũng không biết có phải tên hỗn đản này cố ý hay không!" Trong lòng Thu Đồng thầm mắng Hạ Chí, nàng cũng chỉ có thể thầm mắng hắn trong lòng.

"Ba ba, ta càng thích Đồng Đồng tỷ tỷ hơn." Trong ký túc xá, Charlotte ở đó cười hì hì nói.

"Tiểu hài tử đừng quản chuyện của người lớn." Hạ Chí ngáp một hơi, sau đó tiếp tục nằm dài trên ghế sofa.

"Được rồi, ta đây đi ngủ sớm, ngủ sớm dưỡng da." Charlotte chạy về phía phòng ngủ, "Ta nghe nói tiểu hài tử phải ngủ nhiều mới có thể nhanh lớn."

Hạ Chí nhắm mắt lại, nhìn như đã lại ngủ thiếp đi, mà giấc ngủ này lại có thể trực tiếp kéo dài thẳng tới sáng ngày tiếp theo.

Sáng sớm thứ ba, mưa rơi lác đác, còn có gió thổi, nhiệt độ không khí cũng hơi thấp, khiến người ta có cảm giác gió rét mưa sa, nhưng Hạ Chí và Mạc Ngữ vẫn đúng giờ xuất hiện ở cổng trường như mọi ngày.

Rất nhanh, Mạc Ngữ lại cầm dù chạy trên đường mưa, mà Hạ Chí lại vẫn đứng ở cổng trường chờ đợi như cũ, đối với hai người, mỗi sáng sớm đều phải có tiết thể dục, gió mặc gió, mưa mặc mưa.

Mà thật ra, gió mặc gió, mưa mặc mưa cũng không chỉ có bọn hắn, trên sân vận động trong trường còn có không ít người đang đội mưa huấn luyện, toàn bộ đội viên đội bóng đá trường cũng đang chạy bộ trong mưa. Trước đó, trong trận đấu đầu tiên, vấn đề lớn nhất của bọn họ là vấn đề thể năng, mà bây giờ, bọn hắn cần phải mau chóng tập luyện tăng thể năng cho mình.

Hiện tại mỗi sáng sớm, đã có rất nhiều người chạy bộ trên sân vận động, tiểu đội chạy bộ của lớp thiên tài cũng đang tập luyện ở đây. Bởi Hạ Chí đã nói với bọn hắn từ trước, đừng nói trời mưa, cho dù có tuyết rơi, mỗi sáng sớm, bọn hắn vẫn phải tới đây chạy bộ.

Tuy Hạ Chí cũng không tới giám sát bọn hắn, nhưng hiện tại mọi người đều rất tự giác, quan trọng hơn là bọn hắn sợ mình vừa lười biếng lập tức bị Hạ Chí phát hiện.

Sự kiện học sinh nhảy lầu và ngộ độc thức ăn trong căn tin hôm qua như không thể tạo thành ảnh hưởng quá lớn đối với học sinh trường trung học phổ thông Minh Nhật, từ tình hình sáng nay có thể thấy, hiển nhiên mọi thứ đều đã khôi phục bình thường, mọi người vẫn hoạt động như thường ngày, cần làm gì thì cứ tiếp tục làm cái đó.

Nhìn từ điểm này có thể thấy, những biện pháp ứng đối của trường trung học phổ thông Minh Nhật hôm qua đều rất thành công, mà bây giờ, trên internet gần như không có tin tức mặt trái trường trung học phổ thông Minh Nhật. Hiển nhiên, rất nhiều phóng viên đã bị Hạ Chí dọa sợ, bởi tất cả phóng viên của Báo Đô Thị Thanh Cảng bị nổ hết chuyện riêng tư bí ẩn ra, quan trọng hơn là rõ ràng những chuyện này còn là sự thực!

Buổi sáng này, tất cả bình thường.

Mà hơn tám giờ sáng, theo tiếng chuông vào học vang lên, vườn trường cũng an tĩnh lại, bắt đầu việc lên lớp như thường ngày.

Nhưng đúng lúc này, mỗi người trong trường học đều nghe được một bản nhạc, một bản nhạc khiến mỗi người cảm thấy trong lòng không được thoải mái, đó là, nhạc tang!

Tiếng nhạc tang vang vọng như truyền đến mỗi một ngõ ngách trong vườn trường, thoáng cái đã khiến mọi người không có tâm tình nào học tập.

"Thu Đồng, ngươi đi ra đây!"

"Hạ Chí, ngươi đi ra đây cho ta!"

"Thu Đồng, ngươi trả nữ nhi cho ta!"

"Nữ nhi mệnh khổ của ta, ngươi chết thật quá thảm..."

Trong tiếng nhạc tang, giọng nói của hai người liên tục truyền đến, cũng truyền đến trong tai mỗi người trong vườn trường, không hề nghi ngờ, chắc chắn đối phương đang dùng loa công suất lớn kêu gào, nếu không, tuyệt không thể đạt tới mức mỗi người đều có thể nghe được.

Mà không bao lâu sau, mọi người đã xác định được nơi thanh âm được phát ra, cũng chính là cổng trường trung học phổ thông Minh Nhật.

Trên thực tế, Hạ Chí đã tới cổng trường, mà lúc này, sắc mặt hắn cũng có chút khó coi, ở cổng có một đôi vợ chồng trung niên đang giơ một tấm biểu ngữ màu trắng, trên đó viết một hàng chữ: "Trường trung học phổ thông Minh Nhật, trả nữ nhi cho ta!"

Mà giữa biểu ngữ màu trắng này còn có một tấm hình khổng lồ, đó là một nữ hài tử thoạt nhìn mi thanh mục tú, Hạ Chí vừa liếc mắt đã có thể nhận ra, nữ hài tử trong tấm hình chính là người đã nhảy lầu bỏ mình hôm qua - Đinh Thiến.

Bình Luận (0)
Comment